Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1629 - Chương 1629. Ơ Hử, Thật Buồn Nôn! (2)

Chương 1629. Ơ hử, thật buồn nôn! (2)
Chương 1629. Ơ hử, thật buồn nôn! (2)

Trừ phi là võ giả mạnh hơn hắn nhiều, hơn nữa còn thông thạo đạo lý linh hồn, bằng không vốn không thể lôi nó ra khỏi thể xác.

Bởi vì khi tộc Ma Não của chúng nó chiếm cứ thể xác, không phải là xâm chiếm thức hải của thể xác đơn giản, mà lấy một phương thức quỷ dị tiến vào trong thể xác, sau đó liên hệ chặt chẽ với thể xác, giống như đã triệt để biến thành linh hồn của thể xác.

Thử nghĩ xem, lôi thể linh hồn của một người từ trong cơ thể ra, đây là khó khăn đến cỡ nào.

Muốn lôi tộc Ma Não bọn họ ra khỏi thể xác đã chiếm cứ cũng có đạo lý giống như vậy, tuyệt đối không hề đơn giản hơn lôi thể linh hồn của một người ra bao nhiêu.

Nhưng mà ngay sau đó nó đã phát hiện ánh mắt của nhân loại trước mắt trở nên cực kỳ sâu thẳm, giống như một hố đen, gần như muốn hấp thu cả tinh thần của nó vào.

Vẻ mặt của Ukup cuối cùng đã thay đổi, trong lòng hiện lên một tia hoảng sợ.

“Minh Táng!”

Đột nhiên, hai chữ mang theo lực huyền bí nào đó quanh quẩn ở trong đầu nó, sau đó nó cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, một lực lượng quỷ dị tuôn ra, lực hút lớn mạnh bùng nổ, muốn kéo nó ra khỏi thể xác.

“Không!”

Ukup hoảng sợ đến cực điểm, không cam lòng gầm lên, điên cuồng phát động năng lực của mình, thể linh hồn này thò ra từng sợi xúc tua cắm rễ thật chặt trong thức hải của Tiki.

Rắc rắc rắc…

Nhưng mà dưới lực hút khủng bố kia, xúc tua này chuẩn bị gãy, thể linh hồn của Ukup không bị khống chế thoát khỏi thức hải của Tiki.

Nó muốn đồng quy vu tận, nhưng lại phát hiện vốn không làm được.

Một luồng niệm lực tinh thần mạnh mẽ nháy mắt bao vây lấy nó, ngăn cách tất cả hành động của nó.

Đám người Paige không khỏi trừng lớn mắt, bọn họ chỉ thấy Vương Đằng đứng trước mặt Tiki, đột nhiên cúi người nhìn chằm chằm vào hai mắt của Tiki, sau đó thân thể của Tiki chấn động kịch liệt, trong miệng phát ra tiếng gầm giận dữ “Không”.

Ngay sau đó một tia sáng màu đen đã bị hắn hung bạo kéo ra khỏi cơ thể Tiki.

Nói tất cả thì dài dòng, trên thực tế chỉ phát sinh trong vài hơi thở ngắn ngủi.

Một màn phát sinh trước mắt thật sự làm đảo điên nhận thức của bọn họ, khiến cho bọn họ cảm thấy cực kỳ không thể tin nổi.

Đám người Paige nhìn tia sáng màu đen kia, ngạc nhiên không thôi.

Chỉ thấy trong tia sáng màu đen kia lại là một thể sinh mệnh giống như bộ não, đang động đậy mơ hồ, phần dưới của bộ não nối liền với một vật hình cây gậy màu đen giống như xương sống, trên vật hình cây gậy còn mang theo rất nhiều xúc tua màu đen, xúc tua này đang không ngừng động đậy.

Thứ này thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm và khủng bố.

“Ngươi!” Lúc này, giọng nói của Ukup truyền ra từ trong thể sinh mệnh trước mắt, kinh sợ đan xen.

Từ trước đến nay, tộc Ma Não vẫn luôn ẩn sâu sau màn, cực kỳ thần bí, cho đến bây giờ đều không để cho người ta biết đến sự tồn tại của chúng, cho dù có người nhận ra khác lạ đều hiếm có ai có thể kéo chúng nó ra khỏi thể xác.

Nếu lui một vạn bước, chúng nó thật sự bị người kéo ra, chúng nó đều có thể tự bạo vào khoảnh khắc sau cùng.

Kể từ đó, tự nhiên không thể nào biết được chi tiết về chúng nó.

Nhưng nhân loại này lại có thể biết được rõ ràng tất cả về chúng nó, còn có thể kéo nó ra khỏi thể xác.

Điều này khiến cho nó làm sao lại không sợ hãi? Làm sao lại không giận dữ?

Vương Đằng dùng niệm lực tinh thần tạo thành một nhà giam, nhốt Ukup vào trong đó, tò mò quan sát một chút, trên mặt là vẻ ghét bỏ:

“Ơ hử, thật buồn nôn.”

“...” Ukup tức đến nghiến răng.

Ukup nó cũng là tồn tại có diện mạo số một số hai trong tộc Ma Não, tên khốn này lại nói nó có dáng vẻ ghê tởm!

Thím có thể nhịn, nhưng chú thì không thể nhịn!

Nếu thật sự có thể, nó nóng lòng muốn liều mạng với Vương Đằng.

Về phần tộc Ma Não này phán xét ngoại hình như thế nào, vậy đoán chừng chỉ có chính tộc Ma Não mới biết.

“Anh Vương Đằng, đây chính là tộc Ma Não gì kia sao?” Oria trừng to mắt, dán sát lại hỏi.

“Đúng, chính là tên này.” Vương Đằng gật đầu.

“Thật ghê tởm!” Oria ghét bỏ nói.

“…Đù má!” Ukup đều sắp tức điên.

Lại xuyên tim!

Cmn lại xuyên tim nó!

Nhân loại này có phải hơi quá đáng rồi không.

“Chúng ta kéo tộc Ma Não này ra, có phải anh họ Tiki đã không có chuyện gì rồi không?” Oria chờ mong hỏi.

“Thể linh hồn tiêu hao nghiêm trọng, ta làm chút đan dược cho hắn bồi bổ, vấn đề không lớn.” Vương Đằng nói.

“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt!” Oria nhẹ nhàng thở ra, vui mừng khóc, tranh thủ nâng Tiki dậy.

“Thể linh hồn của thể xác này đã bị ta từng bước xâm chiếm, các ngươi muốn cho hắn khôi phục, quả thật nằm mơ giữa ban ngày.” Ukup cười lạnh nói.

Oria lại lập tức lo lắng nhìn Vương Đằng.

“Ngươi cảm thấy mình làm được à?” Vương Đằng trêu ghẹo một câu, ha ha cười nói: “Linh hồn tổn thương mà thôi, chuyện một viên đan dược có thể giải quyết, ngươi còn coi là quan trọng.”

“Hừ, dõng dạc.” Ukup hừ lạnh nói.

Oria lại nhớ ra một thân phận khác của Vương Đằng, tên này là Tông sư luyện đan, hơn nữa nghe nói vương tộc Cơ thị từng có một vị trưởng bối từng bị thương linh hồn, đã dựa vào một viên đan dược của hắn mới khôi phục lại.

Cho nên nếu như là Vương Đằng, chưa chắc không thể cứu anh họ Tiki về.

“Anh Vương Đằng, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể cứu anh họ Tiki, ngươi nói đúng, loài Hắc Ám đều là kẻ lừa đảo, không thể tin vào lời chúng nó được!”

Trong đầu Oria lóe lên đủ loại ý niệm, gật mạnh đầu, nói.

“…” Ukup lập tức cảm thấy mới vừa rồi lời mình nói đều thành vô ích.

Sao lại thế này?

Không phải nhân loại đều rất dễ lừa sao, vì sao lại đột nhiên trở nên thông minh?

loài Hắc Ám của tộc Ma Não thích nhất chơi đùa lòng người.

Bởi vì sau khi chúng nó cướp lấy thể xác của các sinh linh khác, sẽ lấy thân phận của đối phương dung nhập vào trong cuộc sống, ẩn nấp đi.

Cho nên bộ tộc chúng nó có tính lừa gạt nhất, lời thốt ra từ trong miệng chúng nó cơ bản không có một câu nào là nói thật.

Chúng nó cũng quen lừa gạt người khác.

Hết chương 1629.
Bình Luận (0)
Comment