Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1602 - Chương 1602. Có Phải Ngươi Cho Rằng Ta Ngốc Không? (2)

Chương 1602. Có phải ngươi cho rằng ta ngốc không? (2)
Chương 1602. Có phải ngươi cho rằng ta ngốc không? (2)

Ngay cả mặt mũi của cường giả cấp Giới Chủ, chỉ huy của tổng căn cứ như hắn cũng không cho, hắn chưa từng gặp võ giả cấp Hằng Tinh nào như vậy.

Hắn nghi ngờ rốt cuộc thằng nhóc này có phải võ giả cấp Hằng Tinh hay không, bằng không ở đâu ra sức mạnh mặc cả với hắn.

“Ta nghe nói ngươi có chút xung đột với gia tộc Pylax?” Tướng quân Mokallen không ngừng thầm nói với bản thân đừng tức giận, đụng tới loại xương cứng này, phải tiếp tục lấy lý lẽ để lay động tình cảm.

Thằng nhóc này nói đúng, người có năng lực, đến đâu đều sẽ được hoan nghênh.

Vương Đằng vừa mới vừa đến hành tinh phòng ngự số 29, đã gặt hái được công lao to lớn như thế. Đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.

Hạt giống tốt như vậy, kêu tướng quân Mokallen chủ động vứt bỏ, tuyệt đối là không có khả năng

Nếu đã đưa đến tay hắn, vậy không có đạo lý đưa ra ngoài nữa.

“Không phải có chút xung đột, là xung đột xung đột lại xung đột.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“...” Tướng quân Mokallen bị nghẹn một chút.

Đcm rốt cuộc thằng nhóc này có mạch não gì?

Điều hắn quan tâm là chuyện này sao?

Điều hắn quan tâm là có xung đột hay không, chứ không phải xung đột tới mức độ nào được không.

“Sao thế, tướng quân muốn giúp ta báo thù sao?” Vương Đằng cười híp mắt hỏi.

“Ngươi khỏi phải nghĩ nữa.” Tướng quân Mokallen không khỏi trợn mắt nói.

“Ai, ta còn cho rằng người thấy ta đáng thương như thế, muốn giúp ta dọn sạch chướng ngại chứ.” Vương Đằng tiếc hận nói.

“Phiền phức mà chính ngươi gây ra, không ai giúp được ngươi, nhưng...” Tướng quân Mokallen úp úp mở mở.

“Nhưng cái gì?” Vương Đằng cười ha ha hỏi, không chút để ý hắn đang nói lời khách sáo.

“Nhưng nếu ngươi có thể lấy được địa vị cao trong quân đội của chúng ta, được mười tám vị quân chủ trong quân đội thừa nhận, vậy thì cho dù là gia tộc Pylax, cũng phải cúi đầu.” Tướng quân Mokallen nói.

“Mười tám vị quân chủ!” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe.

“Vương Đằng, hắn nói không sai, địa vị của quân chủ quân đội không giống bình thường, mỗi một vị quân chủ đều quản lý một nhánh quân đội vô cùng lớn mạnh, cường giả dưới trướng vô số, tuyệt đối không yếu hơn gia tộc Pylax.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói ở trong đầu Vương Đằng.

“Ồ, địa vị quân chủ này cao như thế?” Vương Đằng hỏi.

“Đó là đương nhiên, bọn họ đều là cường giả đi ra từ trên chiến trường, trấn thủ các đời hành tinh phòng ngự, ngươi nói địa vị cao hay không.” Viên Cổn Cổn nói.

“Quân đội và gia tộc hoàn toàn là hai hệ thống, tuy rằng người của gia tộc cũng có nhậm chức trong quân đội, nhưng tuyệt đối không thể chiếm cứ địa vị chủ đạo. Đây là quy củ mà đế quốc đã lập, ngay cả tám vương tộc lớn khác họ cũng không dám cãi lời.” Viên Cổn Cổn lại nói.

“Địa vị của quân đội rất siêu nhiên.” Vương Đằng không khỏi cảm thán nói.

“Đây là đương nhiên, bọn họ phải đối kháng loài Hắc Ám, nếu bị thế lực khác xâm nhiễm, thì vấn đề lớn rồi, cho nên phải đảm bảo tuyệt đối siêu nhiên.” Viên Cổn Cổn nói.

Tiếp theo, thông qua giới thiệu của Viên Cổn Cổn, Vương Đằng cuối cùng cũng biết địa vị quân chủ của quân đội cao tới mức độ nào.

“Lớn mạnh thì sao, mười tám quân chủ đó có thể giúp ta không.” Vương Đằng lắc đầu.

“Giúp ngươi thì không có khả năng giúp ngươi, nhưng nếu ngươi lấy được địa vị cao ở quân đội, gia tộc Pylax đương nhiên càng thêm kiêng kị.” Viên Cổn Cổn nói xong, không nhiều lời nữa, để quyền quyết định lại cho Vương Đằng.

Vương Đằng suy nghĩ một chút, nhìn về phía tướng quân Mokallen cười nói: “Tướng quân, ý của ngươi là?”

Tướng quân Mokallen nhìn thấy vẻ mặt của hắn, đã biết có cửa rồi, thầm cười hi hi, nói: “Chỉ cần ngươi có thể giải quyết Ma noãn này, ta đích thân đến chỗ quân chủ xin công thay ngươi.”

“Ồ, chuyện này có thể được.” Trong lòng Vương Đằng vừa động, không khỏi sờ cằm.

“Thế nào?” Tướng quân Mokallen mỉm cười trong lòng.

Quả nhiên không có vấn đề không thể giải quyết, chỉ là không đủ lợi lộc thôi.

“Vậy 30 nghìn quân công thì sao?” Vương Đằng hỏi.

“Ta đích thân xin công cho ngươi, vậy mà ngươi còn để ý 30 nghìn quân công.” Tướng quân Mokallen bất đắc dĩ nói.

“Dù sao giải quyết Ma noãn là công việc vất vả, ta cũng phải trả giá rất lớn.” Vương Đằng kêu khổ nói.

“... Ta tin ngươi mới lạ á.” Khóe mắt tướng quân Mokallen co giật: “Bỏ đi, 30 nghìn quân công cũng cho ngươi.”

“Cảm ơn tướng quân, vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.” Vương Đằng mặt mày hớn hở, lập tức đồng ý.

“...” Tướng quân Mokallen .

Đồng ý thoải mái như thế!

Vì sao luôn cảm thấy bị thằng nhóc này hãm hại?

Tướng quân Mokallen buồn bực trong lòng, có khổ không nói nên lời.

Hai người đi tới cuối hành lang, tướng quân Mokallen lấy tài khoản thân phận của mình mở ra cánh cửa chính của căn phòng cuối cùng, ra hiệu nói: “Đặt Ma noãn ở đây trước đi.”

“Không thành vấn đề sao?” Vương Đằng lo lắng hỏi một câu.

“Từ hôm nay, ngoài ngươi và ta ra, ở đây không có người thứ ba tiến vào, có thể đảm bảo chắc chắn tuyệt đối.” Tướng quân Mokallen hỏi: “Ngươi giải quyết Ma noãn cần bao lâu?”

“Ít nhất cũng cần mười ngày nửa tháng chứ.” Vương Đằng tùy tiện một thời gian.

“Đặt Ma noãn vào, ta dẫn ngươi đi kiểm tra một chút.” Tướng quân Mokallen nói.

“Được.” Vương Đằng không nói gì nữa, trực tiếp ném một cái, quăng Ma noãn vào.

Bốp một tiếng, Ma noãn giống như một viên thịt lớn đập trên mặt đất, bật vài cái, mới dừng lại.

“...” Ma noãn.

“...”

Tướng quân Mokallen yên lặng đóng cửa lại, nói:

“Đi thôi.”

Vương Đằng đi theo tướng quân Mokallen đi vào tầng thứ ba dưới lòng đất, nơi này bày các loại thiết bị, còn có rất nhiều nhân viên mặc quần áo lao động màu trắng đang bận rộn.

“Tướng quân Mokallen, hôm nay sao có thời gian đến nơi này của ta?” Một ông lão tóc bạc trông có vẻ tuổi tác rất lớn đi qua, cười hỏi.

Diện mạo của ông lão này có chút kỳ lạ, đầu của hắn rất lớn, đôi mắt cũng rất lớn, hốc mắt cực kỳ sâu, thân thể lại vô cùng gầy yếu, thoạt nhìn đầu nặng chân nhẹ, Vương Đằng sợ hắn đi sẽ ngã xuống đất.

“Veblen, thằng nhóc này tiếp xúc qua với Ma noãn, ngươi kiểm tra cho hắn một chút.” Tướng quân Mokallen nói thẳng.

Hết chương 1602.
Bình Luận (0)
Comment