Hơn nữa lại so sánh ma giáp của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp với mai rùa, đây đúng là không còn ai nữa rồi.
Võ giả hành tinh phòng ngự số 29 gặp phải loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, không ai không cảm thấy vô cùng khó đối phó. Nhất là ma giáp kia, khiến người ta hận đến ngứa răng.
Kết quả đến miệng Vương Đằng lại biến thành mai rùa.
Nhưng hình như đúng là có hơi giống thật.
“Ma giáp và móng vuốt trên người loài Hắc Ám đều có nguyên lực Hắc Ám, chúng ta không dùng được.” Paige lắc đầu nói.
Vương Đằng tiếc nuối lắc đầu, thu loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này vào trong trang bị không gian, nói: “Mang về trước rồi nói sau.”
Sau khi cất xác của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đi, hắn lại nhìn về phía mặt đất, ba bong bóng thuộc tính trôi nổi ở đó.
Nhặt!
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1200’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x150’
‘Ma giáp cao cấp x100’
…
“Ơ?” Trong lòng Vương Đằng không khỏi khẽ ơ một tiếng.
Thuộc tính nguyên lực tinh thần Hắc Ám và tinh thần cấp Hằng Tinh thì cũng không có gì đặc biệt, nhưng bong bóng thuộc tính cuối cùng này khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Ma giáp!
Vừa nãy còn nói ma giáp của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp vô cùng cứng rắn, giờ đã nổ ra bong bóng thuộc tính có liên quan rồi.
Chỉ không biết hai thứ này có liên quan không?
Dù sao đây cũng là kỹ năng, còn ma giáp của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp là vật phẩm.
Rất nhanh Vương Đằng đã hấp thụ xong bong bóng thuộc tính, trong lòng đã hiểu được. Thì ra ‘ma giáp’ là có thể dùng nguyên lực Hắc Ám hình thành ma giáp giống y như trên người loài Hắc Ám tộc Ma Giáp.
Kỹ năng này không tệ!
Mắt Vương Đằng bỗng nhiên sáng lên.
Vì ma giáp kỹ năng này sinh ra có thể bao trùm toàn thân, hoàn toàn có thể để hắn làm thật giả lẫn lộn.
Đến lúc đó đóng giả thành loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, vậy không phải có thể đi ngang trong sào huyệt của loài Hắc Ám rồi.
‘Ma giáp’: 100/1000 (nhập môn)
Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính, chỉ có 100 giá trị thuộc tính, cùng lắm chỉ là vừa mới nhập môn, độ nắm bắt vẫn không đủ.
Nhưng nếu thi triển ra cũng không tính là khó, cùng lắm chỉ là tốn chút thời gian thôi.
“Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này có một đặc điểm.” Paige lại nói.
“Đặc điểm gì?” Vương Đằng hỏi.
“Giỏi đào hang.” Sắc mặt Paige kỳ lạ nói.
“…” Vương Đằng.
Paige nhìn sắc mặt nhận thua của Vương Đằng, trong lòng bỗng hơi sướng.
Cho ngươi ra vẻ.
“Được rồi, mọi người chia ra hành động, làm rõ rốt cuộc những loài Hắc Ám này muốn làm gì, đều cẩn thận.” Vương Đằng nghiêm mặt nói.
“Vâng!”
Nói đến chuyện chính, đám người Paige cũng nghiêm túc trở lại.
Con đường trước mặt bọn họ vừa hay là một ngã rẽ, mỗi một người phụ trách một lối đi, tự chia nhau ra.
Vương Đằng thì chọn một lối đi ở giữa nhân, nguyên lực Hắc Ám bên trong nồng nặc nhất.
Giao cho nhóm Paige hắn không yên tâm, vẫn phải tự đi.
Sau khi đưa mắt tiễn đám người Paige rời đi, ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, đã tìm được ký ức có liên quan tới loài Hắc Ám tộc Ma Giáp trong ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú.
Ký ức của Hư Vô Thôn Thú quá ngổn ngang, tìm kiếm sẽ cần chút thời gian, đương nhiên kiến thức có được càng chi tiết hơn điều Paige nói.
Trong đó thậm chí còn giới thiệu về điểm yếu của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp.
Vương Đằng truyền âm nói cho đám người Paige biết điểm yếu này.
Trong một lối đi bên trái, bước chân của Paige chợt khựng lại, đôi mắt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Điểm yếu!
Vậy mà Vương Đằng đã tìm ra điểm yếu của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp rồi!
Chuyện này không hề nhỏ.
Loài người đã chiến đấu với loài Hắc Ám tộc Ma Giáp lâu như vậy, mỗi lần chiến đấu, vì cả người ma giáp kia mà võ giả trận doanh Quang Minh chưa từng có được chỗ tốt gì.
Các võ giả của trận doanh Quang Minh tất nhiên cũng muốn tìm được điểm yếu của tộc Ma Giáp, đáng tiếc từ đầu tới cuối cũng không thể thành công.
Bây giờ Vương Đằng lại nói với nàng, đã tìm được điểm yếu của tộc Ma Giáp.
Nàng biết Vương Đằng chẳng qua mới thấy tộc Ma Giáp lần đầu thôi, vậy mà đã có thể tìm được điểm yếu của tộc Ma Giáp. Điều này đúng là khó bề tưởng tượng được không?
“Thiếu tá Vương Đằng, chuyện này không phải chuyện nhỏ, nhất định phải báo lại quân đội. Sau khi báo lên, ngươi hoàn toàn có thể lấy được một công trạng kếch xù.” Giọng nói của Paige nghiêm túc và khẩn thiết.
“Công trạng kếch xù, còn có chuyện tốt này à.” Vương Đằng thật sự hơi kinh ngạc.
Điểm yếu của tộc Ma Giáp này ở chỗ hắn chẳng qua là một đoạn ký ức thôi. Hắn vốn nghĩ nói cho đám người Paige biết có thể để bọn họ nắm bắt chút thời gian khi gặp phải loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, không ngờ còn có thể nhặt được lợi ích này.
“Ngươi đừng xem thường điểm yếu này.” Paige lập tức giải thích một phen.
Vương Đằng cuối cùng cũng biết tin tức không quá có tác dụng với hắn này, thì ra lại còn có tác dụng to lớn như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, không phải ai cũng biến thái như hắn, có thể dễ dàng giải quyết được loài Hắc Ám tộc Ma Giáp. Đối với những võ giả bình thường kia, biết được điểm yếu của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, hoàn toàn là chuyện tốt to lớn, có thể giảm bớt được vô số thương vong.
Nếu quân đội không ngốc, chắc chắn phải cho hắn một khoản công trạng lớn.
“Thiếu tá Vương Đằng, nếu ngươi có lòng tin, ta kiến nghị bây giờ ngươi báo chuyện này lên hệ thống trí năng quân đội ngay bây giờ.” Paige nhắc nhở.
“Được, ta biết rồi.” Vương Đằng gật đầu. Ở trong đầu, hắn bảo Viên Cổn Cổn trực tiếp liên hệ với quân đội.
Paige nói đúng, công lao này không cần thì phí, báo lên trước rồi nói sau, tránh cho bị người ta nhanh chân cướp mất.
Dù sao hắn đã nói nhược điểm của tộc Ma Giáp cho võ giả trong tiểu đội rồi, ai cũng không dám đảm bảo dưới sự mê hoặc của công trạng kếch xù như vậy, bọn họ còn có thể giữ được ý muốn ban đầu.
Ngược lại, Paige này khiến Vương Đằng hơi nhìn bằng con mắt khác, nàng lại có thể chống được mê hoặc, lập tức nhắc nhở hắn.
Hơi thú vị!
Vương Đằng mỉm cười, không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đi về phía trước tìm kiếm.