Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1597 - Chương 1597. Đại Nhân, Ngươi Nhìn Nơi Đó Kìa. (2)

Chương 1597. Đại nhân, ngươi nhìn nơi đó kìa. (2)
Chương 1597. Đại nhân, ngươi nhìn nơi đó kìa. (2)

Vô số cự thạch hội tụ lại, va chạm cùng một chỗ, dần dần hình thành một hình cầu khổng lồ trên bầu trời.

Hình cầu đó quả thực giống như một thiên thạch cỡ nhỏ!

Loài Hắc Ám phía dưới vừa ngẩng đầu nhìn một cái, vẻ vui sướng trên mặt bởi vì chấn động lĩnh vực mà hiện ra lập tức cứng ngắc, da đầu tê rần.

“Đây, đây là thứ gì?”

Một đám loài Hắc Ám rùng mình, không nhịn được nuốt nước miếng, biểu cảm giống như gặp quỷ.

Đương nhiên, nếu khuôn mặt bị ma giáp che đậy của bọn chúng có biểu cảm.

Nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra sự kinh hoàng và sợ hãi của bọn chúng từ trong ánh mắt đó.

Vương Đằng đột nhiên ngừng sự tấn công của cự thạch.

Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng kia lắc lư ngã xuống, ma giáp trên người tổn hại nhiều chỗ, vô cùng thê thảm.

“Nhân loại, ngươi không giết được chúng ta!”

Gabatos lau máu màu đen chảy ra từ khóe miệng, giọng nói vô cùng thê lương.

“Ngươi chẳng qua là võ giả cấp Hằng Tinh, hiện tại nguyên lực hao hết rồi nhỉ.”

“Ngươi cho rằng chỉ dựa vào một lĩnh vực, là có thể đánh bại chúng ta sao? Cấp Ma Hoàng và cấp Hằng Tinh các ngươi có ranh giới không cách nào vượt qua.”

Azibosde đau nhức cả người, ánh mắt tràn ngập oán hận, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Đằng.

Giờ phút này, trong mắt bọn chúng chỉ có Vương Đằng, chúng hận không thể bầm thây hắn thành vạn đoạn, đến nỗi không phát hiện ra hình cầu khổng lồ đang không ngừng ngưng tụ cách đó không xa.

Loài Hắc Ám phía dưới muốn nhắc nhở bọn chúng, nhưng còn chưa mở miệng, Gabatos lại mở miệng nói:

“Nhân loại, món nợ vừa rồi, hiện tại có thể tính rồi, ta sẽ không để ngươi chết quá thoải mái.” Gabatos dữ tợn nói.

Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái.

Có phải hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng này bị đánh ngốc rồi không?

Quả cầu đá lớn như vậy mà chúng không nhìn thấy sao? Lại còn kêu la ầm ĩ ở đây.

Loài Hắc Ám phía dưới đã không đành lòng nhìn thẳng.

“Đại, đại nhân!” Rốt cục có một loài Hắc Ám cấp Ma Vương không nhịn được kêu lên.

“Cái gì?” Azibode không kiên nhẫn lạnh lùng quát một tiếng, những đồng loại hạ đẳng đều là phế vật, một chút chuyện cũng không thể giúp, hiện tại lại thêm phiền phức ở đây.

“Đại nhân, người nhìn ở đó kìa.” Loài Hắc Ám cấp Ma Vương nuốt nước miếng, chỉ vào không trung nói.

“Nhìn con mẹ ngươi!” Azibode không kiềm được cơn giận dữ trong lòng, nhưng vẫn quay đầu nhìn qua.

Chỉ thấy một quả cầu đá khổng lồ giống như thiên thạch cỡ nhỏ đang dùng tốc độ cực nhanh ngưng tụ thành hình, lơ lửng phía bên trái trên đỉnh đầu của bọn chúng.

“...” Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng.

“Đi!”

Lúc này, một tiếng quát nhẹ lạnh như băng đột nhiên phát ra từ trong miệng Vương Đằng.

Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thoáng chốc tim đập bịch bịch, dự cảm không lành hiện lên trong lòng.

Ngay sau đó, hình cầu khổng lồ đó theo tiếng mà rơi xuống, chẳng qua cũng không phải đi tới loài Hắc Ám phía dưới, mà lao tới hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng rơi vào ngơ ngác trước.

Ầm ầm ầm!

Quả cầu đá khổng lồ từ trên bầu trời nghiền áp tới, không gian bốn phía đều bị ép tới phát ra tiếng két két két, giống như sắp vỡ vụn ra.

Mắt hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng như sắp nứt ra, trong lòng hoảng sợ tới cực hạn.

Làm sao một võ giả cấp Hằng Tinh có thể phát ra công kích lớn mạnh như thế chứ?

Nhưng bọn chúng không kịp nghĩ nhiều, quả cầu đá tuy rằng khổng lồ, nhưng lại đập xuống với tốc độ cực nhanh, căn bản không cho bọn chúng thời gian phản ứng.

“Ma biến!”

Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng cảm giác được uy lực lớn mạnh của quả cầu đá kia, không dám có chút may mắn nào, lần lượt mở ra trạng thái Ma biến của mình.

Quang mang màu đen chói mắt bộc phát ra trên người bọn chúng, hai luồng khí tức tà ác, bạo loạn đột nhiên dâng lên.

Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng giống như hai mặt trời nhỏ màu đen.

Cũng đúng lúc này, cuối cùng quả cầu đá khổng lồ rơi xuống, hung hăng va chạm với hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng.

Ầm ầm ầm!

Tiếng vang kinh khủng phát ra theo đó.

Sức mạnh cực đoan đáng sợ đẩy hai mặt trời nhỏ màu đen đánh tới xuống phía dưới, rồi sau đó chìm ngập tất cả những loài Hắc Ám phía dưới.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ, cả lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn đều im lặng.

...

Ngoài lĩnh vực.

Một chiến hạm bay đến như tên bắn từ xa xa, cuối cùng dừng ở bên cạnh lĩnh vực.

Không chờ chiến hạm hoàn toàn đáp xuống đất, một đám võ giả từ trên chiến hạm nhảy xuống, đám người Paige rõ ràng đang ở trong đó.

Mà tổng chỉ huy của căn cứ phòng tuyến thứ ba tướng quân Tuttle cũng ở bên trong. Thì ra sau khi đám người Paige chạy về, họ lập tức báo cáo chuyện Ma noãn lên cấp trên.

Tướng quân Tuttle vừa nghe về sự tồn tại của Ma noãn, làm sao còn ngồi yên được, lập tức tự chạy qua đây.

Đám người Paige nhớ rõ phương hướng cụ thể rời đi của Vương Đằng, cộng thêm bên này lại có dao động nguyên lực kịch liệt, bọn họ đương nhiên tìm đến nơi rất nhanh.

Giờ phút này, tướng quân Tuttle đi ở trước nhất, ánh mắt nhìn lồng ánh sáng màu vàng sẫm nằm núp trên mặt đất.

“Lĩnh vực!!”

Hắn vô cùng kinh ngạc, không ngờ lại nhìn thấy lĩnh vực ở chỗ này.

“Nơi này làm sao có thể có lĩnh vực?”

Đám người Paige cũng nhíu mày đi qua, ánh mắt dừng trên lĩnh vực trước mắt.

Đương nhiên bọn họ biết có vài võ giả thiên kiêu dưới cấp Vực Chủ có thể lĩnh ngộ ra lĩnh vực, nhưng đó tuyệt đối là vô cùng thưa thớt. Trong một trăm ngàn võ giả cũng chưa chắc có thể xuất hiện một người.

Hơn nữa trình độ lĩnh vực trước mắt này, chỉ e không chỉ là lĩnh vực nhất giai.

Lực lĩnh vực lớn mạnh như thế, bọn họ không thể tin đây là lĩnh vực do Vương Đằng thi triển ra.

“Chẳng lẽ thiếu tá Vương Đằng không ở đây?” Paige chần chờ nói.

“Thú vị.” Tướng quân Tuttle mỉm cười.

Trước đó hắn từng liên hệ với tướng quân Mokallen của tổng căn cứ, lấy được một vài tài liệu về Vương Đằng, biết Nam tước đến từ Đế tinh này không hề đơn giản, thiên phú cực kỳ xuất chúng.

Nếu là hắn, chưa chắc không thể lĩnh ngộ ra lĩnh vực.

Nhưng giống như Paige suy nghĩ, hắn cũng cho rằng lĩnh vực này quá lớn mạnh. Một vài võ giả mới vào cấp Vực Chủ cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ đến loại trình độ này.

Hết chương 1597.
Bình Luận (0)
Comment