Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1587 - Chương 1587. Căn Nguyên Của Dịch Bệnh: Ma Noãn.

Chương 1587. Căn nguyên của dịch bệnh: Ma noãn.
Chương 1587. Căn nguyên của dịch bệnh: Ma noãn.

Trong con đường dưới lòng đất này canh gác vô cùng nghiêm ngặt, năm bước một đồn, mười bước một trạm, nhưng vòng ngoài đều là loài Hắc Ám cấp Ma Quân, vẫn không làm khó được nhóm người Vương Đằng.

Vương Đằng gặp một con, giải quyết một con, cạo một đợt lông cừu trước rồi nói, sau đó đều cho hết bọn nó vào trong thiết bị không gian, không gây ra bất cứ rối loạn nào.

‘Ma Giáp‘: 1200/3000 (thông thạo)

Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, mỉm cười trong lòng.

Kỹ năng ‘Ma Giáp’ đã tăng cấp từ giai đoạn nhập môn tăng lên tới giai đoạn thông thạo rồi, hắn cảm thấy mình nắm bắt kỹ năng này trở nên cực kì thuần thục, lúc thi triển không có bất cứ trở ngại gì.

Đương nhiên, nếu tăng kỹ năng này lên tới giai đoạn càng cao hơn, đương nhiên sẽ càng tốt hơn, tốc độ ngưng tụ sẽ nhanh hơn, hơn nữa không có bất kỳ tì vết nào cả, giống như thật vậy.

Nhưng nếu bây giờ thi triển, cũng đủ để lừa gạt loài Hắc Ám từ cấp Ma Vương trở xuống.

Vương Đằng tạm thời dừng lại, truyền âm hỏi Paige: “Tình hình bên các ngươi như thế nào?”

Trên thực tế, truyền âm chỉ là một loại phương pháp dùng nguyên lực truyền giọng nói. Nếu là đám người Paige, thì sẽ rất khó tìm được chính xác vị trí của Vương Đằng để truyền âm trong loại hoàn cảnh này.

Nhưng Vương Đằng có niệm lực tinh thần mạnh mẽ, lại có thể tìm được chính xác vị trí của đám người Paige, cho nên hoàn toàn có thể truyền âm.

Sau khi đám người Paige nhận được giọng của Vương Đằng, là có thể truyền lại cho Vương Đằng.

Quá trình này trên thực tế vô cùng nguy hiểm, bởi vì nếu bị loài Hắc Ám bắt được sự dao động này, bọn họ sẽ bị phát hiện.

Nhưng Vương Đằng có tự tin không bị phát hiện mà thôi.

“Thiếu tá, chỗ ta tạm thời không có phát hiện gì.” Paige truyền âm báo cáo theo sợi tinh thần mỏng mà Vương Đằng đã dẫn ra.

Mấy võ giả khác cũng như thế, không có phát hiện gì.

“Xem ra cho dù có bí mật gì, cũng chỉ sẽ xuất hiện bên chỗ ta rồi.” Trong lòng Vương Đằng khẽ nhúc nhích, tiếp tục đi về phía trước.

Sau khi đi được một đoạn đường, Vương Đằng cuối cùng đã nhìn thấy một con loài Hắc Ám cấp Ma Vương.

Nơi này đã rất gần với trung tâm đường hầm dưới lòng đất, cho nên Vương Đằng cũng không dám tiếp tục giết loài Hắc Ám.

Hắn nhíu mày, im lặng một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn thi triển ‘Ma Giáp’!

Nguyên lực tinh thần Hắc Ám lặng lẽ dâng trào, ngưng tụ lại thành một bộ xác ngoài màu đen nhánh tựa như áo giáp bao bọc bên ngoài người hắn.

‘Ma Giáp’ này bao trùm lên người Vương Đằng từ đầu đến chân, ngay cả chỗ mắt cũng có một mảnh giáp giống như giáp thuỷ tinh màu đỏ trong suốt.

Cho nên Paige mới nói loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này vô cùng khó đối phó.

Ngay cả mắt cũng phủ mảnh giáp, những chỗ khác lại càng không cần phải nói nữa.

Mà mảnh giáp mảnh chỗ mắt mặc dù nhìn rất mỏng, nhưng mức độ cứng cáp còn hơn cả áo giáp những chỗ khác trên người, quả thật là biến thái khó lường.

Mấy giây trôi qua, cả người Vương Đằng đều bị ‘Ma Giáp’ bao phủ lên, sau đó đi ra từ trong bóng tối.

Lúc này, hắn đã hoàn toàn biến thành một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, ngay cả chiều cao cũng cao đến hơn 2 mét, gần 3 mét, không khác gì loài Hắc Ám tộc Ma Giáp.

May mà, hắn còn có thiên phú biến hình ngụy trang cao cấp, nâng cao chiều nhiều như vậy cũng không phải việc khó gì.

Giờ phút này cả người Vương Đằng tản ra nguyên lực Hắc Ám nồng đậm, cứ như vậy quang minh chính đại bước đi về phía trước, dáng vẻ này thật giống như trở về nhà mình vậy.

Loài Hắc Ám cấp Ma Vương phía trước nhìn thấy Vương Đằng đến, không khỏi lạnh giọng hỏi: “Làm gì?”

Nguyên lực Hắc Ám của Vương Đằng chỉ là cấp Hành Tinh, ngang với loài Hắc Ám cấp bậc Ma Quân, cho nên chắc chắn thấp hơn một cấp so với con loài Hắc Ám cấp Ma Vương này. Hắn giả thành một dáng vẻ khúm núm, dùng tiếng thông dụng của Hắc Ám nói: “Đại nhân bên trong bảo ta đi vào.”

“Nếu là lệnh của đại nhân, vậy thì đi vào đi.” Loài Hắc Ám cấp Ma Vương không hỏi nhiều, trực tiếp cho qua.

Vương Đằng lập tức có hơi sững sờ.

Đơn giản như vậy sao?

Lúc trước hắn đã chuẩn bị một đống lí do thoái thác, định khiến cho loài Hắc Ám này tin tưởng, không nghĩ tới hoàn toàn không phát huy được tác dụng.

Thế này thì hơi xấu hổ nha.

“Còn không đi vào.” Loài Hắc Ám cấp Ma Vương lạnh lùng quát một tiếng.

“Vâng vâng.” Vương Đằng vội vàng đi vào, vẫn đi theo nhịp bước không có tình cảm như cũ, nhìn thấy ánh mắt loài Hắc Ám cấp Ma Vương loé lên.

“Mẹ nó, nhóc này còn kiêu ngạo hơn cả ta.”

Nó căn bản không nghĩ đến Vương Đằng là loài Hắc Ám con người giả mạo thành, nếu không thì sẽ không để hắn đi vào dễ dàng như vậy.

Trên đường đi, Vương Đằng lại đụng phải mấy nhóm loài Hắc Ám cấp Ma Vương nữa, tất cả đều chỉ hỏi một câu, sau đó đã được cho qua.

Khiến cho hắn rất không có cảm giác thành tựu.

Phòng ngự của những loài Hắc Ám này mẹ nó cũng quá lỏng lẻo rồi, không hề giống như đang bảo vệ bí mật gì đó cả.

Vương Đằng cũng nghi ngờ có phải quân đội bên kia sai rồi không.

Một lát sau, cuối cùng hắn đã đi đến cuối con đường, cách đó không xa là một cái hang lớn dưới mặt đất.

Vương Đằng không đi tiếp nữa, mà biến mất trong bóng đêm, nhìn trộm về phía đó.

Chỉ thấy một đồ vật giống như một viên thịt to đen nhánh đang được đặt trong hang động, viên thịt đen nhánh kia giống như một quả tim, thế mà còn đang đập liên tục không ngừng.

“Đây là vật gì vậy?” Phía dưới Ma Giáp, sắc mặt Vương Đằng hơi thay đổi.

Hắn cảm nhận được dao động nguyên lực Hắc Ám cực kỳ kinh khủng từ trong viên thịt Hắc Ám kia, và sự tà ác cực kỳ, hỗn loạn tản ra từ trong đó

Có hơi giống trạng thái sau khi ma biến, nhưng càng thuần túy hơn, càng nồng đậm hơn ma biến, khiến cho Vương Đằng cũng có chút run sợ trong lòng.

Trước đó khi hắn ở bên ngoài, từng dùng ‘Linh Thị’ và ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ nhìn qua, nhưng khi đó cũng không nhìn thấy nguyên lực Hắc Ám nồng đậm như thế. Ngược lại khi đến gần chỗ hơn, hắn biết mình hoàn toàn đã đoán sai rồi.

Hết chương 1587.
Bình Luận (0)
Comment