Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1589 - Chương 1589. Sự Phẫn Nộ Của Vương Đằng! (2)

Chương 1589. Sự phẫn nộ của Vương Đằng! (2)
Chương 1589. Sự phẫn nộ của Vương Đằng! (2)

Cùng lúc, người khác tu luyện một hai loại nguyên lực đã phải tiêu hao tất cả tinh lực, kết quả Vương Đằng bên này lại tu luyện tất cả nguyên lực đều đạt đến trình độ như vậy.

Chuyện này thật không võ đạo.

Vương Đằng cũng không biết trong lòng Viên Cổn Cổn đang nghĩ cái gì, lúc này ánh mắt hắn hướng về Ma noãn phía trước, đột nhiên ngẩn người.

Chỉ thấy hàng loạt bong bóng thuộc tính lại trôi nổi trên mặt đất xung quanh Ma noãn, lúc nãy hắn bị Ma noãn thu hút sự chú ý, lại không nhận ra.

Gặp quỷ rồi!

Ma noãn này thật quá mê hoặc rồi, cứ như thật sự có thể cắn nuốt tầm mắt.

Vương Đằng lặng lẽ chuyển niệm lực tinh thần đến gần xung quanh Ma noãn, bắt đầu nhặt lấy bong bóng thuộc tính.

Bởi vì có hai con loài Hắc Ám hạ vị cấp Hoàng ở bên trong, cho nên hắn cực kỳ cẩn thận, không dám sơ suất một chút nào.

Từng cái bong bóng thuộc tính được kéo về.

Lúc này Vương Đằng như một tên trộm cầm dây câu câu cá, những bong bóng thuộc tính này chính là cá nhà người khác nuôi.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1300’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1250’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1320’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x200’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x150’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1400’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1350’

‘Mê hoặc x50’

Chẳng qua chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi, tất cả bong bóng thuộc tính rải rác xung quanh đều được kéo lại.

Vương Đằng có hơi kinh ngạc, số lượng nguyên lực tinh thần Hắc Ám mà Ma noãn này rơi ra thật sự quá nhiều. Hắn kiểm kê so qua một chút, chỉ trong chốc lát như vậy, hắn đã thu được 36000 điểm thuộc tính nguyên lực Hắc Ám.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám’: 6000/70000 (cấp Hành Tinh thất giai)

Mà nguyên lực tinh thần Hắc Ám của Vương Đằng cũng từ cấp Hành Tinh lục giai thăng cấp đến thất giai, thăng cấp lên tròn một giai.

Vào lúc này trên bầu trời của biển hư vô bên trong cơ thể hắn, lại nhiều thêm một hành tinh màu đen, bảy hành tinh Hắc Ám xoay tròn xung quanh nhau.

“Lợi hại, không hổ là Ma noãn.” Vương Đằng không khỏi âm thầm tán thưởng một tiếng.

Mà ngoài thuộc tính nguyên lực tinh thần Hắc Ám, Ma noãn này lại còn rơi ra không ít thuộc tính tinh thần.

Xem ra Ma noãn này không chỉ là đơn giản là một vật dẫn của nguyên lực Hắc Ám, tương tự như là hợp thể tập hợp tinh thần, chẳng trách lại có loại tà ác, hỗn loạn khủng khiếp dị thường kia.

Một đợt này, tổng cộng Vương Đằng thu được 1950 điểm thuộc tính tinh thần cấp Hằng Tinh.

Kết quả là, tinh thần của Vương Đằng cuối cùng đạt đến gần giá trị giới hạn.

‘Tinh thần’: 50000/50000 (cấp Hằng Tinh).

Tuy nhiên lại xuất hiện vấn đề, tinh thần cấp Hằng Tinh sau khi đạt đến gần giá trị cực hạn, lại không đột phá.

Phải biết rằng giá trị thuộc tính mà hắn vừa thu được đã vượt quá giá trị giới hạn rồi, nhưng cuối cùng thuộc tính tinh thần vẫn dừng lại tại 50000 điểm, không đột phá đến cấp Vũ Trụ.

Điều này khiến Vương Đằng nghĩ mãi mà không có cách giải quyết.

Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Hắn cảm nhận sự thay đổi của tinh thần một chút, đột nhiên nhận ra, có vẻ như tinh thần của hắn trở nên tinh khiết hơn một chút.

Giống như những tinh thần nổi lên kia bị nén đến giữa giá trị thuộc tính tinh thần của 50000 điểm này.

WTF đây không phải là không để cho hắn đột phá sao?

Mặc dù thuộc tính tinh thần thuần khiết hơn một ít, nhưng đột nhiên xảy ra chuyện như thế, thuộc tính tinh thần của hắn còn phải gom góp đến năm nào tháng nào nào mới có thể đột phá chứ.

Oán giận của Vương Đằng gần như sắp bùng nổ!

Vương Đằng không ngừng tự nhủ trong lòng…

Không được tức giận! Không được tức giận! Không được tức giận!

Nhắc nhở bản thân một hồi như vậy, cơn giận trong lòng mới bắt đầu nguôi ngoai, rốt cuộc cũng không quá mức buồn bực như vậy nữa.

Sau khi ngẫm nghĩ lại, Vương Đằng mới muộn màng nhận ra, nguyên nhân mà thuộc tính tinh thần không thể đột phá được chắc có lẽ là do các hệ nguyên lực của hắn vẫn chưa đạt đến giá trị hạn định.

Cấp Vũ Trụ khá đặc biệt.

E là phải đợi đến khi thuộc tính tinh thần và nguyên lực của hắn đạt đến ngưỡng yêu cầu thì mới có thể đột phá được.

Bởi vì cấp Vũ Trụ cần phải làm cho tinh thần và nguyên lực hợp lại thành một thể, sinh ra một ‘tiểu Vũ Trụ’ ngay bên trong cơ thể.

‘Tiểu Vũ Trụ’ này sẽ sinh ra ‘tiểu thế giới’, có điều đấy là chuyện của sau này, chỉ khi nào đạt đến cấp Giới Chủ mới có thể tính đến chuyện mở ra thế giới.

Nếu nói như vậy, loại tình huống thế này cũng không hẳn là xấu.

Sau này hắn không ngừng thu được thuộc tính tinh thần, đồng thời cũng không ngừng áp chế tinh thần của bản thân, thể tinh thần của hắn sẽ càng ngày càng tinh khiết, điều này chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều cho việc thăng cấp vũ trụ sau này.

Sau khi đã nghĩ thông hết thảy, Vương Đằng không bận tâm gì nữa, mà nhìn về phía bong bóng thuộc tính cuối cùng.

Mê hoặc!

Ấy vậy là bong bóng thuộc tính có loại kỹ năng đặc biệt!

Trong đầu Vương Đằng lập tức hiện ra phương pháp tu luyện kỹ năng Mê Hoặc này.

Không hề nghi ngờ gì nữa, đây là một loại kỹ năng tinh thần. Nó cũng giống với Hoặc Tâm mà hắn thu được từ chỗ loài Hắc Ám Huyết tộc. Thế nhưng kỹ năng Mê Hoặc này mạnh hơn nhiều, một phát ăn ngay, đối phương hoàn toàn không có sức chống trả.

Vốn là Vương Đằng cảm thấy kỹ năng Hoặc Tâm đã là quá lắm rồi, nhất là sau khi hắn làm cho kỹ năng Hoặc Tâm tăng đến độ viên mãn, sức mạnh thực sự của nó được phát huy một cách tối đa, gần như mỗi lần hắn sử dụng đều là bách phát bách trúng, không hề có ngoại lệ.

Những người sau khi bị kỹ năng Hoặc Tâm kiểm soát tâm thần đều thành thật nói hết những bí mật cho hắn nghe, không che giấu bất cứ thứ gì.

Nhưng kỹ năng Mê Hoặc này còn càng mạnh mẽ và quỷ dị hơn, loại kỹ năng này lại có thể gieo xuống hạt giống Mê Hoặc vào trong lòng người, hình thành một thứ hệt như ám thị tâm lý vậy, khiến cho người khác dần thay đổi thành đối tượng bị mê hoặc trong vô thức.

Kỹ năng này lợi hại ở chỗ là dù người bị mê hoặc đang ở rất xa cũng có thể bị mê hoặc, sau đó làm theo những ám chỉ mà người sử dụng kỹ năng này để lại cho người đó.

Hết chương 1589.
Bình Luận (0)
Comment