Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1647 - Chương 1647. Trưởng Thành Rồi! Không Thể Xem Như Tiểu Cô Lương Nữa! (2)

Chương 1647. Trưởng thành rồi! Không thể xem như tiểu cô lương nữa! (2)
Chương 1647. Trưởng thành rồi! Không thể xem như tiểu cô lương nữa! (2)

À, hai cái này hình như cũng không khác nhau lắm.

Mọi người lắc đầu, cảm thấy khá may mắn.

Cũng may cô nhóc này không quấn lấy bọn hắn, nếu không ai mà chịu nổi chứ.

“Vớ vẩn.” Vương Đằng hừ nhẹ một tiếng: “Đây là tinh cầu phòng ngự, là nơi có thể chơi sao? Thôi đi, dù sao ngươi cũng sớm bị đưa về thôi, đến lúc đó đương nhiên sẽ có người nhà quản ngươi.”

“Ta không muốn về đâu.” Oria méo miệng, tủi thân nói.

“Đó cũng không phải do ngươi quyết định.” Vương Đằng cười hả hê.

Đôi mắt Oria xoay mấy vòng, nhưng cũng không quấn lấy Vương Đằng nữa, đoán chừng đang có ý đồ xấu gì đó.

Ở bên này, sau khi Tiki ăn đan dược vào thì vẻ tái nhợt trên mặt cũng biến mất đi không ít.

Huyền Dương Phản Hồn đan vào miệng là tan.

Loại thiết lập này cũng rất tốt, nếu không dựa vào dáng vẻ sống dở chết dở của Tiki, loại linh đan lớn như long nhãn này thì chỉ việc nuốt vào cũng là vấn đề lớn.

“Vương Đằng, khi nào Tiki mới có thể tỉnh lại?” Tướng quân Mokallen hỏi.

“Căn cứ vào dược lực của viên Huyền Dương Phản Hồn đan này của ta, khoảng chừng một đến hai ngày là có thể tỉnh lại.” Vương Đằng phỏng đoán.

“Một hai ngày à, nhanh như vậy?” Trong mắt tướng quân Mokallen hiện lên nét kinh ngạc, sợ hãi thán phục: “Xem ra trình độ luyện đan của ngươi rất cao, sau này ta phải gọi ngươi là Tông sư rồi.”

“Đừng như vậy, ta chỉ là một tiểu binh dưới tay ngươi thôi, Tông sư gì chứ, không trong cùng một hệ thống, chúng ta không bàn về cái này.” Vương Đằng vội vàng nịnh hót.

Nếu gọi hắn là Tông sư, vậy quan hệ giữa hai người sẽ thay đổi, từ thượng hạ cấp trở thành địa vị ngang hàng, dẫu sao thì Tông sư cũng được coi là nhân vật một phương rồi.

Tuy nhiên, đây lại không phải thứ hắn muốn.

Hắn còn muốn hóng mát dưới cây đại thụ là tướng quân Mokallen đây, chỉ mỗi cái xưng hô thì tính là gì chứ, không cần cũng được,

“...”

Mọi người không nói nên lời, cảm thấy da mặt Vương Đằng cũng dày quá.

Dù sao cũng là nhân vật cấp Tông sư, thế nhưng lại nói ra những lời này không chút áp lực, đè thấp tư thái của mình như thế, bọn ta vẫn còn cần mặt mũi đó.

Tướng quân Mokallen kinh ngạc liếc nhìn Vương Đằng, hiển nhiên không nghĩ tới Vương Đằng sẽ trả lời hắn như vậy.

“Ngươi chắc chắn chứ?” Tướng quân Mokallen hỏi lại.

“Chắc chắn, cực kì chắc chắn, ta chỉ là một tiểu binh dưới trướng của ngươi thôi, ngài chỉ chỗ nào ta đánh chỗ đó, chỉ cần không trừ đi công trạng của ta là được.” Vương Đằng cười he he trả lời.

“Được, thì ra là đợi ta ở chỗ này.” Tướng quân Mokallen dở khóc dở cười: “Được rồi, chút công trạng này cũng không thiếu phần ngươi đâu, sau này có nhiệm vụ thì vẫn phát công trạng như bình thường, không ảnh hưởng đến ngươi đâu mà lo.”

“Khụ khụ, thật ra thi công trạng gì đó đều là phụ thôi, ta chủ yếu là muốn cống hiến hết mình cho quân đội của chúng ta mà.” Vương Đằng ho khan một tiếng, nói cực kì chính đáng.

Mọi người: →_→

“Ha ha ha, thằng nhãi nhà ngươi thật thú vị.” Veblen không nhịn được cười ha ha.

Người thành thật không làm ra vẻ như vậy hắn cũng rất ít khi gặp được.

Tông sư Pansper vừa bắt đầu cũng rất kinh ngạc, chẳng qua nghe hai người nói chuyện, hắn cũng hiểu được ý đồ của Vương Đằng, chỉ cười cười không nói.

Tông sư như Vương Đằng đúng là khác người mà, cấp Tông sư bình thường khác đều hưởng thụ cuộc sống ăn trên ngồi trước ở liên minh Phó Chức Nghiệp, cho dù có chạy tới quân đội chịu khổ.

Nhưng với thực lực của bọn họ cũng không cho phép trở thành sự thật.

Nhưng Vương Đằng lại không giống bọn hắn, mặc dù hắn là Tông sư, nhưng thiên phú võ đạo của hắn cũng rất mạnh, sau này thành tựu của phương diện nào càng cao hơn, không ai có thể nói trước được.

Vậy nên, hắn đi con đường này là điều tất nhiên.

“Nếu chuyện bên này đã giải quyết xong rồi thì giải tán đi, đợi khi nào Tiki tỉnh lại thì hỏi lại tình hình cụ thể.” Tướng quân Mokallen xua xua tay, trực tiếp rời đi, hắn còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, không thể ở đây lâu được.

“Vậy ta cũng về đây, Tông sư Vương Đằng, nếu có rảnh thì tới chỗ ta ngồi chút nhé.” Tông sư Pansper nói.

“Chắc chắn, chắc chắn rồi.” Vương Đằng đồng ý, vị Tông sư này nói chuyện rất hay, hắn cũng rất thích giao tiếp với người như vậy.

Sau khi mọi người rời đi, Vương Đằng cũng chuẩn bị rời khỏi, nhưng Veblen lại kéo hắn lại, cất giọng nói:

“Nhãi con, mau đi xử lí Ma noãn đi, sớm giải quyết nó, ta cũng có thể tiến hành nghiên cứu sớm hơn.”

“Ngươi nghỉ ngơi cũng không cho ta nghỉ nữa.” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.

“Tuổi còn trẻ, nghỉ ngơi cái gì, thân thể không được hả?” Veblen liếc hắn một cái, hỏi lại.

“... Ai thân thể không được chứ, ngươi mới là người thân thể không được, cả nhà ngươi cũng là thân thể không được.” Vương Đằng giận dỗi.

“Thằng nhóc thối, có hiểu thế nào là kính trọng người già không hả.”

“Không hiểu gì hết, còn ngươi nữa, có biết thương yêu trẻ em không.”

“Ngươi trẻ cái rắm ấy, có biết xấu hổ hay không.”

“Ta mới hai mươi tuổi, trẻ ơi là trẻ, không giống ngươi một đống tuổi, nửa người đã xuống mồ rồi.”

“Ngươi... Ai ya ya, tức chết ta!”

...

Nhìn hai người vừa ồn ào vừa rời đi, Moira không khỏi bất đắc dĩ vỗ trán, sau đó cũng vội vàng đi theo.

Ba người đi xuống tầng thứ mười dưới lòng đất nơi cất giữ Ma noãn.

Vương Đằng quay đầu sang liếc nhìn Moira, sau đó lại nhìn ngó Veblen.

“Ta đã xin tướng quân Mokallen rồi.” Moira biết Vương Đằng đang nghĩ cái gì, cười giải thích.

Vương Đằng gật đầu, cũng lười nói gì nữa.

Hắn đã nhìn ra được, hai thầy trò Moira và Veblen này đều là người giống nhau, có ham muốn nghiên cứu Ma noãn đặc biệt mãnh liệt, muốn ngăn cản bọn họ tới gần Ma noãn thật sự còn khó hơn lên trời.

Cho nên hắn dứt khoát không ngăn cản gì nữa, chỉ cần bọn họ có thể tự bảo vệ mình, hắn mới lười quản nhiều như vậy.

Cho dù cuối cùng bị Ma noãn Mê hoặc, đó là do bọn họ tự chuốc phiền, không hề liên quan gì đến hắn cả.

Hai người Veblen và Moira đều rất cẩn thận, lúc Vương Đằng mở cửa đã vội vàng mặc chiến giáp Quang Minh vào.

Không sai, kể cả Moira đều có một bộ chiến giáp được chế tạo hoàn toàn từ vật liệu Quang Minh, một đám xa xỉ.

Hết chương 1647.
Bình Luận (0)
Comment