“Hả!” Ánh mắt Vương Đằng lập tức sáng ngời, giống như hai ngọn đèn pha.
Muốn thăng quân hàm rồi?
Như vậy hình như hơi nhanh!
Người khác vất vả nhiều năm, còn không nhất định có thể thăng quân hàm.
Thăng quân hàm chẳng những phải có quân công, còn cần có được thưởng thức của đại lão, hơn nữa phải có danh vọng nhất định mới có thể thăng.
Bằng không đều là nói suông.
Cho nên mặc dù rất nhiều người chịu khổ nhiều năm trong quân đều không có cơ hội như vậy, vô cùng khổ sở.
Hiện giờ quân công của Vương Đằng đã đủ, thưởng thức của đại lão cũng có, tướng quân Mokallen là một, tướng quân Tuttle cũng coi là một, mà đoán chừng hai lần quân công hắn mới lập còn có thể truyền đến trong tai cấp trên.
Thứ thiếu duy nhất chính là danh vọng.
Bởi vì hai nhiệm vụ lần này của hắn đều không thể tuyên truyền ra ngoài, cần tạm thời giữ bí mật, võ giả quân đội khác tự nhiên đều không biết hắn đã làm gì.
Nếu tự dưng thăng quân hàm cho hắn, không chừng sẽ khiến võ giả khác bất mãn.
Một võ giả mới vừa tiến vào quân đội, không hiểu ra làm sao đã thăng quân hàm, ai cũng sẽ không thấy cân bằng.
Thật ra chuyện này vốn đang định kéo dài một chút, sở dĩ Mokallen vội vàng nói ra là vì để trói chặt thiên kiêu Vương Đằng này.
Cho dù ở đâu, thiên kiêu đều phải được đối đãi đặc thù.
Không trói chặt trước, sẽ có rất nhiều người đến cướp.
Cho dù là Ma noãn hay là tộc Ma Não loài Hắc Ám đều sẽ lấy tốc độ nhanh chóng truyền đến trong tai các đại lão quân đội khác, cái tên Vương Đằng tự nhiên đều không giấu giếm được.
Không sớm mượn sức Vương Đằng, con ngỗng trắng nhỏ này sẽ bay đi mất.
“Nhưng mà việc này còn phải đợi bên trên đặc biệt phê chuẩn, hơn nữa đoán chừng sẽ không thể gióng trống khua chiêng.” Tướng quân Mokallen nhìn vào mắt Vương Đằng nói.
“Không sao, chỉ cần có thể thăng là chuyện tốt.” Vương Đằng không coi là quan trọng nói.
Hắn muốn thăng quân hàm không phải vì để ầm ĩ, mà vì được ủng hộ của lãnh đạo quân đội
Hắn muốn đối mặt với gia tộc Pylax, nếu như có thể nhận được ủng hộ của quân đội, không thể nghi ngờ là chuyện tốt cực lớn.
Hơn nữa việc này càng ít người biết ngược lại càng tốt.
Bây giờ Vương Đằng là giai đoạn phát triển tồi tệ, nếu như có quá nhiều người biết, nhất định sẽ truyền đến trong tai gia tộc Pylax, đến lúc đó sẽ ngáng chân hắn, cũng là phiền toái không nhỏ.
Tuy rằng gia tộc Pylax không có quyền phát ngôn quá lớn trong quân đội, nhưng ở trong quái vật lớn như quân đội của đế quốc Đại Càn thì Vương Đằng cũng là một nhân vật nhỏ bé đến không thể nhỏ hơn nữa, gia tộc Pylax đủ để tạo thành ảnh hưởng đối với hắn.
Chờ hắn trưởng thành chân chính, lại đánh gia tộc Pylax một phát không kịp đề phòng, chẳng càng tuyệt vời hơn sao.
Tướng quân Mokallen thấy Vương Đằng hiểu đạo lý như vậy, rất vui mừng.
Nhưng mà nếu như hắn biết Vương Đằng chỉ đơn thuần định sống tạm, không biết sẽ có tâm tình gì?
“Lần này ngươi cứu Tiki về có phát hiện điều gì khác lạ không?” Tướng quân Mokallen thay đổi đề tài, lại hỏi.
“Nếu nói phát hiện thì thật sự có một điểm, đó là chỗ kia không hề thiếu Ma Quỷ đằng, về phần tộc Ma Não loài Hắc Ám này chỉ xuất hiện có một con, bởi vì lo nghĩ đến tình huống của Tiki nên ta dẫn hắn về báo cáo lại trước, cho nên không tiếp tục xâm nhập, ta cũng không rõ ràng tình huống cụ thể.” Vương Đằng thuật lại kỹ càng quá trình nhiệm vụ một lần này.
“Ma Quỷ đằng!” Hai người Veblen và tướng quân Mokallen lập tức kinh hãi.
“Ngươi nói trong dãy núi kia còn xuất hiện Ma Quỷ đằng?” Tướng quân Mokallen hỏi lại giống như không xác định.
Ma Quỷ đằng là thực vật Hắc Ám, chỉ sinh trưởng ở nơi có nguyên lực Hắc Ám cực kỳ nồng đậm, cho nên hiếm khi xuất hiện trong vũ trụ.
Nhưng nếu như xuất hiện, nhất định có ý nghĩa không tầm thường.
“Đúng vậy, còn có không ít.” Vương Đằng gật đầu nói.
“Sao ngươi không nói sớm?” Veblen nhíu mày, tức giận nói.
“Ơ, ta cho rằng không phải là chuyện lớn, nên chờ quay về rồi báo lại mà.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“…” Tướng quân Mokallen hơi đau đầu, nói: “Ma Quỷ đằng đều xuất hiện rồi, còn không tính là chuyện lớn? Các ngươi có thể còn sống trở về thật sự là may mắn.”
“Không khủng bố như vậy, Ma Quỷ đằng này đều bị chúng ta giết chết, về phần chỗ khác có không, vậy chưa biết.” Vương Đằng cười nói.
“Bị các ngươi giết chết?” Tướng quân Mokallen không khỏi ngớ ra, cảm thấy mình hình như đã nghe lầm.
“Thằng nhãi kia, ngươi đừng ba hoa, Ma Quỷ đằng dễ đối phó như vậy sao?” Veblen lắc đầu nói.
“Chúng ta đều đã trở lại, còn cần lừa gạt các ngươi sao? Ta còn mang về một ít mảnh nhỏ tiêu bản của Ma Quỷ đằng, các ngươi tự nhìn xem đi.” Vương Đằng nói xong, vung tay lên, một thân thể của gốc Ma Quỷ đằng xuất hiện trên mặt đất.
Bởi vì nơi này quá nhỏ nên hắn chỉ lấy ra một gốc, thật ra không hề ít, tất cả đều được hắn để vào trong trang bị không gian mang về.
Gốc Ma Quỷ đằng này cấp Ma Vương, được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh, không bị một quyền của Vương Đằng đánh bại.
Hai người tướng quân Mokallen và Veblen lại hai mặt nhìn nhau.
Veblen lượn quanh thân thể của Ma Quỷ đằng hai vòng, ánh mắt sáng lên: “Thứ tốt đó! Thứ tốt! Quả nhiên là Ma Quỷ đằng, không ngờ ngươi lại có thể đối phó với cả Ma Quỷ đằng, còn mang về hoàn hảo như thế, ngươi thằng nhóc này không hề giống với một võ giả cấp Hằng Tinh.”
“Không có gì đáng nói.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“…” Veblen.
“…” Tướng quân Mokallen.
Hai người lập tức bị Vương Đằng chẹn họng, không nhịn được trợn trắng mắt.
Thằng nhãi này hơi không biết xấu hổ.
Ra vẻ đều ra vẻ đến tận chỗ bọn họ.
“Mặc dù Ma Quỷ đằng này hơi khó chơi, nhưng nếu các ngươi muốn bắt, không hề khó chứ.” Vương Đằng nhìn thấy biểu cảm của hai người, hơi nghi hoặc nhíu mày hỏi.
“Không khó?” Veblen cảm thấy có phải Vương Đằng đã hiểu lầm gì rồi không, nói: “Trình độ khó chơi của Ma Quỷ đằng không phải đơn giản giống như ngươi nghĩ, mặc dù là võ giả hệ Thổ đều rất khó bắt được một gốc Ma Quỷ đằng, năng lực di chuyển trong lòng đất của chúng nó rất biến thái.”