Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1583 - Chương 1583. Phòng Tuyến Thứ Ba Và Yêu Cầu Nhiệm Vụ! (2)

Chương 1583. Phòng tuyến thứ ba và yêu cầu nhiệm vụ! (2)
Chương 1583. Phòng tuyến thứ ba và yêu cầu nhiệm vụ! (2)

“Không biết sắp xếp thực lực của đối phương thế nào?” Vương Đằng hỏi.

“Chúng ta chỉ biết bên trong có loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, nhưng sẽ không quá hai con, cụ thể không biết là chủng tộc gì. Loài Hắc Ám cấp Ma Vương thì có ba mươi đến bốn mươi con, cấp Ma Quân đổ xuống ít nhất có trên trăm con.” Tướng quân Tuttle nói.

“Hai con loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị sao?” Vương Đằng trầm ngâm, lại nghĩ đến số lượng loài Hắc Ám cấp khác lại nhiều như vậy, hắn cảm thấy hơi khó giải quyết.

Quan trọng nhất là bên trong này hình như không có quá nhiều tin tức hiệu quả.

Thế này thì hơi hầm hố rồi.

“Số lượng đối phương quả thật khá nhiều, nhưng lần này các ngươi chủ yếu là thăm dò, không cần chống chọi với bọn nó.” Tướng quân Tuttle nói. “Ngoài ra ta cũng sẽ phái nhân viên tình báo chuyên nghiệp giúp đỡ các ngươi. Ngươi còn nghi vấn gì không?”

“Hiểu rồi, ngươi gửi vị trí cho ta, ta lập tức dẫn tiểu đội qua thăm dò.” Vương Đằng nói.

Tướng quân Tuttle thấy hắn đồng ý thoải mái như vậy, không khỏi hơi kinh ngạc.

Phải biết rằng lúc trước hắn cũng liên lạc với không ít đội ngũ, nhưng vừa nghe nói số lượng và thực lực của loài Hắc Ám, bọn họ đều muốn rút lui, tự nhận không thể đảm nhiệm được.

Tất nhiên hắn cũng từng cưỡng chế sai người đi thăm dò, nhưng đáng tiếc những đội ngũ kia đều không trở lại.

Cho nên cuối cùng hắn không thể không xin cứu viện với trụ sở chính, để bên đó điều động một đội ngũ võ giả tinh anh đến hỗ trợ việc này.

Lúc Tướng quân Tuttle thấy Vương Đằng chỉ là một võ giả cấp Hằng Tinh, thực ra trong lòng vẫn có hơi do dự. Nhưng nếu đã là người của trụ sở chính điều động tới, thì chắc hẳn có một vài điểm đặc biệt, sẽ không chỉ là người đến tìm cái chết.

Hơn nữa hắn cũng đã nói tình hình đúng thực tế, nếu thiếu tá Vương Đằng này muốn rút lui, tất nhiên chứng tỏ hắn không có bản lĩnh này.

Cùng lắm lại bảo trụ sở chính phái người qua đây thôi.

“Tướng quân Tuttle, nếu không còn chuyện gì, vậy thì ta lui xuống chuẩn bị xuất phát đây.” Vương Đằng đứng dậy.

“Được, vậy thì ta sẽ phái người bàn bạc với các ngươi, ngươi trực tiếp hành động là được.” Tướng quân Tuttle thấy Vương Đằng sấm rền gió cuốn như vậy cũng không nói thêm nữa, gật đầu nói.

Sau khi tiễn Vương Đằng đi, lông mày hắn cau lại, mở đồng hồ trí năng ra, gửi đơn xin liên lạc cho trụ sở chính.

Sau khi Vương Đằng rời khỏi phòng làm việc của tướng quân Tuttle, không hề biết sau đó hắn lại liên lạc với trụ sở chính.

Hắn trở về phòng nghỉ, lại tụ họp với đám người Paige.

“Mọi người còn cần nghỉ ngơi không?” Vương Đằng nhìn một vòng, dò hỏi.

“Thiếu tá Vương Đằng, cả đường đi này cũng không gặp phiền phức quá lớn, chúng ta hoàn toàn không cần nghỉ ngơi nữa.” Paige nói.

“Vậy thì xuất phát thôi.” Vương Đằng gật đầu. “Nội dung nhiệm vụ cụ thể ta đã gửi vào đồng hồ trí năng của các ngươi, mọi người xem lát.”

Nghe vậy mọi người nhao nhao nhìn về phía đồng hồ trí năng.

Đợi sau khi bọn họ xem xong nội dung cụ thể của nhiệm vụ, sắc mặt từng người đều hơi thay đổi.

Trong nội dung nhiệm vụ cụ thể, Vương Đằng đều đã cho biết số lượng và cấp bậc của loài Hắc Ám.

Mặc dù chỉ là một nhiệm vụ thăm dò, nhưng khỏi cần nghi ngờ, nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm.

Mức độ nguy hiểm thậm chí còn vượt qua tất cả nhiệm vụ trước đây của bọn họ.

“Thiếu tá, nhiệm vụ này…” Paige cau lông mày, hỏi dò Vương Đằng.

“Không có lòng tin sao?” Vương Đằng cười hỏi.

“…” Bỗng nhiên Paige có loại cảm giác câm nín.

Tại sao tên này còn cười được vậy?

Rõ ràng nhiệm vụ này nguy hiểm như vậy, không cẩn thận chút là tiểu đội này của bọn họ đều sẽ phải bàn giao ở đó.

Nàng thừa nhận thực lực của trưởng quan này quả thật rất mạnh, khiến nàng nhìn không thấu, nhưng nhiệm vụ nói rõ có tồn tại loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, còn là hai con.

Vậy thì phải làm thế nào?

Người khác cũng gần như đều lộ dáng vẻ không có bất cứ lòng tin nào, không khí hơi ngột ngạt và nặng nề.

“Dù nói thế nào nhiệm vụ này đã đến tay chúng ta, thì không thể từ chối.” Vương Đằng thản nhiên nói. “Nhưng các ngươi cũng đừng quá lo lắng, ta không dám cam đoan chuyện khác. Nhưng việc đưa các ngươi bình yên trở về, ta vẫn có thể làm được.”

Mọi người lập tức kinh ngạc nhìn về phía Vương Đằng.

Đưa bọn họ bình yên trở về!

Bọn họ không biết Vương Đằng lấy đâu ra tự tin lại dám đảm bảo như vậy.

Nhưng thấy dáng vẻ bình thản kia của hắn, hình như cũng không phải đang lừa bọn họ.

“Thiếu tá Vương Đằng, ta đi cùng ngươi.” Thượng sĩ Evan đột nhiên đứng ra, trầm giọng nói. “Evan ta không làm lính đào ngũ.”

“Nếu đã như vậy thì tính thêm ta nữa.” Paige cũng đứng ra, khuôn mặt xinh đẹp lạnh băng không có bất cứ biểu cảm dư thừa nào, nhưng dù là ai cũng có thể nhìn thấy sự kiên định trong mắt nàng.

“Ta cũng đi.”

“Còn có ta nữa!”

Võ giả khác cũng đứng ra tỏ thái độ, không còn bất cứ do dự nào.

Nói cho cùng, những võ giả này đều là chiến sĩ xuống từ trên chiến trường, không thể thật sự thuận theo lòng mình, chỉ không muốn đi chịu chết thôi.

Vương Đằng nhìn phản ứng của mọi người, hài lòng gật đầu.

Quân tâm có thể dùng!

“Được rồi, đều chuẩn bị chốc lát, rồi xuất phát đi.”

Mọi người thu dọn xong, không dùng đến chiến hạm “Ưng VII” mà trực tiếp xuất phát đến địa điểm nhiệm vụ.

Vương Đằng từ chối ý tốt phái nhân viên tình báo khác hỗ trợ của tướng quân Tuttle. Đội ngũ này của bọn họ đã xây dựng được lòng tin bước đầu, hắn không hy vọng lại xuất hiện âm thanh dư thừa khác.

Bọn họ chỉ cần một số tình báo có liên quan, mà tình báo thì giao lưu qua đồng hồ truyền tin là có thể hoàn thành.

Địa điểm nhiệm vụ cách căn cứ phòng ngự tiền tuyến số 3 hơn một trăm kilômét, không tính là xa, với tốc độ của bọn họ hoàn toàn không tốn bao nhiêu thời gian để đến địa điểm nhiệm vụ.

Mọi người che giấu thân hình, bay cấp tốc trên cánh đồng bát ngát thẳng cánh cò bay.

Hai mươi võ giả tạo thành một đội hình như phi điểu, tự cảnh giác một hướng, bất cứ hướng nào phát hiện loài Hắc Ám đều có thể thông báo cho người khác kịp thời.

Hết chương 1583.
Bình Luận (0)
Comment