Lại nói tiếp, ‘Ma Quỷ đằng’ này và ‘Ma Giáp’ lại hơi tương tự, đều là một kỹ năng có thể ngưng tụ áo giáp.
Phương thức thi triển ‘Ma Giáp’ cũng có thể áp dụng lên nguyên lực hệ khác, đều không nhất định phải dùng nguyên lực Hắc Ám đến ngưng tụ Ma Giáp.
Suy ra mà biết!
Từ khi ngộ tính của Vương Đằng đạt đến cấp Vũ Trụ, đủ loại linh cảm đã hiện ra.
Hiện giờ Vương Đằng tương đối chờ mong chính là, nếu như chồng hai kỹ năng lên nhau, có phải sẽ hình thành một loại áo giáp nguyên lực càng mạnh hơn không?
Trên thực tế bí pháp của cường giả đến như vậy.
Rất nhiều cường giả thông qua quanh năm suốt tháng quan sát kỹ năng của tinh thú, lại trải qua thay đổi của mình, không ngừng hoàn thiện, cuối cùng mới có thể biến thành bí pháp của mình.
Vương Đằng lại có thể hoàn toàn bớt đi khoản quan sát trong thời gian dài, bởi vì hắn đã có được những kỹ năng này, chỉ cần trải qua thay đổi đã có thể biến chúng nó trở thành bí pháp chỉ hắn có.
“Thiếu tá Vương Đằng, Ma Quỷ đằng ở xung quanh đều đã được giải quyết.”
Lúc này, Paige mang theo võ giả khác quay trở lại bên cạnh Vương Đằng, trả lời.
Hiện giờ ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Vương Đằng đều mang theo một tia kính nể.
Lão đại nhà mình quá mạnh mẽ!
Tuy rằng Vương Đằng không ra tay, nhưng mạnh là mạnh thật, một điểm này hoàn toàn chân thật đáng tin.
Dù sao kể cả Ma Quỷ đằng loại sinh vật Hắc Ám cực kỳ khó chơi này, hắn chỉ dùng miệng đều thoải mái giải quyết.
Mạnh mẽ như thế, thử hỏi có bao nhiêu người có thể làm được?
“Tiếp tục đi tiếp đi.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, gật đầu nói.
Thân hình mọi người vừa động, lại một lần nữa chui vào trong sương mù.
Thời gian trôi qua, con đường tiếp theo đều không yên ổn.
Cứ cách một đoạn lại có Ma Quỷ đằng mới xuất hiện, định ngăn cản bọn họ đi tiếp, giống như từng cửa khẩu vậy.
Nhưng dưới năng lực của Vương Đằng, mọi người giải quyết chúng lại không quá mức khó khăn.
Mà Vương Đằng tự nhiên lại miễn phí kiếm được một đợt lớn giá trị thuộc tính.
“Dừng lại!”
Nửa giờ sau, Vương Đằng dừng lại trên một gốc cây to, tay nâng lên, kêu mọi người dừng lại.
“Lão đại, sao thế?” Ánh mắt Evan nheo lại, không nhịn được hỏi.
“Có người đến đây.” Vương Đằng thông qua ‘Linh Thị’ nhìn thấy không ít quầng sáng nguyên lực đang xông thẳng về chỗ hắn, tốc độ rất nhanh, hơn nữa hình như một người trong quầng sáng này còn có vẻ hơi quen thuộc.
“Có người!” Mọi người hơi sững sờ, lập tức đề phòng.
“Không cần lo lắng, là người quen cũ của chúng ta.” Khóe miệng của Vương Đằng đột nhiên nhếch lên độ cong, vui sướng khi người gặp họa cười nói.
“Người quen cũ?” Paige hơi kinh ngạc hỏi.
“Là Wendell, lần này hắn chấp hành nhiệm vụ giống chúng ta.” Vương Đằng giải thích một câu.
“Lại là hắn.” Mọi người kinh ngạc không thôi.
Vèo vèo vèo!
Khi nói chuyện, từng bóng dáng lao ra từ trong sương mù, đi đến dưới gốc cây to đám người Vương Đằng đang đứng.
“Vương Đằng!”
Wendell có vẻ cực kỳ chật vật, đầu tiên đã chú ý đến Vương Đằng trên đỉnh đầu, cực kỳ kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Wendell nhìn sang Vương Đằng với vẻ vô cùng kinh ngạc.
Từ sau khi hắn tiếp nhận nhiệm vụ thì đã đi thẳng đến chỗ này, cũng vì muốn hoàn thành nhiệm vụ trước Vương Đằng để cho tướng quân Mokallen thấy hắn mới là người xuất sắc hơn.
Hắn với nhóm của mình đi sâu vào rừng rậm, nửa đường còn gặp phải Ma Quỷ đằng, khó khăn lắm mới có thể đến được đây.
Dè đâu cuối cùng lại phát hiện bọn người Vương Đằng cũng đã đến đây rồi, hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn họ, hình như còn… khá thoải mái thì phải.
Chuyện này không hợp lý!
Rất không hợp lý!
Xung quanh đây là địa bàn của Ma Quỷ đằng, nếu những võ giả bình thường đụng phải chúng chắc chắn sẽ bị chúng hành ra bã, có sống sót ra khỏi hay không cũng là cả một vấn đề.
Vương Đằng cũng chỉ là võ giả cấp Hằng Tinh, đội hắn cũng có rất nhiều thành viên bị thương, nên sao có thể là đối thủ của Ma Quỷ Đằng được chứ.
Wendell nghĩ mãi không thông.
“Ai yo, đây chẳng phải là Hung Lang sao? Sao nhìn nhếch nhác thế.” Vương Đằng ngồi xổm trên cây, hắn cúi đầu nhìn xuống cười hì hì nói.
Nhóm người bên Paige cũng nhìn sang Wendell và những người chung nhóm hắn với biểu cảm là lạ.
Khỏi nghĩ cũng biết, bọn họ hẳn là gặp phải Ma Quỷ đằng, nếu không sao lại ra nông nổi thảm hại thế này chứ.
Paige và những thành viên khác không khỏi cảm thấy mình khá may mắn.
Hên là bọn họ ở trong đội của Vương Đằng, nếu không chắc giờ họ cũng y hệt như đội Wendell rồi.
“Hừ!” Khóe mắt của Wendell giật giật, sắc mặt kém vô cùng, hắn lạnh lùng hỏi: “Sao các ngươi ở đây?”
“Coi ngươi nói kìa, các ngươi đến được, thế sao bọn ta lại không thể?” Vương Đằng cười đáp.
“Ngươi!” Wendell bị Vương Đằng chặn họng không nói nên lời, thẹn quá hóa giận.
Vút vút vút!
Lúc này, âm thanh bén nhọn xuyên không gian từ xa truyền tới, từng nhánh dây leo màu đen từ trong sương mù bật ra ngoài, chúng cuốn về phía Vương Đằng, Wendell và những người khác.
“Đội trưởng, nó đuổi tới rồi, chúng ta mau chạy thôi.” Sắc mặt của một võ giả hơi sa sầm xuống, hắn vội nói.
“Đi!” Đồng tử trong mắt của Wendell cũng co rút lại, giờ phút này hắn cũng không rảnh tiếp tục so kè với Vương Đằng, lập tức hạ lệnh.
Bọn họ định bỏ chạy, nhưng những sợi dây leo màu đen kéo tới từ khắp mọi hướng, ngay cả phía sau cũng có, hoàn toàn chặn đứt đường lui của bọn họ.
“Chết tiệt! Đám Ma Quỷ đằng này bao vây chúng ta rồi!”
Biểu cảm trên gương mặt của Wendell khó coi vô cùng, hắn nhìn xung quanh một vòng định tìm chỗ nào đó có thể đột phá được vòng vây.
Nhưng tiếc là những sợi dây leo đan chéo vào nhau chật như nêm cối, vây kín cả bốn hướng, hoàn toàn không chừa chỗ nào để họ thoát được.
Trên cây.
Sắc mặt của nhóm Paige cũng trầm xuống, nàng nói: “Thiếu tá Vương Đằng, hình như cấp bậc của cây Ma Quỷ đằng này còn cao hơn cấp Ma Vương nữa!”
“Chắc là nằm ở cấp Ma Hoàng hạ vị.” Vương Đằng gật đầu, nhưng hắn không quá lo lắng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.
Paige và những người khác thấy được dáng vẻ bình chân như vại của hắn thì cảm thấy hơi nhẹ nhõm một chút.