“Thú vị?” Hai người Tiki và Phí Hải đều tỏ vẻ kỳ quái, cảm thấy lối suy nghĩ của Vương Đằng hơi kỳ quặc, khác hẳn người thường.
Vương Đằng mỉm cười, niệm lực tinh thần quét qua, nhặt bong bóng thuộc tính rớt xuống từ trên không trung.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1500’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x100’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1800’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x120’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x2200’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x115’
…
Thật ra, không thể sử dụng niệm lực tinh thần lung tung khi ở trong căn cứ quân sự, nếu không sẽ bị coi là đang nhìn trộm bí mật của căn cứ quân sự. Nếu bị phát hiện, hậu quả thật nghiêm trọng.
Nhưng Vương Đằng chỉ phân tán ra một chút xíu niệm lực tinh thần cực kỳ mỏng manh, nhặt bong bóng thuộc tính về mà thôi.
Niệm lực tinh thần rất nhỏ như thế, chỉ cần không lọt vào trong phạm vi thiết bị chuyên môn dò xét niệm lực tinh thần, cơ bản sẽ không bị phát hiện.
Mà Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính đều ở trong không khí bên ngoài, không hề tiến vào trong khu vực này.
Hơn nữa tinh thần của hắn vốn mạnh mẽ, dĩ nhiên không biết sợ.
Xe tải quân dụng hạng nặng chạy thẳng đến, nhanh chóng tiến vào trong khu vực trung tâm của căn cứ quân sự.
Khu vực trung tâm là nơi phòng tác chiến, phòng họp phòng làm việc, thậm chí là chỗ ở của các cấp cao quân đội.
Xe tải quân dụng hạng nặng đi qua từng tầng kiểm tra, dừng lại trước một tòa kiến trúc, thiếu úy Phí Hải dẫn Vương Đằng vào trong đó.
Không gian bên trong kiến trúc này rất lớn, từ trên vách tường kim loại thật dày kia có thể nhìn ra được tính phòng ngự rất mạnh. Công kích bình thường căn bản đừng mong phá vỡ được.
Không bao lâu, ba người đã đi đến trước một cánh cửa bằng hợp kim, ngồi sau cửa là một binh lính mặc quân phục thượng úy.
“Tống phó quan, cảm phiền thông báo cho tướng quân Mokallen, Nam tước Vương Đằng đã đến.” Thiếu úy Phí Hải tiến lên trước nói.
Binh lính thượng úy kia tò mò liếc nhìn Vương Đằng, gật đầu nói: “Xin chờ một chút!”
Sau đó hắn đi gõ cửa phòng, chỉ chốc lát sau đã đi ra, đưa tay ra hiệu mời Vương Đằng.
“Nam tước Vương Đằng, mời vào, tướng quân Mokallen chờ ngươi đã lâu.”
Một mình Vương Đằng đi vào trong văn phòng của tướng quân Mokallen.
Chỉ thấy một người đàn ông tóc hơi bạc, vẻ mặt uy nghiêm đang ngồi múa bút thành văn ở sau bàn làm việc, giống như đang bận rộn.
Kể cả khi Vương Đằng tiến vào, hắn đều không hề ngẩng đầu lên.
Vương Đằng không quấy rầy hắn, đứng ở bên cạnh chờ đợi trong chốc lát, ánh mắt quét nhìn xung quanh.
Đây là một văn phòng tương đối đơn giản.
Đúng vậy, dùng hai chữ đơn giản để hình dung vô cùng thích hợp.
Vương Đằng đã từng nhìn thấy không ít tác phong của quan viên đế quốc Đại Càn, có thể nói xa xỉ vô độ. Văn phòng đơn giản giống như vậy, hắn mới nhìn thấy lần đầu tiên.
Xem ra tướng quân Mokallen này không phải là người hứng thú với hưởng thụ.
Có lẽ chỉ có người như vậy mới có thể trấn thủ lâu dài ở hành tinh phòng ngự, dù sao hành tinh phòng ngự chống lại loài Hắc Ám không phải là chuyện dễ dàng gì.
Càng quan trọng hơn là tướng quân Mokallen này chính là một cường giả cấp Giới Chủ mạnh mẽ.
Cho nên Vương Đằng không dám thất lễ.
Sau một lúc lâu, tướng quân Mokallen mới ngẩng đầu lên khỏi bàn, nhìn Vương Đằng, ánh mắt mang theo chút xem kỹ.
“Nam tước Vương Đằng, xuất thân tinh cầu lạc hậu, nhưng lại gây nên gợn sóng không nhỏ ở Đế tinh, ta đã sớm nghe nói về tên ngươi.” Tướng quân Mokallen nhàn nhạt mở miệng nói.
Trên mặt Vương Đằng không lộ ra biểu cảm gì, bởi vì hắn không biết vị tướng quân này rốt cuộc có ý gì, là khen hay chê?
Cho nên chỉ có thể im lặng không nói, chờ đợi lời nói tiếp theo của hắn.
“Cấp bậc bên phía đế quốc định ra cho ngươi là cấp bậc thiếu tá.” Tướng quân Mokallen lại nói.
Vương Đằng nghe vậy, trong lòng lại hơi kinh ngạc.
Vừa đến đã có quân hàm thiếu tá!
Bên phía đế quốc hào phóng như vậy sao?
Phải biết rằng hắn chưa lập được chút công lao nào, trực tiếp cho quân hàm thiếu tá, có phải người khác sẽ có ý kiến không?
Một loạt ý tưởng lóe lên trong đầu Vương Đằng.
“Lấy quân hàm thiếu tá lên chiến trường không phải vô cùng đơn giản như một tân binh.” Tướng quân Mokallen như có ý sâu xa nhìn Vương Đằng, chậm rãi nói: “Xem ra bên phía đế quốc dành cho ngươi kỳ vọng cao.”
Trong lòng Vương Đằng không khỏi khẽ động, hắn lại suy nghĩ rất nhiều.
Là có người muốn nâng hắn lên thật cao, sau đó lại dẫm xuống?
Hay là có người chỉ đơn thuần muốn hắn rèn luyện trên chiến trường, nhận được càng nhiều chiến công.
Khả năng trước có thể là bút tích của gia tộc Pylax.
Còn khả năng sau đoán chừng là bên phía hoàng thất.
“Là cấp trên trực tiếp của ngươi, ta vốn có quyền bác bỏ yêu cầu này.” Không nhìn ra vẻ vui giận trên gương mặt tướng quân Mokallen, nói đến đây, hắn khựng lại một chút.
Vương Đằng nhìn Mokallen, ánh mắt bình tĩnh đối diện với hắn.
Tướng quân Mokallen là cường giả cấp Giới Chủ, khí thế mênh mông, lại là phái thực chiến quanh năm chém giết với loài Hắc Ám ở trên chiến trường, trong khí thế giống như thực chất kia hình như còn xen lẫn vô số vong hồn, đang kêu rên, đang gào to.
Sát ý ngập trời ngưng tụ ở trên người, hai tròng mắt bình tĩnh kia đột nhiên trở nên cực kỳ sắc bén, giống như ẩn chứa núi xác biển máu.
Tất cả khí cơ đều tập trung vào Vương Đằng.
Nhưng Vương Đằng không hề vì vậy mà thay đổi, ổn định như tảng đá, ánh mắt không hề vì vậy mà xuất hiện một chút dao động.
Hắn quá quen thuộc với cái gọi là sát ý này.
Đương nhiên sẽ không vì chút khí thế như vậy mà rụt rè.
Tướng quân Mokallen cuối cùng đã lộ vẻ kinh ngạc, khóe miệng lại nhếch lên ý cười, dường như hắn cực kỳ hài lòng với biểu hiện của Vương Đằng.
“Có thể giữ vững bình tĩnh dưới khí thế của ta, trong võ giả cấp Hằng Tinh, ngươi là người đầu tiên.”
“Quân đội chúng ta có ghi chép vào hồ sơ về biểu hiện của ngươi khi ở hành tinh phòng ngự số 4, ta đã từng nhìn xem video clip chiến đấu của ngươi.”
“Ngươi, rất không tồi!”
“Ngươi quá khen.” Vương Đằng cung kính lại không mất thong dong, khẽ cúi người thi lễ, nói: “Không biết ta có thông qua thử thách của ngươi không?”