“Được, ta phối hợp với kiểm tra của các ngươi vô điều kiện.” Vương Đằng nói.
Hiện tại hắn đã xác định, nguyên lực Hắc Ám của mình sẽ không bị bất kỳ kẻ nào phát hiện, điều kiện tiên quyết là mình không tự bại lộ ra.
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin như thế của Vương Đằng, tướng quân Tuttle không khỏi có chút tin tưởng hắn.
“Hiện tại Ma noãn này nên giải quyết như thế nào?” Vương Đằng hỏi.
“Khụ khụ!” Tướng quân Tuttle không khỏi ho khan một tiếng.
“Không phải các ngươi không có bất cứ phương án nào chứ?” Vương Đằng trừng to mắt, hỏi.
“Đến quá gấp, chúng ta còn chưa nghĩ xong phải giải quyết Ma noãn này như thế nào.” Tướng quân Tuttle xấu hổ nói.
“...” Vương Đằng thoáng chốc cạn lời, hỏi: “Vậy phải làm sao?”
“Mang về tổng căn cứ trước đi, phong ấn nó lại.” Tướng quân Tuttle nói: “May mà Ma noãn này chỉ ở thời kỳ mới sinh, chỉ cần khoảng cách đủ xa, sẽ không bị lây nhiễm.”
“Chỉ có thể như vậy rồi.” Vương Đằng gật đầu, lại hỏi: “Lại nói, trước đây các ngươi đều xử lý như thế nào?”
“Ở trong lịch sử đế quốc Đại Càn, chúng ta chưa từng gặp Ma noãn mấy lần, phần lớn thời điểm đều do cường giả dùng thực lực tuyệt đối trực tiếp phá hủy, hơn nữa ít nhất phải là cường giả cấp Bất Hủ mới được.” Tướng quân Tuttle nói.
“Cường giả cấp Bất Hủ!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Đúng vậy, Ma noãn là do loài Hắc Ám cấp Ma Tôn ngưng tụ, chỉ có cường giả cấp Bất Hủ mới có thể phá hủy.” Tướng quân Tuttle nói.
Vương Đằng gật đầu, không hỏi nhiều nữa, vác Ma noãn đi qua.
“Này... Ngươi đừng đến quá gần, ta cũng không muốn bị Ma noãn lây nhiễm đâu.” Tướng quân Tuttle vội vàng lui về phía sau vài bước, nói.
“...” Vương Đằng.
Đù, cảm giác bị ghét bỏ!
Đường đường cường giả cấp Vực Chủ, có thể đừng hèn nhát như vậy hay không?
“Chỉ có một phi thuyền, ta trở về thế nào?” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Ngươi yên tâm, ta còn có một phi thuyền dự phòng, một mình ngươi lái nó trở về đi.” Tướng quân Tuttle nói xong, từ trong nhẫn không gian lấy ra một phi thuyền.
Vương Đằng không nhiều lời nữa, để Ma noãn vào kho dự bị của phi thuyền.
Kho dự bị của phi thuyền có tác dụng ngăn cách nhất định, đám người tướng quân Tuttle thấy vậy, mới nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó mọi người lại thu dọn chiến trường một chút, đặt thi thể của loài Hắc Ám vào trong trang bị không gian, mới lái phi thuyền trở về.
Hai phi thuyền một trước một sau, bay về phía tổng căn cứ.
Bọn họ không quay về căn cứ phòng ngự tiền tuyến số 3, mà là trực tiếp đi đến tổng căn cứ.
Ở tổng căn cứ, mới có nơi có thể niêm phong cất giữ Ma noãn.
...
Hơn nửa tiếng sau.
Bọn họ thuận lợi về tới tổng căn cứ, phi thuyền chậm rãi đáp xuống sân băng của tổng căn cứ.
Lúc này nhân viên bốn phía đã được sơ tán sạch sẽ, trừ mấy nhân viên tiếp đãi ra, không có thừa một người.
Rất hiển nhiên, trước khi tướng quân Tuttle trở về, hắn đã thông báo với tổng căn cứ, kêu bọn họ chuẩn bị sẵn sàng.
Khi Vương Đằng vác Ma noãn đi xuống phi thuyền, không khỏi sững sốt.
“Tướng quân Mokallen!”
Không ngờ lại là vị tổng chỉ huy của căn cứ này đích thân ra mặt nghênh đón bọn họ.
“Ngươi làm tốt lắm.” Tướng quân Mokallen trực tiếp đi qua, vỗ vai Vương Đằng, khen ngợi nói.
Hắn cảm thán, thằng nhóc này vừa mới đến hành tinh phòng ngự số 29, vậy mà đã lập được công lớn như thế, ngay cả hắn cũng nhìn nhầm!
“Dễ như trở bàn tay mà thôi.” Vương Đằng nói.
Tướng quân Mokallen rõ ràng sửng sốt một chút, ước chừng không ngờ Vương Đằng sẽ trả lời như vậy.
Thằng nhóc này nói nhẹ nhàng như thế.
Người không biết, không chừng còn tưởng rằng hắn chỉ xử lý một chuyện nhỏ đó.
Sắc mặt của tướng quân Tuttle cùng đám người Paige bên cạnh rất kỳ quái.
Tướng quân Mokallen đánh giá Ma noãn. Giờ phút này hắn cách Ma noãn không đến nửa mét, vậy mà không chút ảnh hưởng, có thể nhìn thấy thực lực của hắn chắc chắn cực kỳ mạnh.
“Đi theo ta.”
Tướng quân Mokallen xoay người, đi lên phía trước dẫn đường.
“Các ngươi giải tán trước đi, ta làm xong việc này đã.” Vương Đằng nói với đám người Paige xong, rồi đi theo tướng quân Mokallen rời đi.
Đám người Paige nhìn bóng dáng Vương Đằng rời đi, không khỏi hơi lo lắng.
Đó là Ma noãn đó!
Thiếu tá Vương Đằng sẽ thật sự không có chuyện gì sao?
Bọn họ cũng không dám khẳng định chút nào, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện trong lòng hắn nhất định sẽ không sao.
Tuy rằng chỉ chấp hành nhiệm vụ cùng Vương Đằng một lần, nhưng bọn họ đều được Vương Đằng chăm sóc không ít. Nếu không có Vương Đằng, chỉ e lần này một người trong bọn họ cũng không về được.
Không giống hiện tại, toàn bộ nhân viên đều trở về.
Cho dù có người bị thương, nhưng đều là vết thương không cần lo lắng tính mạng.
Cho nên bọn họ tràn ngập cảm kích với Vương Đằng trong lòng, đương nhiên không hy vọng hắn gặp chuyện không may.
Nhưng nhìn thiếu tá Vương Đằng tùy ý vác Ma noãn kia như thế, vì sao bọn họ cảm thấy có chút khôi hài khó hiểu?
Vương Đằng không biết suy nghĩ của đám người Paige, theo tướng quân Mokallen đi vào một hoàn cảnh quân sự, phòng thủ bốn phía cực kỳ nghiêm ngặt. Hắn lờ mờ có thể cảm thấy khí tức lớn mạnh ẩn giấu bốn phía.
Hai người đi vào một tòa nhà kim loại, sau đó đi thang máy xuống đến mười tầng.
Đúng vậy, dưới tòa nhà lớn dưới lòng đất này ước chừng có không gian mười tầng.
Mà đám người Vương Đằng trực tiếp đi tới tầng thấp nhất.
Vừa mới ra khỏi thang máy, đã nhìn thấy bốn phía đều là vách tường kim loại vô cùng chắc chắn, hiện ra ánh sáng trắng, tản ra nguyên lực Quang Minh nồng đậm.
Ở đây lại là không gian ngầm được đúc thành từ lượng lớn nguyên thạch Quang Minh.
Vương Đằng cảm thấy Ma noãn trong tay bắt đầu xao động bất an, hiển nhiên lực quang minh tỏa ra bốn phía tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với nó.
Sau khi tiến vào tầng thứ mười dưới lòng đất, Ma noãn dường như cũng cảm giác được không khí bốn phía rất bất lợi đối với nó, bắt đầu xao động bất an.
Đương nhiên tướng quân Mokallen cũng phát hiện sự xao động của Ma noãn, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, hắn nói: “Nơi này vốn dùng để giam giữ một vài loài Hắc Ám lớn mạnh không tiện lập tức giết chết, hiện tại đúng lúc dùng để niêm phong cất giữ Ma noãn này trước!”