Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1622 - Chương 1622. Quỷ Dị! (2)

Chương 1622. Quỷ dị! (2)
Chương 1622. Quỷ dị! (2)

Sắc mặt mọi người hơi thay đổi, ồ ạt tản ra xung quanh, tránh cho chất nhựa màu đen kia dây vào.

Xì xì xì!

Nhựa màu đen tràn ra khắp đất, trên cỏ, phát ra tiếng xì xèo, ngay cả những loài thực vật đã bị biến thành chủng loài Hắc Ám cũng bị ăn mòn và khô héo, trên mặt đất có thêm càng nhiều hố sâu.

Cho đến khi nhựa đen hoàn toàn biến mất, mọi người hãy còn sợ hãi, chậm rãi đi tới.

Ánh mắt mọi người nhìn Vương Đằng đầy vẻ kinh ngạc.

Lần này, bọn họ mới thực sự thấy được Vương Đằng đã giết Ma Quỷ đằng như thế nào!

Hơn nữa còn là Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị, chứ không phải cấp Ma Vương!

Sự chênh lệch rất lớn.

Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị là một mối phiền phức vô cùng lớn với đội của Wendell.

Nhưng ngờ đâu khi vào tay Vương Đằng nó lại thành chuyện chỉ bằng một nắm đấm.

Lúc làm nhiệm vụ lần trước, bọn họ đã biết được Vương Đằng có khả năng giết chết loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, nhưng lại không tận mắt chứng kiến được quá trình chiến đấu của Vương Đằng.

Hiện giờ mới thật sự được tận mắt chứng kiến.

Sức chiến đấu dạng này, quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Một võ giả cấp Hằng Tinh, lại dùng một quyền đánh nổ tung Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị, chuyện này ngươi có dám nghĩ đến không?

“Không sao cả chứ?” Vương Đằng chăm chú nhặt những bong bóng thuộc tính mà Ma Quỷ đằng vừa rơi ra, đến nổi khi hỏi thăm mọi người cũng chẳng quay đầu lại nhìn.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x5000’

‘Ma Quỷ đằng x800’

‘Thuộc tính trắng x12000’

“Đúng là Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị có khác, bong bóng thuộc tính nhiều hơn những Ma Quỷ đằng cấp Ma Vương trước đó nhiều.

“Thiếu tá Vương Đằng, bọn ta không sao.”Paige nhìn lướt qua mọi người rồi trả lời.

“Không ngờ ở đây lại có một cây Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị, ta càng lúc càng hứng thú với những thứ được ẩn giấu ở đây rồi đấy.” Vương Đằng lẩm bẩm.

“Có thể để cho Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị bao vây cả một khu vực thế này, e là mưu đồ của loài Hắc Ám không phải nhỏ.” Paige cau mày nói.

“Ngươi nói rất đúng.” Vương Đằng khẽ gật đầu, ánh mắt hơi trầm xuống.

Đột nhiên, sau lưng hắn có tiếng như thân người nào đó ma sát với không khí, mặc dù rất khẽ, nhưng cũng bị nhóm người Vương Đằng phát hiện.

Hơn nữa, khí tức của người đang tới có hơi không ổn định lắm.

Đám người mới tới lao ra khỏi màn sương mù, ra là Wendell và những người theo hắn, nhân số bên bọn họ còn lại chưa tới một nửa, mà đa số những người còn lại này đều bị thương, trông có vẻ vô cùng chật vật.

“Vương Đằng!” Wendell nhìn thấy Vương Đằng, lập tức trừng mắt giận dữ.

Tuy nhiên, tình cảnh xung quanh khiến hắn thầm giật mình, có vẻ như Ma Quỷ đằng cấp Ma Hoàng hạ vị đã bị Vương Đằng xử lý gọn ghẻ.

Tên khốn này còn có thủ đoạn và thực lực đến vậy!

“Ô, không hổ là Hung Lang Wendell, vậy mà cũng xông ra được đây rồi này.” Vương Đằng nói với vẻ cực kỳ kinh ngạc.

“...”

Wendell cảm thấy hắn đang bị tổn thương nghiêm trọng.

Ma Quỷ đằng rõ ràng là bị Vương Đằng xử lý rồi, bọn họ mới có thể đuổi đến được đây, tính ra thì cuối cùng họ vẫn nhờ Vương Đằng.

Hơn nữa nếu mà Vương Đằng giải quyết Ma Quỷ đằng chậm trễ một chút, e là bọn họ chẳng đứng nhìn nhau ở đây đâu.

Vương Đằng sao có thể không biết chuyện này.

Vì vậy Vương Đằng nói thế không phải là đang giễu cợt hắn chứ là gì?

“Vương Đằng, ngươi đừng có mà đắc ý, cuối cùng ai có thể hoàn thành nhiệm vụ mới là người thắng cuộc.” Wendell lạnh lùng nói.

“Ngươi có thể cứu được Tiki ra, bọn ta còn phải cảm ơn ngươi đây này.” Vương Đằng nói một cách chân thành.

“...” Wendell có cảm giác như bản thân đang đấm lên bông, tức muốn ói máu.

Vậy nên hắn cố gắng như vậy để hoàn thành nhiệm vụ này để làm gì?

Chỉ vì một câu cảm ơn của Vương Đằng hả?

Ngươi phắn nhanh đi, cứ làm ta bực miết.

“Vương Đằng, ta cảm nhận được anh họ Tiki hình như đang ở gần đây.” Đúng lúc này, Oria đột nhiên lên tiếng.

“Ở quanh đây!” Vương Đằng nhìn Oria rồi hỏi: “Ngươi chắc chứ?”

“Nhất định không sai đâu, hắn ở gần đây.” Oria nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận một lúc, sau đó kiên định gật đầu.

“Cẩn thận chút, có lẽ chúng ta đến nơi rồi.” Tinh thần của Vương Đằng hơi run lên, hắn vội nói với mọi người.

“Vâng!” Paige và những người khác trả lời ngay lập tức.

Wendell cũng nghe thấy những lời của Vương Đằng và những người khác, hắn không khỏi liếc nhìn xung quanh, rồi đánh mắt với mấy võ giả bên cạnh, bọn họ lập tức hiểu được ý hắn, âm thầm gật đầu.

Cạch! Cạch! Cạch!

Trong sương mù đột nhiên có tiếng bước chân vang lên, khiến tim mọi người như thắt lại.

Tiếng bước chân dường như đến từ mọi hướng, hoàn toàn không thể biết được nó đến từ hướng nào.

Nhưng điều này không thể làm khó được Vương Đằng, một tia sáng sâu thẳm lóe lên trong mắt hắn, hắn đảo mắt nhìn một vòng, khóa chặt vị trí rồi truyền âm cho mấy người Paige.

Nhìn theo ánh mắt của Vương Đằng, một bóng người chậm rãi đi ra khỏi sương mù.

“Anh họ!”

Oria kinh ngạc reo lên, định xông qua.

“Đừng qua đó.” Vương Đằng nắm lấy vai kéo cô gái hấp ta hấp tấp này lại tại chỗ.

Người vừa đến đúng thật là Tiki nhưng mà bộ dáng hiện giờ của hắn vô cùng kỳ lạ, sắc mặt nhợt nhạt như tờ giấy, ánh mắt đờ đẫn, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười như có như không.

Oria vốn muốn nói gì đấy, như khi nhìn thấy vẻ mặt Vương Đằng đanh lại, nàng khẽ giật mình, trong lòng không khỏi dâng lên một dự cảm chẳng lành.

“Anh Vương Đằng, anh họ ta…”

“Đừng nói nữa, nhìn đi.” Vương Đằng nặng nề cắt ngang.

Oria mếu miệng, đành ngoan ngoãn khép miệng lại, trên mặt đầy vẻ lo lắng.

“Thiếu tá Vương Đằng, vị thượng tá Tiki này là giả hả?” Paige cẩn thận xem xét, rồi hỏi.

“Là thật, chỉ có điều là bị khống chế.” Vương Đằng nói.

“Cái gì, anh họ Tiki bị khống chế hả.” Oria thảng thốt, hai mắt đỏ lên, không khỏi hỏi: “Anh Vương Đằng, lẽ nào anh họ ta…”

“Đừng có khóc tang, chắc hắn còn chưa chết.” Vương Đằng nói.

“Hừ, giả thần giả quỷ, dù là thứ gì khống chế hắn, cứ đuổi đi thôi, nhiệm vụ của ta chẳng phải là xong rồi sao.” Bên kia, Wendell tất nhiên cũng đã phát hiện chỗ không thích hợp của Tiki, nhưng hắn sợ Vương Đằng giành trước, thế là khịt mũi một cái, xông lên trước.

Hết chương 1622.
Bình Luận (0)
Comment