Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1584 - Chương 1584. Đào Hang Là Chuyên Ngành Của Ta!

Chương 1584. Đào hang là chuyên ngành của ta!
Chương 1584. Đào hang là chuyên ngành của ta!

Còn Vương Đằng thì ở vị trí đầu chim, có tác dụng lên quyết sách và điều chỉnh phương hướng.

Giữa đường bọn họ gặp vài đợt loài Hắc Ám, nhưng lúc này nhiệm vụ quan trọng hơn, cho nên họ đều né tránh không xung đột trực diện.

Khoảng cách tới gần, từ xa Vương Đằng đã thấy một thung lũng, hắn vung tay lên, mọi người lập tức dừng lại.

“Chúng ta đến rồi, tất cả mọi người đáp xuống, ẩn nấp.” Vương Đằng ra lệnh.

Bọn họ không bay tiếp nữa, mà hạ xuống mặt đất, cẩn thận tới gần thung lũng kia.

Ở một bên của thung lũng, Vương Đằng đã dẫn mọi người tìm được một nơi ẩn nấp, hai mươi mốt người tách ra, hoàn toàn ẩn giấu khí tức.

“Không thấy loài Hắc Ám.” Paige và Vương Đằng ở cùng một chỗ, nàng nhìn thung lũng phía dưới, truyền âm nói.

“Bên kia có cửa động, ở bên dưới mấy tảng đá kia.” Vương Đằng không hề do dự nói.

“Hử?” Paige nhìn theo ánh mắt của Vương Đằng, không khỏi hơi kinh ngạc.

Mấy tảng đá kia chồng lên nhau, hoàn toàn không nhìn ra tình hình ở bên dưới, nếu ở bên dưới thật sự có cửa động, vậy Vương Đằng phát hiện thế nào?

Hơn nữa trông dáng vẻ của hắn vô cùng chắn chắn loài Hắc Ám đang ở bên dưới cái động.

Điều này thật không tưởng tượng nổi.

Nàng lại không nghi ngờ lời của Vương Đằng, dù sao Vương Đằng không thể nói lung tung loại chuyện này.

Nhưng sau khi nhìn mấy lần, cuối cùng nàng cũng nhìn ra chút dấu vết gì đó ở xung quanh.

Mấy tảng đá kia quả thật có dấu vết từng bị xê dịch, vì che dấu cực tốt, không dễ bị phát hiện nên vừa rồi bọn họ đều bỏ qua nơi này.

“Cửa động hoàn toàn bị chặn lại rồi, nếu chúng ta động vào mấy tảng đá kia, e là rất dễ bị phát hiện.” Paige trầm ngâm nói.

“Các ngươi ở đây đợi ta, ta xuống dưới xem trước.” Vương Đằng xoa cằm, trực tiếp lóe người biến mất tại chỗ.

Paige còn chưa kịp nói gì, bên cạnh đã không còn bóng dáng của Vương Đằng.

“Cái tên này!” Paige cắn răng, cảm thấy bất đắc dĩ.

Lỗ mãng quá rồi!

Tình huống này tốt nhất là quan sát trước, chứ không phải vội vàng xuống tra xem, lỡ bị phát hiện thì phiền phức rồi.

Nhưng Vương Đằng hoàn toàn không cho nàng cơ hội khuyên nhủ, hoàn toàn tự làm theo ý mình.

Điều này khiến phó quan như nàng không có cảm giác tồn tại lắm.

Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn, Paige chỉ có thể đưa mắt nhìn chằm chằm bên dưới, một xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nàng cũng có thể lập tức để mọi người lên chi viện.

Thế rồi…

Đợi nửa ngày, nàng cũng không phát hiện ra sự tồn tại của Vương Đằng.

Vương Đằng giống như hoàn toàn biến mất rồi vậy, không lộ ra một chút tung tích nào. Điều này khiến nàng không khỏi dụi mắt, cảm giác thật không tưởng tượng nổi.

“Rốt cuộc đi đâu rồi?”

Paige lại nhìn kỹ, còn mạo hiểm dùng chút tinh thần để cảm nhận, nhưng vẫn không hề phát hiện.

Bộp!

Đúng lúc này, nàng cảm thấy bờ vai bị người ta vỗ lên, trái tim suýt nữa ngừng đập nửa nhịp.

May mà tố chất trên chiến trường quá mạnh, nên nàng mới không bị dọa kêu lên tiếng.

Đồng thời ngay sau đó nàng đã chuẩn bị phát động công kích.

“Có cần căng thẳng như vậy không?” Vương Đằng bắt lấy tay của nàng, hỏi.

“…” Lúc này Paige mới phản ứng lại, vậy mà bất giác Vương Đằng đã trở về rồi.

Trán nàng không khỏi nổi lên ba sợi gân xanh, bộ ngực đầy đặn phập phồng, thầm hít sâu, nói: “Thiếu tá, sau này ngươi làm ơn đừng xuất hiện thình lình như vậy, ta sẽ bị ngươi dọa chết đấy.”

“Được, được, xin lỗi, xin lỗi.” Vương Đằng nhìn ánh mắt ai oán của Paige, không khỏi hơi chột dạ.

Hắn theo thói quen đánh giá đám người Paige theo tiêu chuẩn của hắn, mới phát hiện bọn họ hoàn toàn không thể nhận ra tung tích của hắn. Xuất quỷ nhập thần như vậy quả thật hơi đáng sợ.

“Vừa rồi ta đã xuống tra xem, bên dưới tảng đá kia có phù văn, một khi bị xê dịch sẽ lập tức bị phát hiện.” Vương Đằng vội vàng chuyển đề tài.

Paige trợn trắng mắt, lại hiện ra chút quyến rũ, cũng không rối rắm chuyện vừa rồi nữa. Nàng suy ngẫm một lát, rồi nói: “Nếu vậy chúng ta chỉ có hai cách.”

“Cách gì?” Vương Đằng hỏi.

“Hoặc là tìm được cửa vào khác có thể vào lòng đất, hoặc chúng ta tự đào cái hang khác, vào từ vị trí khác.” Paige nói.

“Cách này cũng được đấy.” Vương Đằng gật đầu tán thành. “Vậy ta lại đi xem chỗ khác xem.”

Nói rồi lại không thấy người đâu, tới không có bóng dáng, đi không có dấu vết.

Paige lại trợn trắng mắt, nhưng sau khi được thấy thân pháp và phương pháp che dấu của Vương Đằng, nàng đã yên tâm không ít.

Bản lĩnh của trưởng quan này còn lớn hơn trong tưởng tượng của nàng rất nhiều.

Nàng không khỏi có chút nắm chắc với nhiệm vụ lần này.

Trong loại nhiệm vụ thăm dò này, một võ giả có thân pháp và cách che giấu cao minh chắc chắn là tin mừng.

“Phó quan Paige, lão đại đi làm gì vậy?” Lúc này, Evan ở phía xa truyền âm nói.

“Hắn đi tìm cửa vào rồi.” Paige kể lại dự tính.

Sau khi đám người Evan biết được Vương Đằng có năng lực qua lại không có dấu vết này, lòng tin đối với hắn cũng càng nhiều hơn.

“Không tìm thấy cửa vào.” Lần này Vương Đằng không trở về bên cạnh Paige, mà trực tiếp truyền âm qua. “Xem ra ta chỉ có thể tự đào cái hang thôi.”

“Không có vấn đề chứ?” Paige lo lắng hỏi.

Đào hang là cách bất đắc dĩ, vì đào hang chắc chắn sẽ gây ra tiếng động, rất dễ bị phát hiện.

“Yên tâm, đào hang là chuyên ngành của ta.” Vương Đằng vô cùng tự tin nói.

“…” Paige không khỏi hơi cạn lời.

Chuyên ngành con mẹ nó.

Đào cái hang thôi mà, chẳng lẽ còn từng thi bằng cấp tám sao?

Chung sống chưa bao lâu, Paige đã bắt đầu dần có hiểu biết nhất định về ngôn hành của trưởng quan này… Có thể nói là hiếm thấy!

Vương Đằng không biết trong lòng Paige đang oán thầm hắn thế nào, lúc này hắn đã tìm được một chỗ bí mật, chuẩn bị đào hang!

Trước đó, hắn đã dùng niệm lực tinh thần thăm dò, chỗ này cách những loài Hắc Ám trong sơn động xa nhất, cẩn thận chút chắc sẽ không bị phát hiện.

Nói là chuyên nghiệp thì chắc chắn là chuyên nghiệp.

Vương Đằng dán một ngón tay lên mặt đất, đất đá xung quanh bắt đầu từ từ biến thành cát, sau đó trôi nổi lên, bị hắn dùng niệm lực tinh thần khống chế rơi sang một bên.

Hết chương 1584.
Bình Luận (0)
Comment