Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1633 - Chương 1633. Phụ Hồn! Lĩnh Vực Tà Nhãn! (2)

Chương 1633. Phụ Hồn! Lĩnh vực Tà Nhãn! (2)
Chương 1633. Phụ Hồn! Lĩnh vực Tà Nhãn! (2)

Đương nhiên, cũng không phải không có chỗ tốt.

Sau khi ‘Phụ Hồn’, chẳng những có thể khống chế một thể xác trong tay, còn có thể học được một ít cảm ngộ của thể xác này.

Chuyện này tương đối ngẫu nhiên, có thể học được cái gì đều phải xem vận khí.

Áo nghĩa Lực của Ukup là do nó cảm ngộ được từ trên một thể xác khác trước đó nó đã cướp lấy.

Nhưng mà chuyện này không hề quan trọng gì đối với Vương Đằng cả, dù sao hắn trực tiếp nhặt thuộc tính là được, còn tốt hơn phương thức này không biết bao nhiêu lần.

“Lưu lại đã, không chừng sẽ có lúc dùng đến nó.” Vương Đằng thầm nhủ một câu trong lòng.

Cuối cùng chính là bong bóng thuộc tính mới vừa rồi khi Wendell ra tay đã rơi xuống, 8000 điểm nguyên lực tinh thần hệ Hỏa, không đủ để cho cảnh giới của Vương Đằng tăng lên, nhưng mà muỗi có nhỏ nữa vẫn là thịt, hiện giờ nguyên lực hệ Hỏa của hắn đang là cấp Hằng Tinh bát giai, cần một quá trình tích lũy.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa’: 42500/80000 (cấp Hằng Tinh bát giai)

Nhưng 2000 điểm thuộc tính áo nghĩa hệ Hỏa kia lại khiến áo nghĩa Hỏa của Vương Đằng tăng lên đến bốn thành.

‘Áo nghĩa Hỏa’: 1300/4000 (bốn thành)

Không ít cảm ngộ về áo nghĩa Hỏa đã xuất hiện ở trong đầu Vương Đằng, khiến cho hắn thu hoạch vĩ đại.

Thật ra sau khi lĩnh ngộ được lĩnh vực, cảm ngộ đối với lực hỏa diễm đã xem như cực kỳ cao thâm rồi, nhưng lĩnh vực và áo nghĩa dù sao đều là hai hệ thống lực lượng khác nhau.

Vương Đằng giống như còn chưa học tập tri thức cấp hai đã bắt đầu học tập tri thức cấp ba, cố tình còn học ra dáng ra hình.

Hắn ngược lại có thể dùng tri thức cấp ba để hiểu được tri thức cấp hai, nhưng vấn đề là hắn không biết dùng tri thức cấp hai để hiểu được tri thức cấp hai!

Cho nên đừng cho rằng hắn lĩnh ngộ lĩnh vực hỏa diễm, trên thực tế áo nghĩa Hỏa này vẫn phải chậm rãi lĩnh ngộ bổ sung.

Mà áo nghĩa hệ khác cũng có đạo lý tương tự.

Không hiểu sao lại có ý tứ giống như lên xe trước mua vé sau vậy nhỉ?

Trong lòng Vương Đằng cổ quái nghĩ.

Lập tức lại lắc đầu, nhìn vào chỗ sâu trong lớp sương mù dày đặc, giống như đang tự hỏi điều gì.

“Thiếu tá Vương Đằng, nơi đây hơi cổ quái, nhưng theo ý ta, nhiệm vụ đã hoàn thành, chúng ta vẫn nên quay về căn cứ báo cáo chuyện này lên trên thì tốt hơn.” Paige uyển chuyển nói.

“Ngươi nói có lý, về trước đã.” Vương Đằng gật đầu, không phản bác đề nghị của Paige.

Hắn nhìn chăm chú vào chỗ sâu trong sương mù, mang theo mọi người quay về, bởi vì trước đó Ma Quỷ đằng đều đã bị bọn họ xử lý, cho nên khi đi ra ngoài tương đối thuận lợi, không lại xuất hiện nguy hiểm gì.

Còn Wendell Hung Lang khô héo này lại mặt dày mày dạn mang theo đội ngũ của hắn đi theo sát sau lưng đội ngũ của Vương Đằng, cùng nhau rời khỏi dãy núi trước mắt.

Vương Đằng dở khóc dở cười, nhưng cũng lười quản hắn, rời khỏi dãy núi đã lên chiến hạm, không hề dừng bước chạy về tổng căn cứ.

Tổng căn cứ.

Ở sân bay, phó quan của tướng quân Mokallen đứng ở bên cạnh, sắc mặt bình tĩnh cùng chờ đợi.

Một lát sau, ánh mắt của hắn khẽ động, nhìn về hướng chân trời.

Một chiến hạm hạ xuống từ trên trời, vững vàng đáp xuống bãi đậu.

Cửa khoang chiến hạm mở ra, một đoàn người đi xuống.

Phó quan Tống lập tức tiến lên nghênh đón, giơ tay chào rồi cười nói: "Thiếu tá Vương Đằng, các người lại lập công rồi!"

"Phó quan Tống, sao ngươi lại ở đây?" Vương Đằng đáp lễ lại, tò mò hỏi.

"Tướng Quân Mokallen biết các ngươi trở về nên phái ra tới đón, cũng dặn ta phải dẫn ngươi đi gặp hắn trước." Phó quan Tống nói.

"Xem ra tướng quân Mokallen còn vội hơn cả ta." Vương Đằng cười nói.

"Dù sao chuyện lần này không nhỏ đâu." Phó quan Tống nói đầy ẩn ý.

Với tư cách là phó quan của tướng quân Mokallen, rõ ràng là hắn cũng biết một ít nội tình.

"Chúng ta đi ngay bây giờ đi." Vương Đằng nói.

"Xin hãy dẫn cả thượng tá Tiki nữa, người đại trí tuệ Veblen muốn xem tình trạng của hắn." Phó quan Tống khẽ gật đầu, nói.

"Được." Vương Đằng quay đầu nói với mấy người Paige: "Mang Tiki theo."

"Đi thôi!"

Phó quan Tống vừa dứt lời, lại có một chiếm hạm hạ xuống từ trên trời, Wendell dẫn theo đội viên của hắn đi xuống.

Hai bên chạm mặt từ xa, đám người Wendell có vẻ cực kỳ nhếch nhác, không nhiều lời, nhanh chóng rời đi luôn.

"Hình như thiếu tá Wendell cũng đi thi hành nhiệm vụ lần này!" Phó quan Tống trông thấy dáng vẻ của bọn họ, kinh ngạc nói.

Cùng một nhiệm vụ, Vương Đằng chẳng những thuận lợi hoàn thành, đội viên cũng không tổn hao cái gì. Mà vị Hung Lang Wendell nổi danh trong quân đội đã lâu lại nhếch nhác như thế, tiểu đội của hắn càng tổn thất nghiêm trọng vô cùng.

So sánh với nhau, đúnglà có chút khó tin.

"Có lẽ là do thiếu may mắn." Vương Đằng liếc qua bóng lưng Wendell đnag rời đi, tùy tiện nói.

Phó quan Tống mỉm cười, không nói nhiều.

Lời Vương Đằng nói tất nhiên hắn sẽ không tin, nhiệm vụ này từ trước đến nay không phải dựa vào may mắn để hoàn thành đó, không có thực lực nhất định, cho dù có tốt số cũng vô dụng.

Sau đó Vương Đằng đi theo Phó quan Tống đến phòng thí nghiệm của Veblen, tướng quân Mokallen cũng đang chờ hắn ở đó.

"Vương Đằng, ta nghe nói thằng nhãi nhà ngươi lại gây ra chuyện rồi." Veblen chắp tay sau lưng, vừa trông thấy Vương Đằng đã cười khà khà nói.

"Trông dáng vẻ của ngươi hình như là rất vui vẻ." Vương Đằng không khỏi liếc mắt.

"Cũng chỉ vui bình thường thôi." Veblen trêu ghẹo nói.

"Lần này ta đã trăm cay nghìn đắng mang về cho ngươi một giống loài quý hiếm đấy, ngươi như vậy sẽ làm ta rất đau lòng lắm đó." Vương Đằng lắc đầu than thở.

"Đừng thừa nước đục thả câu nữa, mau mau lấy ra nào." Veblen hoàn toàn không bị lừa bởi bộ dạng đó của Vương Đằng, lập tức thúc giục.

Trước đó Vương Đằng đã báo cáo về chuyện của tộc Ma Não với tướng quân Mokallen, giờ tướng quân Mokallen lại để hắn đến bên Veblen, chứng minh Veblen chắc chắn cũng biết đến sự tồn tại của tộc Ma Não.

Xem ra, hắn đúng là có cảm thấy rất hứng thú với tộc Ma Não loài Hắc Ám.

Đám người Paige đứng bên cạnh thấy vậy thì ngạc nhiên không thôi, lão đại của bọn họ đâu chỉ đơn giản là mới gặp người đại trí tuệ Veble có mấy lần thôi đâu chứ, đây rõ ràng là thân quen đến không thể thân quen hơn được nữa mà.

Hết chương 1633.
Bình Luận (0)
Comment