Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1573 - Chương 1573. Thử Thách Và Thiếu Úy!

Chương 1573. Thử thách và thiếu úy!
Chương 1573. Thử thách và thiếu úy!

“Hả, ngươi biết ta đang thử thách ngươi?” Tướng quân Mokallen nói.

“Đoán được, nếu không ngươi một cường giả cấp Giới Chủ không cần nhiều lời với ta như vậy.” Vương Đằng nói.

“Rất tốt, rõ ràng sức mạnh không đủ, nhưng lại có đủ trí tuệ, mới có thể sống càng lâu trên chiến trường.” Tướng quân Mokallen nói.

“Quyết định bổ nhiệm của ngươi đã được gửi đến tài khoản cá nhân của ngươi, tự về xem xét.”

“Kêu Phí Hải dẫn ngươi đi lĩnh quân phục và tài nguyên chuẩn bị chiến đấu của ngươi, về phần nhiệm vụ tiếp theo của ngươi, sẽ có người truyền đạt mệnh lệnh.”

“Hy vọng ngươi đừng khiến ta thất vọng.”

Nói xong, hắn xua tay, hiển nhiên hạ lệnh đuổi khách.”

Vương Đằng cúi người thi lễ, không nhiều lời, xoay người rời khỏi phòng làm việc này.

Ngoài cửa, Tiki và Phí Hải lập tức đón chào.

“Thế nào, lão cổ hủ kia nói gì với ngươi vậy?” Tiki không e dè hỏi thẳng.

Hắn hơi lo lắng, vì Vương Đằng ở bên trong đó khoảng nửa tiếng.

Tân binh bình thường nhậm chức gặp mặt tướng quân Mokallen đều sẽ không ở trong đó thời gian dài như vậy.

Cho dù Vương Đằng là Nam tước đế quốc, chắc cũng không đến mức khiến tướng quân Mokallen đối đãi đặc thù mới đúng, trừ phi hắn có cái nhìn khác với Vương Đằng.

“…” Phí Hải sợ đến mức da mặt giật giật.

Lá gan của thượng tá Tiki này cũng quá lớn. Hiện giờ bọn họ ở ngay ngoài phòng làm việc của tướng quân Mokallen, lhắn ại không hề sợ bị nghe thấy.

Tống phó quan ngồi bên cạnh co giật khóe miệng, coi như hoàn toàn không hề nghe thấy.

“Lão cổ hủ!” Vương Đằng có vẻ kỳ quái, cảm thấy còn rất chuẩn xác, cười nói: “Không có gì, chỉ nói vài câu cổ vũ thôi, tướng quân Mokallen này vẫn rất dễ chung đụng.”

“Rất dễ chung đụng?” Phí Hải liếc mắt nhìn Vương Đằng, trong lòng tràn đầy nghi ngờ.

Hắn nghiêm trọng hoài nghi tướng quân Mokallen trong miệng Vương Đằng kia với tướng quân Mokallen mà hắn quen biết có phải là cùng một người không.

Tướng quân Mokallen nổi danh nghiêm khắc cứng nhắc ở hành tinh phòng ngự số 29, gần như tất cả mọi người đều sợ hắn. Tiki dám nói lung tung ở sau lưng, nhưng ở trước mặt tướng quân Mokallen hắn cũng phải chú ý.

“Ngươi không giỡn với ta đấy chứ?” Tiki khó hiểu liếc nhìn Vương Đằng, cảm giác Vương Đằng đang lừa đảo hắn.

“Không phải ta vẫn ổn sao? Tướng quân Mokallen lại không ăn người.” Vương Đằng cười ha ha nói.

Hắn thật sự không cảm thấy gì, lời tướng quân Mokallen đã nói vừa rồi hoặc thử thách gì đó hoàn toàn không hề có ảnh hưởng gì đối với hắn.

“Được lắm, ngươi trâu.” Tiki cảm thấy mình lo lắng vô ích, không nhịn được giơ ngón tay cái lên về phía hắn.

Vương Đằng cười cười, nói với Phí Hải: “Thiếu úy Phí Hải, tướng quân Mokallen kêu ngươi dẫn ta đi lĩnh quân phục và vật tư chuẩn bị chiến đấu.”

“Được, mời đi theo ta.” Phí Hải vội vàng nói.

Ba người rời khỏi văn phòng của tướng quân Mokallen, sau khi rời khỏi tòa nhà hành chính này, lại ngồi ô tô đi đến phòng hậu cần.

“Vương Đằng, quân đội cấp cho ngươi quân hàm gì vậy?” Trên đường, Tiki tò mò hỏi.

“Thiếu tá.” Vương Đằng đáp.

“Má nó, ngươi vừa đến đã là thiếu tá, có nhầm lẫn không vậy.” Tiki kinh ngạc trừng to mắt.

Phí Hải cũng kinh ngạc há to miệng. Tuy rằng hắn đã sớm nghe nói, nhưng không biết cấp bậc quân hàm cụ thể, hiện giờ nghe nói Vương Đằng trực tiếp là quân hàm thiếu tá, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.

“Thiếu tá rất cao sao?” Vương Đằng hỏi.

“Sao lời ngươi nói đáng ăn đòn vậy.” Tiki liếc xéo hắn.

“…” Phí Hải cũng cực kỳ câm nín.

Thiếu úy như hắn hoàn toàn không có chỗ nói xen vào.

Tạm biệt, đã quấy rầy!

“Ngươi có biết lúc trước ta lăn lộn bao nhiêu năm mới lăn đến quân hàm thiếu tá không?” Tiki hỏi.

“Một năm?” Vương Đằng sờ cằm, suy đoán.

“… Khụ khụ.” Tiki ho khan một tiếng.

Cảm giác đã bị mạo phạm đến.

Hắn tức giận nói: “Một năm, ngươi nghĩ hay thế, ta lăn lộn ròng rã ba năm. Lúc đó ta cũng là võ giả cấp Hằng Tinh giống như ngươi, dựa vào biểu hiện xuất sắc trong một trận chiến đấu, lập được công lao không nhỏ nên mới được trao tặng quân hàm thiếu tá.”

“Lúc trước ngươi giống như đồ kém cỏi.” Vương Đằng khinh bỉ nói.

“Ta…” Tiki đầy bụng oán niệm, rất muốn chửi tục một câu.

Nhưng vừa nghĩ đến sự tích của Vương Đằng, hắn đột nhiên cảm thấy tẻ nhạt vô vị.

“Đừng khổ sở quá sớm, về sau có ta ở bên cạnh ngươi, ngươi sẽ phát hiện mình càng là đồ kém cỏi.” Vương Đằng an ủi.

“…” Tiki.

Ngươi đang an ủi sao?

Ngươi cmn có phải có hiểu lầm gì đó với an ủi không?

“…” Phí Hải.

“Ta vốn tưởng rằng quân hàm cao nhất cho ngươi là thượng úy đã rất tốt, không ngờ tới lại là thiếu tá.” Dọc theo đường đi Tiki đều cảm thán không thôi.

Bởi vậy, cũng có thể thấy được, quân hàm thiếu tá ở trong quân đội đế quốc Đại Càn thật sự không dễ dàng đạt được như vậy.

Quân hàm ở trên Địa Tinh còn kém xa nó.

Lúc trước, hắn tùy tiện lập được chút quân công đã được trao tặng quân hàm thiếu tướng, hiện giờ còn muốn đạt được cấp bậc kia, đoán chừng phải còn có một đoạn đường rất dài phải đi.

Ngay sau đó, ba người đã đi đến phòng hậu cần.

Tòa nhà chỗ phòng hậu cần còn lớn hơn tòa nhà hành chính nhiều, ít nhất gấp bốn năm lần tòa nhà hành chính.

Có Phí Hải dẫn đường, Vương Đằng dễ dàng rất nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng gặp phải phiền toái gì.

Phòng hậu cần rất lớn, sau khi vào trong đó, Phí Hải dẫn Vương Đằng xuyên qua một hành lang dài, đi đến một gian phòng vĩ đại.

“Thiếu úy Jeff, ta mang một vị trưởng quan đến lĩnh quân phục và trang bị.”

Sau khi biết được quân hàm của Vương Đằng, xưng hô của Phí Hải đã thay đổi, hắn cao giọng nói với một vị binh lính lớn tuổi ở trong phòng.

Thiếu úy Jeff đứng lên khỏi ghế, nhìn người đến, nói lời giải quyết việc chung: “Xin mời đưa quyết định bổ nhiệm, kiểm tra đối chiếu thân phận.”

Vương Đằng mở ra đồng hồ trí năng, một tờ quyết định bổ nhiệm có quân ấn của đế quốc hiện ra, chiếu lên quầng sáng trên vách tường trước mặt.

Ting một tiếng.

Quầng sáng trên vách tường xuất hiện nhắc nhở xác nhận thân phận.

Thiếu úy Jeff gật đầu, xác nhận quyết định bổ nhiệm không có vấn đề, nhưng khi hắn nhìn thấy quân hàm của Vương Đằng, vội vàng đổi sang vẻ cung kính, hành quân lễ: “Xin chào thiếu tá Vương Đằng!”

Hết chương 1573.
Bình Luận (0)
Comment