Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1599 - Chương 1599. Không Cẩn Thận Dùng Quá Lố Một Chút! (2)

Chương 1599. Không cẩn thận dùng quá lố một chút! (2)
Chương 1599. Không cẩn thận dùng quá lố một chút! (2)

Trong lòng đám người Paige không khỏi phát ra một đợt rên rỉ.

Một người xử lý sạch nhiều loài Hắc Ám như vậy, đây căn bản không phải chuyện người bình thường có thể làm được, được không.

Vương Đằng không chú ý cách nghĩ của mọi người, vừa nãy đánh chết những loài Hắc Ám này, còn chưa nhặt bong bóng thuộc tính đâu.

Nhặt!

Niệm lực tinh thần đảo qua, một đám bong bóng thuộc tính bay về phía hắn.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x1500’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x300’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x5000’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x1200’

‘Ma giáp x300’

‘Ma biến x600’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x6000’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x1350’

‘Ma biến x500’

‘Ma giáp x400’

...

Ánh mắt Vương Đằng không khỏi sáng ngời.

Không tệ nha!

Đợt này lại kiếm được không ít bong bóng thuộc tính loại Hắc Ám, không uổng công hắn bỏ sức lực lớn như vậy xử lý bọn chúng.

Phải biết rằng, đánh bại loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng cũng không dễ dàng.

Những bong bóng thuộc tính này, chỉ riêng nguyên lực tinh thần Hắc Ám đã có mấy chục nghìn điểm, tuy rằng cảnh giới của Vương Đằng vẫn chưa đạt tới yêu cầu đột phá, vẫn là cấp Hành Tinh tầng thứ bảy, nhưng cũng tăng lên rất nhiều.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám’: 61000/70000 (cấp Hành Tinh thất giai)

Mà tinh thần cấp Hằng Tinh thì lấy được 5300 điểm, bởi vì giá trị thuộc tính tinh thần lấy được khá nhiều, lần này rõ ràng Vương Đằng cảm giác được loại trạng thái tinh thần này trở nên hơn tinh thuần hơn.

Không thể nghi ngờ, những thuộc tính tinh thần này cũng không lãng phí.

Tuy rằng tinh thần trở nên tinh thuần hơn, nhưng Vương Đằng vẫn có một loại cảm giác rời rạc, giống như không đủ ngưng thật.

Tựa như một khối phỉ thúy đế vương, độ tinh khiết thì đủ rồi, nhưng đều là khối nhỏ, đương nhiên không có giá trị cao bằng nguyên khối.

Vương Đằng nghĩ, cũng không có biện pháp quá tốt, dứt khoát đặt một bên trước.

Kế tiếp là giá trị thuộc tính của kỹ năng ‘Ma giáp’, tổng cộng thêm 3500 điểm.

‘Ma giáp’: 1700/5000 (tinh thông)

Kỹ năng Ma giáp từ cấp bậc thông thạo thăng cấp đến tinh thông, Vương Đằng cảm giác bản thân nắm vững kỹ năng này cao hơn.

Cuối cùng là ‘Ma biến’, tổng cộng có được 3200 điểm.

Ở bước ngoặt cuối cùng, tất cả loài Hắc Ám đều lựa chọn Ma biến, đáng tiếc cuối cùng vẫn không ngăn được sức mạnh kinh khủng của lĩnh vực này của Vương Đằng, ngược lại làm lợi không công cho Vương Đằng.

Dù sao giãy dụa càng mãnh liệt, bong bóng thuộc tính rơi ra càng nhiều thôi.

‘Ma biến’: 5300/10000 (đại thành)

Đối với kỹ năng ‘Ma biến’ này, Vương Đằng vẫn luôn không dùng qua.

Chủ yếu vẫn là không có cơ hội.

Ma biến là kỹ năng kiểu bùng nổ, một khi vận dụng, thực lực bản thân sẽ tăng vọt mấy lần, nhưng đồng thời gánh vác cũng cực lớn, không đến vạn bất đắc dĩ không thể vận dụng.

Huống chi đây là kỹ năng của loài Hắc Ám, càng không thể dùng loạn.

Bằng không không bị người ta xem là loài Hắc Ám cũng không được.

Vương Đằng lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Mặc kệ nói như thế nào, đợt này không lỗ.

“Nên đi rồi.” Bàn tay to của Vương Đằng vung lên, lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn chậm rãi tiêu tán, lộ ra không trung thế giới bên ngoài.

“Thiếu tá Vương Đằng, ngươi yên tâm, ta chắc chắn báo cáo công lao của ngươi lên đế quốc. Cho dù thế nào, không ai thể đoạt công lao này của ngươi, ngươi cứ an tâm ra đi đi.” Tuttle tiếc nuối nhìn Vương Đằng, trầm giọng nói.

Cho dù thiên kiêu thì thế nào chứ, cuối cùng vẫn phải bị Ma noãn lây nhiễm.

Tuttle thở dài trong lòng.

Tuy rằng cướp được Ma noãn, nhưng cũng tổn thất một vị thiên kiêu Nhân tộc.

Không biết đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu.

Đám người Paige cũng bi thương đầy mặt nhìn Vương Đằng, giống như hắn sắp không sống bao lâu nữa.

“Thiếu tá Vương Đằng, ngươi là anh hùng!” Paige nói.

“Kính anh hùng của chúng ta!” Tướng quân Tuttle lập tức kính Vương Đằng một lễ.

Đám người Paige cũng làm theo, đồng loạt kính Vương Đằng một lễ.

“...” Vương Đằng.

Cả đời lần đầu tiên hưởng thụ được đãi ngộ của anh hùng.

Nhưng sao hắn lại không vui nổi chút nào nhỉ?

Anh hùng cái rắm á!

Cái gì gọi là “Ngươi cứ yên tâm ra đi đi”?

Không ngờ một đám đều cho rằng hắn sắp chết đúng không.

Vương Đằng tức giận trợn trắng.

“Thiếu tá Vương Đằng...”

Tướng quân Tuttle còn muốn nói cái gì nữa, trực tiếp bị Vương Đằng cắt ngang.

“Dừng, ta nói tướng quân Tuttle, có phải các ngươi hiểu lầm gì không?”

“Thiếu tá Vương Đằng, chúng ta đều hiểu, thân là thiên kiêu, ngươi chắc chắn không muốn kết thúc như vậy, ai...” Tướng quân Tuttle lắc đầu thở dài.

“Ta...” Vương Đằng.

Các ngươi hiểu cái rắm á, căn bản là không làm rõ tình huống được không.

Vương Đằng quả thực buồn bực muốn hộc máu, không dám để bọn họ nói tiếp nữa, vội vàng nói: “Tướng quân Tuttle, có phải các ngươi cho rằng ta bị Ma noãn lây nhiễm rồi?”

Mọi người không khỏi sửng sốt.

“Chẳng lẽ không đúng sao?” Tướng quân Tuttle chần chờ hỏi.

“Ngươi thấy dáng vẻ của ta giống như là bị lây nhiễm sao?” Vương Đằng tức giận trợn mắt nói.

“Ặc...” Tướng quân Tuttle nhìn kỹ Vương Đằng một cái, phát hiện hình như thật sự không đúng lắm.

Trạng thái lúc này của Vương Đằng, thoạt nhìn căn bản không có chút dáng vẻ bị lây nhiễm.

Đám người Paige cũng ngây ngẩn cả người.

Một cách nghĩ không thể tin nổi đang hiện lên trong lòng bọn họ.

Vương Đằng vẫn chưa bị lây nhiễm!

Hắn thuận lợi ngăn chặn sự mê hoặc và lây nhiễm của Ma noãn.

“Được rồi được rồi, đều đừng nhìn ta như vậy, ta không sao cả.” Vương Đằng xua tay nói.

Ánh mắt của những người này là lạ, nhìn đến cả người hắn không được tự nhiên.

“Ngươi thật sự ngăn cản được sự mê hoặc của Ma noãn?” Tướng quân Tuttle vẫn có chút khó tin hỏi.

“Không thể sao?” Vương Đằng hỏi ngược lại.

“...” Tướng quân Tuttle á khẩu không trả lời được, ngượng ngùng nói: “Không phải ta không tin ngươi, nhưng chuyện này thật sự rất khó mà tin nổi, trước kia chưa có ai có thể ngăn cản sự mê hoặc của Ma noãn này, hơn nữa là dưới tình huống tiếp xúc khoảng cách gần không chút đề phòng như vậy.”

“Xin đừng dùng lẽ thường để suy đoán ta.” Vương Đằng thong thả nói.

“...” Tướng quân Tuttle.

“...” Đám người Paige.

Làm màu cũng rất đúng chỗ.

“Thiếu tá Vương Đằng, sự việc quan trọng, cho dù ngươi có bị lây nhiễm hay không, sau khi trở về đều cần trải qua tầng tầng kiểm tra mới được.” Tướng quân Tuttle hít một hơi thật sâu, nói.

Hết chương 1599.
Bình Luận (0)
Comment