Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1623 - Chương 1623. Hãy Sống Như Một Con Người Đi, Xin Ngươi Luôn Đấy!

Chương 1623. Hãy sống như một con người đi, xin ngươi luôn đấy!
Chương 1623. Hãy sống như một con người đi, xin ngươi luôn đấy!

Oành!

Hành động đột ngột của Wendell khiến mọi người bất ngờ.

Nhất là mấy người bên phía Paige, bọn họ biết nhiệm vụ của đối phương cũng y hệt mình, nếu như bị giành trước vậy nhiệm vụ của bọn họ coi như thất bại rồi.

Trong đội quân, giữa các tổ đội nhỏ cũng có sự cạnh tranh, mặc dù không đến mức dao kề cổ bởi vì trong đội có quy định ngăn cấm sát hại lẫn nhau, nhưng tranh đấu vì nhiệm vụ là điều khó tránh, chỉ cần không trắng trợn lộ rõ việc làm mình đối phó với người của mình thì cũng không vấn đề gì.

Hơn nữa, mối quan hệ giữa Wendell và Vương Đằng trước giờ cũng không tốt mấy, hắn nhất định phải dẫn trước Vương Đằng.

“Không gấp!”

Vương Đằng cười cười, nói khẽ.

Hắn không ngạc nhiên chút nào.

Wendell này là một người có tính háo thắng, chỉ vì cái lợi trước mắt, hơn nữa còn bị hắn nói khích mấy lần, e là giờ đã sốt ruột lắm rồi.

Khi thấy Tiki đột ngột xuất hiện, dù có gì đó không bình thường, Wendell vẫn cứ giành ra tay trước.

Tất nhiên đây cũng là một loại tự tin của Wendell đối với thực lực bản thân hắn.

Đừng ghim mãi chuyện lúc trước Wendell bị Ma Quỷ đằng đuổi cho chạy trốn khắp nơi, sự thật là thực lực của hắn không hề yếu, ít nhất hắn cũng không thua kém Tiki.

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ hiện tại của Tiki, sắc mặt trắng bệch, suy yếu hệt như người bị thận hư thì sao có thể là đối thủ của hắn được.

Quá tự tin nữa là đằng khác!

Paige và những người khác nghe Vương Đằng nói thế thì thấy an lòng, tiếp tục nhìn về phía trước.

Oành!

Một tay của Wendell hóa thành móng vuốt, ngưng tụ thành một tia lửa đỏ chộp thẳng về phía Tiki.

Tiki vẫn không hề động đậy, trên gương mặt hắn vẫn nguyên nụ cười như có như không, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Wendell khiến cho da dầu hắn có hơi tê dại, cả người cứng lại một chút.

“Hừ!”

Có điều Wendell cũng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, hắn lập tức trở lại bình thường, cảm thấy bản thân bị một ánh mắt của Tiki dọa cho sợ hãi thì nhất thời thẹn quá hóa giận, không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Ngay sau đó, chỉ thấy tay hắn chộp một phát. ngọn lửa nhưng tụ thành cánh tay ầm ầm bắt lấy Tiki.

Oành bùm!

Trong mắt Tiki đột nhiên bắn ra một luồng màu đen kỳ lạ, cả người hắn vặn vẹo một chút sau đó biến mất ngay tại chỗ.

Đòn tấn công của Wendell bỗng rơi vào khoảng không, sắc mặt hắn hơi thay đổi, đáy mắt lóe lên vẻ không thể tin nổi.

“Đội trưởng, cẩn thận!”

Lúc này, một giọng nói đấy lo lắng vang lên.

Đồng tử trong mắt Wendell tức thì co rụt lại, hắn nhanh chóng cảm nhận được sau lưng có một luồng gió mạnh thổi tới, cảm giác chết chóc khủng hoảng ùa vào trong lòng, khiến cho da đầu hắn tê rần, sau lưng thấm một lớp mồ hôi lạnh, hắn không kịp nghĩ gì nhiều, chỉ còn nước trốn qua một bên theo bản năng.

Oành!

Nhưng Wendell vẫn chậm một bước, hắn vẫn bị luồng sức mạnh khổng lồ kia đánh trúng, cả người bị đánh bay ra ngoài, phun một ngụm máu ngay giữa không trung.

Bùm!

Cơ thể hắn đập thẳng xuống đất, tạo thành một hố sâu.

“Khụ khụ!” Mặt mày hắn trắng nhách như tờ giấy, miệng còn đang ho khặc khặc ra máu, hắn cố gắng vùng vẫy bò dậy, xem ra đã bị thương rất nặng.

Hắn kinh ngạc nhìn qua bóng dáng đột nhiên xuất hiện của Tiki, đối phương vẫn là bộ dạng cười cười như cũ.

Wendell chỉ cảm thấy trong lòng ớn lạnh thấu trời, khiến cho cả người hắn nổi da gà.

Rùng mình!

Đó là sự run rẩy đến từ tận linh hồn.

Sức mạnh quỷ dị của Tiki khiến hắn hơi sợ hãi.

Vốn hắn còn nghĩ mặc dù không thể giải quyết đối phương một cách nhẹ nhàng nhưng việc bắt được người kia cũng không phải là khó khăn gì, ai mà ngờ được hắn vừa giao đấu đã bị đo đường rồi.

“Hung Lang, cảm giác của ngươi về trận chiến vừa rồi thế nào? Nói ra chia sẻ với mọi người xem.” Vương Đằng đứng một bên hỏi.

“...” Cơ mặt Wendell không khỏi co giật một chút.

Tên khốn này, rõ ràng đang nói mấy lời châm chọc!

Chia sẻ? Chia sẻ cái gì?

Hắn bị thương thành thế này rồi, còn muốn chia sẻ với mọi người, bộ muốn chia sẻ cảm giác bị thương hay gì?

Hãy sống như một con người đi, xin ngươi luôn đấy.

Mà điều ác nhất là, tên khốn này cứ một câu Hung Lang, hai câu Hung Lang, như đang muốn để mọi người biết hắn là Hung Lang vậy.

Bộ dạng thê thảm của hắn lúc này, ghép với biệt danh Hung Lang kia chắc chắn càng thêm nực cười.

Mấy người bọn Paige cố nhịn cười, không khỏi hơi thương cảm cho Hung Lang Wendell.

Lão đại của họ thực sự quá biết cách đâm chọt, chọc người ta tức chết không đền mạng.

Wendell cũng thật là đáng thương, mọi phương diện đều không bằng Vương Đằng nên kết quả chẳng những không được lợi lộc gì mà còn bị hắn xiên xỏ khắp nơi.

“Có phải ngươi đã biết sức mạnh của Tiki có vấn đề từ sớm rồi không?” Wendell trừng mắt nhìn Vương Đằng, lên tiếng chất vấn.

“Ủa, bộ ngươi không nhận ra hả?” Vương Đằng nhìn hắn với vẻ vô cùng quái lạ, rồi nói tiếp: “Ta thấy ngươi tự tin xông ra như thể, còn tưởng là ngươi chắc chắn nhìn ra thực lực của hắn rồi cơ.”

“...” Wendell cảm thấy như có máu đang trào ngược ra cổ họng vậy, nhưng hắn cố gắng kìm lại.

Ực!

Nuốt xuống.

Cho dù có thảm hại cũng không thể mất mặt trước tên khốn nạn này được.

“Vương Đằng, ngươi đừng có toe toét cười ta, với sức mạnh quỷ dị này của Tiki, ngươi cho rằng ngươi có thể đối phó được sao.” Wendell cười nhạo nói, dù hắn có thua cũng phải ra dáng để không bị xem thường.

“Chuyện đấy không cần ngươi lo.” Vương Đằng không cười nữa, thản nhiên nói.

“Ngươi!” Wendell cảm thấy bản thân hắn bị khinh thường, trong lòng tức muốn chết.

Nhưng Vương Đằng không nhìn hắn nữa, mà nhìn về phía Tiki.

Theo như trong ‘Linh Thị’ thì Tiki đang đứng trước mặt hắn này rất kỳ lạ, nguyện lực hệ Phong trong cơ thể hắn hình như chẳng còn là bao, hơn nữa trong cơ thể hắn còn tồn tại nguyên lực Hắc Ám rất dày đặc.

Vương Đằng cau mày, ‘Linh Thị’ chỉ có thể xem được nguyên lực, chứ không thể xác định rốt cuộc là thứ gì đã khống chế Tiki.

Muốn biết được nhiều thứ hơn bắt buộc phải dựa vào ‘đôi mắt Nguyên Chất’, nó mới là mắt có thể nhìn được bản chất bên trong.

Trong mắt Vương Đằng lóe lên một tia sâu thẳm, hắn quét mắt khắp người Tiki một lượt, từ trên đầu xuống đến chân.

Hết chương 1623.
Bình Luận (0)
Comment