Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1603 - Chương 1603. Chi Bằng Cho Ta Mượn Thằng Nhóc Này Chơi Mấy Ngày?

Chương 1603. Chi bằng cho ta mượn thằng nhóc này chơi mấy ngày?
Chương 1603. Chi bằng cho ta mượn thằng nhóc này chơi mấy ngày?

“Cái gì, Ma noãn?!!” Ông lão được gọi là Veblen chợt trợn to mắt, kinh ngạc nhìn Mokallen và Vương Đằng, đôi mắt xoay chuyển: “Có phải các ngươi lấy được Ma noãn rồi? Có phải lấy được Ma noãn rồi hay không? Mau nói cho ta biết, nó đang ở đâu?”

“Chuyện này ngươi cũng có thể đoán được.” Vương Đằng không khỏi nhìn hắn.

“Không, vật hiếm có như Ma noãn kia, làm sao chúng ta có thể lấy được.” Tướng quân Mokallen thản nhiên nói.

“Hừ, muốn gạt ta, ta chỉ cần ngửi một chút mùi trên người các ngươi, đã biết các ngươi chắc chắn đã tiếp xúc với Ma noãn thời gian dài, hơn nữa là vừa tiếp xúc không bao lâu.” Veblen lạnh lùng hừ một tiếng, khinh thường nói.

Đôi mắt Vương Đằng không khỏi hiện lên vẻ khác thường.

“Nhóc con, ngươi nói cho ta biết, có phải các ngươi đã mang Ma noãn về rồi?” Veblen chợt quay đầu, nhìn chằm chằm Vương Đằng quát hỏi.

“Ngươi thật thích nói đùa, loại đồ vật như Ma noãn, ta hận không thể chạy thật xa, sao có thể còn mang nó về.” Vương Đằng trợn mắt nói dối, loại chuyện này hắn giỏi nhất.

“Tướng quân Mokallen lừa ta, nhóc con ngươi cũng lừa ta.” Veblen không chút tin tưởng.

“Ngươi không tin, ta cũng hết cách.” Vương Đằng nhún vai nói.

“Được rồi, Veblen, nhanh chóng kiểm tra cho hắn một chút đi.” Tướng quân Mokallen nhíu mày nói.

“Hừ, không cho ta xem Ma noãn, ta sẽ không kiểm tra cho hắn.” Veblen giống như lão già trẻ con, lạnh lùng hừ một tiếng, quay ngoắt đầu đi.

“Veblen, chuyện này không phải nhỏ, ngươi đừng càn quấy nữa.” Tướng quân Mokallen lạnh lùng nói.

“Cái gì ,à không phải nhỏ, ngươi đưa Ma noãn cho ta nghiên cứu một chút, không chừng có thể nghiên cứu ra cách đối phó loài Hắc Ám. Đây mới là chuyện lớn.” Veblen nói.

“Ngươi đừng ồn ào, nếu cách đối phó loài Hắc Ám nghiên cứu dễ như vậy, chúng ta cũng không cần chiến đấu với loài Hắc Ám đến nay.” Tướng quân Mokallen đau đầu nói.

“Chuyện gì cũng phải thử chứ.” Veblen nói.

“Ma noãn không thể tùy tiện tới gần, ngươi sẽ bị lây nhiễm mê hoặc, không ai gánh nổi trách nhiệm này.” Tướng quân Mokallen nói.

“Quả nhiên các ngươi lấy được Ma noãn, nếu ta đoán không sai, là thằng nhóc này mang về nhỉ, khí tức Ma noãn trên người hắn nồng đậm nhất.” Veblen tiến đến trước mặt Vương Đằng cẩn thận ngửi, lộ biểu cảm ta đã sớm đoán được. Hắn lôi kéo Vương Đằng, đi vào trong phòng: “Nào nào nào, kiểm tra trước thử xem, thằng nhóc này ngươi có hơi kỳ quái, trông không giống như bị lây nhiễm chút nào.”

Vương Đằng không hiểu ra sao.

Cái quỷ gì vậy?

Vừa rồi còn có dáng vẻ đánh chết cũng không muốn kiểm tra cho hắn, trái lại, hiện tại sao lại vội vã muốn kiểm tra cho hắn?

Ông già này không đúng.

Tướng quân Mokallen lắc đầu, không chút kì quái, hiển nhiên đã sớm biết đức hạnh của Veblen.

“Đứng lên thiết bị kia đi.” Veblen dẫn Vương Đằng đến trước mặt một máy móc thật lớn, dùng bàn tay khô quắt đẩy hắn một phen.

Vương Đằng có chút kinh ngạc, ông già này trông như gió thổi cũng bay, sức lực lại lớn như vậy.

Hắn nhìn về phía thiết bị trước mặt, đây là một khoang thuyền thủy tinh hình trụ cao chừng năm mét, ống kim loại bốn phía nối liền chi chít dày đặc, cũng không biết dùng để làm gì.

Vương Đằng không do dự, đứng lên trên.

Veblen nhíu mày, nhân viên công tác bên cạnh nói: “Mở ra, quét!”

“Vâng!” Nhân viên công tác đó vội vàng gật đầu, sau đó bắt đầu thao tác thiết bị.

Cửa khoang thuyền thủy tinh hình trụ theo đó đóng lại, sau đó từng luồng ánh sáng trắng từ khoang thuyền thủy tinh quét ra bốn phía, hoàn toàn bao vây Vương Đằng ở bên trong.

Ánh sáng trắng quét từ đầu đến chân ước chừng mười lần.

Nhân viên công tác đó ngừng quét, quay về phía Veblen lắc đầu.

“Ồ, vậy mà không có.” Veblen kéo Vương Đằng ra, lại đến trước mặt một cái máy khác, nhét hắn vào: “Tiếp tục.”

Một lát sau.

“Vẫn không có, tiếp tục!”

“Tiếp tục!”

“Tiếp tục!”

...

Ước chừng một tiếng, dưới sự sắp đặt của Veblen, Vương Đằng kiểm tra hơn mười lần, dường như thử qua tất cả thiết bị một lần.

Kết quả đương nhiên đều không kiểm tra ra cái gì.

“Chậc chậc chậc, thằng nhóc ngươi khá thú vị.” Veblen đảo vòng quanh Vương Đằng, đánh giá hắn từ trên xuống dưới, giống như nhìn một.... đối tượng nghiên cứu hoàn mỹ.

Vương Đằng bị hắn nhìn đến da đầu tê dại, không khỏi lùi một bước.

Ông già này thoạt nhìn, sao giống kiểu nhà khoa học biến thái vậy, sẽ không mổ hắn ra nghiên cứu chứ?

“Tướng quân Mokallen, chi bằng cho ta mượn thằng nhóc này chơi vài ngày?” Veblen quay đầu nói với tướng quân Mokallen.

“Chơi?” Cả người Vương Đằng đều không khỏe.

Ông già này quả nhiên là tên biến thái chết tiệt.

Vậy mà muốn chơi hắn.

Tướng quân Mokallen kinh ngạc nhìn Vương Đằng một cái, không ngờ hắn thật sự không bị Ma noãn mê hoặc, trong lòng thật sự khá ngạc nhiên.

E rằng thằng nhóc này có không ít bí mật nha.

Chi bằng cứ cho Veblen nghiên cứu một chút?

“...” Vương Đằng.

Đm, đây là ánh mắt gì?

Ta tin tưởng ngươi như vậy, vậy mà ngươi muốn tặng ta cho người khác nghiên cứu.

Vương Đằng vừa nhìn đã nhìn ra tướng quân Mokallen không đáng làm người.

“Tướng quân Mokalle, ngươi đừng quên chuyện ta đồng ý với ngươi.” Vương Đằng híp mắt lại, uy hiếp nói.

“Khụ khụ, ngươi hiểu lầm ta rồi.” Mokallen vội ho khan một tiếng, che dấu sự chột dạ của bản thân.

Ánh mắt Vương Đằng nhìn chằm chằm tướng quân Mokallen, tuyệt đối không tin tưởng hắn.

Ánh mắt vừa rồi tuyệt đối không sai được.

Tuyệt đối muốn giao hắn cho Veblen nghiên cứu.

Ông già này thật xấu xa!

“Nhóc con, không phải chỉ là phối hợp với ta làm chút nghiên cứu, khẩn trương như vậy làm gì, ta cũng sẽ không ăn ngươi.” Veblen hừ nhẹ một tiếng, tức giận nói: “Chuyện người khác cầu cũng không cầu được, vậy mà ngươi còn không bằng lòng.”

“Người khác cầu cũng không cầu được? Ngươi trêu ta à.” Vương Đằng liếc ông già này một cái.

Đây cũng là một ông già xấu xa!

Còn là biến thái chết tiệt, muốn lừa hắn, không có cửa đâu.

“Chẹp, ngươi đừng không tin.” Veblen nhìn thấy biểu cảm đó của Vương, không khỏi tức giận: “Biết ta làm gì không?”

“Làm gì?” Vương Đằng hỏi.

“Veblen là một trong những nhân viên nghiên cứu lĩnh vực nguyên lực và sinh mệnh nổi tiếng nhất đế quốc Đại Càn, có tiếng tăm cực lớn trong lĩnh vực nghiên cứu của cả vũ trụ.” Tướng quân Mokallen nói chen vào.

“Nghe ra hình như còn khá trâu bò.” Vương Đằng kinh ngạc nhìn Veblen.

Hết chương 1603.
Bình Luận (0)
Comment