Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1582 - Chương 1582. Phòng Tuyến Thứ Ba Và Yêu Cầu Nhiệm Vụ!

Chương 1582. Phòng tuyến thứ ba và yêu cầu nhiệm vụ!
Chương 1582. Phòng tuyến thứ ba và yêu cầu nhiệm vụ!

Không chỉ như vậy, kết quả xét nghiệm này còn sẽ tiến hành đối chiếu với với cảnh xét nghiệm được của các vệ tinh trí năng phân bố trên chiến trường, sau đó mới ghi chép vào sổ, tiến hành thống kê công trạng cuối cùng.

Nếu xuất hiện bất cứ điểm đáng ngờ nào đều không được chấp nhận.

Cho nên một số quý tộc muốn thông qua cách gian lận để có được công trạng gần như là không thể nào.

Đương nhiên, nếu không muốn bị hệ thống trí năng quân đội lần ra dấu vết, thì trực tiếp cắt đứt kết nối với hệ thống trí năng là được.

Như vậy tất nhiên công trạng tương ứng cũng sẽ không được để ý.

Xem lựa chọn của mỗi người thôi.

“Trí năng quân đội của đế quốc Đại Càn không chừng cũng là sinh mệnh trí năng, thậm chí còn mạnh hơn cả ta.” Đột nhiên Viên Cổn Cổn nói.

“Ồ? Sao ngươi biết?” Vương Đằng hỏi.

“Dù sao khả năng tính toán mạnh mẽ như vậy, hệ thống trí năng bình thường tuyệt đối sẽ không làm được. Ngươi biết phải bao phủ bao nhiêu võ giả chiến trường như vậy khó cỡ nào không? Hơn nữa còn là bao phủ nhiều hành tinh phòng ngự như vậy cùng một lúc, chứ không chỉ riêng hành tinh phòng ngự số 29 này.” Viên Cổn Cổn nói.

Vương Đằng gật đầu, cũng không hỏi nhiều nữa. Về mặt này, Viên Cổn Cổn rõ hơn hắn nhiều.

Đám người Paige đã quét dọn xong chiến trường rất nhanh, đặt xác chết của loài Hắc Ám vào trong thiết bị không gian chuyên để đặt xác chết.

Sau đó bọn họ trở về chiến hạm, lại xuất phát đến tiền tuyến số 3.

Đám người Paige ngồi trong chiến hạm, thi thoảng liếc nhìn về phía Vương Đằng, muốn nói lại thôi.

Thực lực của trưởng quan này quả thật nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Một đòn giết năm con loài Hắc Ám cấp Ma Vương, đây không phải chuyện võ giả cấp Hằng Tinh bình thường có thể làm được.

Vốn còn tưởng là cái bị thịt, không ngờ người ta hoàn toàn là không để lộ tài năng, lười giải thích gì với bọn họ.

Bỗng chốc, tâm trạng của mọi người rất phức tạp, các cảm xúc chấn động, xấu hổ v.v… đan xen vào nhau.

Nhưng có một võ giả thực lực mạnh mẽ làm trưởng quan, tất nhiên bọn họ cũng càng vui mừng hơn, ít nhất hệ số an toàn sẽ tăng lên rất nhiều.

Bọn họ biết rất rõ lúc trước nếu không phải Vương Đằng ra tay, thì bọn họ đã có thương vong ngay lúc đối mặt với năm con loài Hắc Ám cấp Vương kia rồi.

Còn chưa đến chiến trường tiền tuyến chân chính đã có thương vong, đến chiến trường tiền tuyến chắc chắn sẽ bị người ta cười nhạo.

Trên chiến trường, mặc dù bọn họ đều có quyết tâm phải chết, nhưng ai lại không muốn được sống tiếp chứ.

Cuối cùng bọn họ cũng không hỏi gì nhiều, chỉ cần biết Vương Đằng đủ mạnh là được rồi.

Thế là trong hành trình tiếp theo, bọn họ đã trở nên kính trọng Vương Đằng, thái độ đã hoàn toàn khác.

Đó là một loại tâm tính đối đãi với cường giả.

Trên chiến trường vũ trụ, trước giờ đều là người mạnh làm vua.

Hành trình sau đó cũng không gặp quá nhiều phiền phức, cùng lắm là đụng phải hai ba con mèo nhỏ, nhóm Evan có thể giải quyết dễ dàng.

Sau khoảng hơn ba tiếng đồng hồ, chiến hạm “Ưng VII” cuối cùng cũng đến căn cứ phòng ngự tiền tuyến số 3.

Còn chưa tới gần, nhìn từ xa, một pháo đài kim loại như cự thú nằm bò trên mặt đất. Ở trung tâm pháo đài kim loại có một tuyến phòng ngự không thấy rõ giới hạn ở đâu, cao đến ba mươi mét, được chế tạo thành từ kim loại chắc chắn, vô cùng dày.

Trông cả tuyến phòng ngự ở trên mặt đất giống một con trăn uốn lượn, trông cực kỳ hùng vĩ.

“Thiếu tá Vương Đằng, chúng ta đã đến căn cứ phòng ngự tiền tuyến số 3 rồi.” Paige đứng dậy, nhìn tình hình bên ngoài ở trong màn hình, nói.

“Hạ cánh đi.” Vương Đằng nói.

“Vâng, ta bắt liên lạc với căn cứ phòng ngự trước.” Paige cho chiến hạm dừng lại tại chỗ, sau đó bắt liên lạc với căn cứ phòng ngự.

Hai bên xác nhận thân phận, chiến hạm mới tiếp tục bay về phía trước, cuối cùng đã hạ xuống trong pháo đài kim loại.

Chiến hạm dừng dừng trên một bãi đáp máy bay trong pháo đài kim loại, Vương Đằng và đám người Paige lần lượt xuống khỏi chiến hạm.

“Thiếu tá, mời ngươi xuất trình giấy tờ thân phận.”

Một đội võ giả mặc chiến giáp bước tới, võ giả dẫn đầu hành lễ với Vương Đằng, rồi trầm giọng nói.

Vương Đằng không nói nhiều, gửi thông tin thân phận của mình qua.

Sau khi đối phương kiểm tra đối chiếu, biểu cảm trên mặt cuối cùng cũng thả lỏng hơn nhiều, lại kính Vương Đằng một lễ, rồi nói: “Thiếu tá Vương Đằng, chào mừng đến với căn cứ phòng ngự tiền tuyến số 3.”

Vương Đằng gật đầu, nói: “Ta phụng mệnh đến đây, cần gặp mặt Tổng chỉ huy của căn cứ, tướng quân Tuttle.”

“Mời đi theo ta, tướng quân Tuttle đã dặn ngươi vừa tới thì có thể đi gặp hắn.” Võ giả dẫn đầu gật đầu nói.

Vương Đằng được võ giả dẫn đầu dẫn vào bên trong pháo đài kim loại, đến một phòng như khu nghỉ ngơi.

Một sĩ quan thiếu tá đã đợi ở đây từ lâu, hắn tiến lên đón, hành lễ nói:

“Thiếu tá Vương Đằng, mời đi theo ta, ta là phó quan của tướng quân Tuttle.”

Đám người Evan được sắp xếp chờ ở khu nghỉ ngơi, còn Vương Đằng thì đi theo phó quan của tướng quân Tuttle đến phòng làm việc của tướng quân Tuttle.

Tướng quân Tuttle là một võ giả cấp Vực Chủ của tộc Tam Nhãn, có mái tóc dài màu nâu, quân hàm thiếu tướng. Nhưng tướng quân Tuttle không giống tướng quân Mokallen, trông hắn không cổ hủ, nghiêm túc như vậy.

“Thiếu tướng Vương Đằng, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.” Tướng quân Tuttle vừa thấy Vương Đằng đã đứng dậy, bước ta từ sau bàn làm việc, cười nói.

“Tướng quân Tuttle, thiếu tướng Vương Đằng đến phối hợp nhiệm vụ của ngươi.” Vương Đằng hành lễ, nói.

Điều khiến hắn rất bất đắc dĩ là trong quân đội này hễ tí lại phải hành lễ, thực sự rất phiền phức.

Nhưng mọi người đều như vậy, hắn không thể không biết nghe lời phải.

“Mời ngồi.” Tuttle ra hiệu cho Vương Đằng ngồi lên sô pha.

Sau khi hai người ngồi đối diện nhau, tướng quân Tuttle cũng không nói lời thừa, bắt đầu giải thích nội dung cụ thể của nhiệm vụ lần này.

“Chúng ta nhận được tình báo, một quân đội loài Hắc Ám đang đóng quân ở phía Tây Bắc của tiền tuyến số 3, không biết ý đồ.”

“Cho nên ta cần sự phối hợp của ngươi, đến đó điều tra rõ sự tình.”

Hết chương 1582.
Bình Luận (0)
Comment