Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1628 - Chương 1628. Ơ Hử, Thật Buồn Nôn!

Chương 1628. Ơ hử, thật buồn nôn!
Chương 1628. Ơ hử, thật buồn nôn!

Vương Đằng rơi xuống đất, đi đến trước mặt loài Hắc Ám, một cước dẫm lên trên ngực hắn.

“Cho ngươi hai lựa chọn, tự rời khỏi thân thể Tiki, ta cho ngươi chết đẹp mắt một chút.”

“Hoặc là ta bắt ngươi, sau đó lại đánh chết, nếu là dạng này, vậy chết hơi khó coi.”

Vương Đằng đưa mắt nhìn xuống đối phương, nhàn nhạt nói.

“…”

Đám người Paige vừa mới đuổi đến, nghe được lời Vương Đằng nói, không khỏi nhìn nhau không nói được gì.

Ngươi xác định đây là hai lựa chọn?

Sao nghe giống như chỉ có một lựa chọn vậy.

Cho dù là lựa chọn nào thì đều phải chết!

loài Hắc Ám cũng hơi điếng người, hơi sửng sốt một chút mới phản ứng kịp, lập tức thẹn quá thành giận.

“Quân tử thà chết không chịu nhục!”

“Ukup ta là thiên kiêu của tộc Ma Não, sao sẽ khuất phục ngươi một nhân loại chứ.” Giọng nói khàn khàn truyền ra từ trong miệng Tiki, trong mắt hắn lóe lên tia sáng đen, nhìn chằm chằm vào Vương Đằng.

“Tộc Ma Não!”

Từ trong mắt nó giống như Vương Đằng có thể nhìn thấy tồn tại của một bóng dáng khác, ánh mắt hắn lóe lên, kinh ngạc nói.

Lúc này Ukup mới phát hiện mình đã nói lỡ miệng, hận không thể cho mình mấy bạt tai, thoáng thay đổi sắc mặt, vội vàng đổi giọng, lạnh lùng nói:

“Tộc Ma Não cái gì, ta vốn không nói tộc Ma Não, lỗ tai của ngươi có nghe lộn không vậy.”

Vương Đằng lại không để ý đến nó, quay đầu lại hỏi đám người Paige ở phía sau: “Trong các ngươi đã có ai từng nghe nói đến tộc Ma Não gì đó chưa?”

Đám người Paige ngẫm nghĩ, đều lắc đầu nói: “Chúng ta chưa từng nghe nói đến tộc Ma Não.”

Ukup không nhịn được nhẹ nhàng thở ra, chưa từng nghe nói đến thì tốt, tộc Ma Não chúng nó thần bí như thế…

“Tộc Ma Não, xem như là một chủng tộc khá thần bí trong loài Hắc Ám, trời sinh không có thân thể, chỉ lấy hình thức thể linh hồn đặc thù tồn tại, nhưng lại có thể từng bước xâm chiếm cắn nuốt thể linh hồn của các sinh linh khác, chiếm lấy thân thể, cho dù thân thể này chết đi, tộc Ma Não vẫn có thể kiếm thể xác khác, tiếp tục sinh tồn, không biết ta nói… có đúng không?” Vương Đằng cười tủm tỉm nhìn Ukup, nói.

“…” Ukup.

Nghe được lời Vương Đằng nói, toàn thân Ukup đều không ổn.

Nhân loại này biết được nó là chủng tộc gì, hơn nữa còn có thể chuẩn xác nói ra đặc điểm và năng lực của chủng tộc chúng nó.

Biết còn chưa tính, lại cố tình đi hỏi những người khác.

Khiến nó cho rằng Vương Đằng không biết đến tồn tại về tộc Ma Não chúng nó, khi nó trầm tĩnh lại thì phá nát may mắn của nó.

Người này rốt cuộc là hoa tuyệt thế như thế nào mới sẽ làm ra chuyện như vậy!

Đám người Paige và Wendell đều hết chỗ nói, thật sự không biết nên hình dung Vương Đằng như thế nào nữa.

Cùng lúc đó, miêu tả của Vương Đằng về đặc thù của tộc Ma Não cũng khiến bọn họ kinh hãi, cảm giác da đầu hơi run lên.

Tộc Ma Não này có thể từng bước xâm chiếm cắn nuốt linh hồn của người khác, cũng chiếm cứ thân hình này, thật sự cực kỳ quỷ dị và khủng bố.

Bọn họ cũng thật sự không nhịn được lui về sau vài bước, sợ bị loài Hắc Ám của tộc Ma Não trong thân hình Tiki để mắt đến.

“Nhìn dáng vẻ của ngươi, giống như thật kinh ngạc.” Vương Đằng nhìn Ukup, cười he he nói.

“Ta đã nói, ta không phải tộc Ma Não.” Ukup lạnh giọng nói.

“Vịt chết còn mạnh miệng.” Vương Đằng lắc đầu.

“Vương Đằng, anh họ Tiki hắn có phải đã bị cắn nuốt không?” Oria ở bên cạnh có vẻ mặt tái nhợt hỏi.

Giờ phút này nàng đã tay chân luống cuống, quan hệ giữa nàng và Tiki vô cùng tốt, nếu như Tiki bị cắn nuốt rồi, nàng thật sự không thể thừa nhận được sự thật như vậy.

“Không sai, nhân loại của thân thể này đã chết, người bị ta cắn nuốt, cho đến bây giờ đều không một ai có thể sống sót.” Ukup nhe răng nói: “Trong tất cả những người bị ta cắn nuốt, thân hình của hắn xem như đứng đầu, vận khí của ta thật sự không tệ.”

Oria nghe vậy, lập tức bụm miệng lại, đôi mắt to lập tức đỏ lên, nước mắt đảo quanh trong đó.

“Khóc cái gì!” Vương Đằng khẽ quát một tiếng, dùng ngón tay chọc lên trán Oria, hận sắt không thành thép nói: “Người khác nói cái gì ngươi sẽ tin cái đó, ngươi như vậy còn định ra ngoài lang bạt, huống hồ lời loài Hắc Ám nói có thể tin tưởng sao? Thêm chút đầu óc có được không hả.”

“Ta… ngươi còn mắng ta.” Nước mắt trong hốc mắt của Oria lập tức chảy xuống, vô cùng uất ức, bật khóc lên, đột nhiên sửng sốt: “Chờ chút, ý của ngươi là, anh họ Tiki không chết?”

“Không phải ta đã sớm nói cho ngươi rồi sao, hắn không chết.” Vương Đằng tức giận nói.

“Thật sao?” Oria giống như không tin tưởng lắm hỏi lại.

“Ta lừa ngươi có chỗ tốt gì?” Vương Đằng nói.

“Đúng vậy!” Oria ngơ ngác gật đầu, vội vàng nói: “Vậy ngươi cứu hắn nhanh lên, lỡ như lại muộn một chút bị loài Hắc Ám này ăn thì sao.”

“Yên tâm đi, căn nguyên linh hồn của Tiki không kém, loài Hắc Ám này không dễ dàng ăn hắn như vậy.” Vương Đằng nhàn nhạt nói.

“Nhân loại, ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao rõ ràng với tất cả như thế.” Ukup nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, hỏi.

Đến tình trạng này, nó cũng biết lừa dối đối phương đã không hề có bất cứ tác dụng gì nữa, bởi vì nhân loại này nắm giữ tất cả về nó thật rõ ràng, giống như bắt lấy nó cắt ra nghiên cứu một phen vậy.

Cho dù là ai gặp phải chuyện này, cảm giác đều không tốt.

Giống như ở trước mặt đối phương, mình không hề có bí mật gì.

“Đừng nghĩ nhiều, ta chỉ là người bình thường.” Vương Đằng bình thản nói.

“…” Ukup.

Thần cmn người thường!

Ta có quỷ mới tin ngươi.

Người thường có thể biết sự tồn tại của tộc Ma Não? Người thường có thể biết được tình huống chân thật của thân thể nó đang chiếm cứ trước mắt?

Cho rằng nó ngốc à?

Ukup quay mặt đi, không thèm nhìn gương mặt của nhân loại này nữa.

Phi, đồ hèn hạ!

“Thế nào, hai lựa chọn của ta, ngươi cân nhắc như thế nào?” Vương Đằng không nói lời vô ích, hỏi.

“Hừ, ngươi đừng cố ý lừa bịp, ngươi vốn không làm gì được ta.” Ukup cười lạnh nói.

“Haizzz, cuối cùng vẫn cần ta ra tay, thật phiền toái mà.” Vương Đằng lắc đầu, bất đắc dĩ thở dài.

Trong lòng Ukup lập tức bị nhấc lên.

Chẳng lẽ nhân loại này thật sự có thể bắt được nó ra khỏi thể xác sao?

Nhưng như vậy không đúng.

Hết chương 1628.
Bình Luận (0)
Comment