Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1648 - Chương 1648. Động Tác Nhỏ Của Ma Noãn, Sóng Âm Không Tiếng Động!

Chương 1648. Động tác nhỏ của Ma noãn, sóng âm không tiếng động!
Chương 1648. Động tác nhỏ của Ma noãn, sóng âm không tiếng động!

Trong mắt Vương Đằng lập tức lộ ra sáng rọi hâm mộ.

Giỏi đấy!

Hai thầy trò này đều quá xa xỉ mà!

Hai bộ chiến giáp hoàn toàn được chế tạo từ vật liệu Quang Minh!

Mặc ra mà không sợ bị người cướp đi.

Giờ khắc này, ở trong mắt Vương Đằng, hai thầy trò này thật sự biến thành hai bảo tàng di động.

Rất muốn lột sạch bọn họ ra.

Moira ở bên cạnh cảm nhận được sâu sắc ánh mắt của Vương Đằng, không khỏi hơi sững sờ, sau đó giống như nàng đã biết được ý tưởng của Vương Đằng, giống như giận dữ liếc xéo hắn.

“Khụ!” Vương Đằng không ngờ ánh mắt mờ mịt của mình như thế đều sẽ bị phát hiện ra, không nhịn được cảm khái sự mẫn cảm của phụ nữ, hắn hơi chột dạ dời mắt đi.

Chờ chút!

Vương Đằng đột nhiên nghĩ đến điều gì, quay đầu sang nhìn Veblen, hoài nghi hỏi: “Không phải lần trước ngươi đã nói chiến giáp này do người khác đưa sao? Người khác này tặng hai bộ à?”

“Đúng vậy, không được sao?” Veblen hỏi ngược lại.

“Được, quả thật quá được.” Vương Đằng đảo mắt, không lời nào để nói.

Đây là chiến giáp của người khác, người ta có được như thế nào, không hề có bất cứ liên quan gì đến hắn cả.

Nhưng mà hắn có thể chắc chắn, lão già chết tiệt này không nói thật.

Hứ, còn sợ người nhớ thương!

Hắn là loại người đó sao?

Không hề có một chút điểm tin tưởng giữa người với người.

Lúc này cửa lớn đã hoàn toàn mở ra, Vương Đằng thuận tiện đi vào trước, nhìn thấy tình hình bên trong, không khỏi sửng sốt.

Mới không đến hai ngày, đã tích cóp nhiều bong bóng thuộc tính như vậy!

Xem ra Ma noãn này không cam lòng bị giam ở đây!

Vương Đằng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng sau khi hắn rời đi, Ma noãn điên cuồng giãy giụa ở trong này.

Càng giãy giụa, bong bóng thuộc tính rơi xuống càng nhiều.

Nhưng đây là chuyện tốt, Vương Đằng lập tức nhặt.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x300’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x400’

‘Mê hoặc x80’

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x420’

‘Mê hoặc x110’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x300’

Một đám bong bóng thuộc tính hóa thành hình thức năng lượng khác nhau tiến vào trong thân thể hoặc trong thức hải của Vương Đằng.

Trong phút chốc, Vương Đằng đã nhận được 31000 điểm nguyên lực tinh thần Hắc Ám.

Rầm!

Nguyên lực tinh thần Hắc Ám tinh thuần số lượng lớn dung nhập vào trong ngôi sao màu đen trên không biển hư vô, trong cơ thể Vương Đằng chợt vang lên tiếng gầm rú, ngôi sao màu đen thứ chín chậm rãi ngưng tụ ra.

Cấp Hành Tinh cửu giai!!!

Vào lúc này, nguyên lực tinh thần Hắc Ám của Vương Đằng rõ ràng đã đạt đến cấp Hành Tinh đệ cửu giai.

Đột phá đến hơi đột nhiên, thậm chí Vương Đằng còn chưa phản ứng kịp, trên mặt ngớ ra.

Hắn vốn cho rằng phải nhặt vài lần bong bóng thuộc tính nữa thì mới có thể đột phá, sao một lần đã đột phá rồi.

Ma noãn này tương đối cho lực!

Vương Đằng quyết định khen ngợi nó một chút.

Nguyên lực rung chuyển trong cơ thể dần dần yên ổn, tất cả nguyên lực tinh thần Hắc Ám đều tụ tập đến trong chín ngôi sao màu đen, yên lặng xuống, không để lộ ra.

So với nguyên lực các hệ khác, ngôi sao Hắc Ám là thứ tăm tối yên lặng nhất trong cơ thể Vương Đằng, toàn bộ co đầu rụt cổ vào trong góc, giấu ở chỗ sâu nhất trong biển hư vô, giống như không hề tồn tại.

Đây là Vương Đằng cố ý làm ra.

Nguyên lực Hắc Ám có năng lực đồng hóa rất mạnh, hắn không hy vọng nguyên lực mấy hệ khác của mình bị ảnh hưởng đến.

Đặc biệt là nguyên lực còn yếu hơn nguyên lực Hắc Ám, chúng nó tuyệt đối không thể ngăn cản được ăn mòn của nguyên lực Hắc Ám.

Tuy rằng hơi buồn lo vớ vẩn, bởi vì nguyên lực Hắc Ám chưa bao giờ biểu hiện ra xâm nhiễm nguyên lực các hệ khác, cũng không biết có phải vì đều thuộc một chủ nhân là hắn, cho nên tương đối thành thật không.

Nhưng vì cẩn thận, Vương Đằng vẫn để cho nó một mình chiếm cứ một khu vực, ngăn cách với ngôi sao của nguyên lực các hệ khác.

Nếu như có thể, Vương Đằng đều muốn chìm ngôi sao Hắc Ám trực tiếp vào trong biển hư vô, đáng tiếc hắn không làm được.

Sau khi tất cả ngôi sao ngưng tụ thành, thì không có cách nào tiến vào biển hư vô được nữa.

Huyền bí của cơ thể người, là một người tu luyện, Vương Đằng chỉ xem xét được một ít, sau này còn có con đường rất dài phải đi.

Nhưng như vậy, nguyên lực Hắc Ám hơi đáng thương, giống như bị Vương Đằng chủ nhân này ghét bỏ vậy.

Trừ bỏ nguyên lực tinh thần Hắc Ám ra, còn có một thu hoạch khác chính là kỹ năng ‘Mê hoặc’.

Bong bóng thuộc tính của kỹ năng ‘Mê hoặc’ hóa thành một đoạn cảm ngộ dung nhập vào trong đầu Vương Đằng, biến thành rất nhiều kinh nghiệm bị hắn hấp thu tiêu hóa, tiến tới hóa thành một loại bản năng.

‘Mê hoặc’: 200/5000 (tinh thông)

Một lần này, Vương Đằng đạt được 2800 điểm thuộc tính Mê hoặc, khiến kỹ năng ‘Mê hoặc’ của hắn từ thông thạo lên tinh thông.

Sau khi tiến vào một trình tự khác, Vương Đằng cảm thấy mình khống chế kỹ năng ‘Mê hoặc’ càng thêm chuẩn xác, lấy ‘Mê hoặc’ cấp bậc tinh thông, lại phối hợp với tinh thần lực mạnh mẽ của hắn, hoàn toàn có thể dùng ở trên người võ giả cấp Vũ Trụ.

Thậm chí nếu như dùng ở trên người võ giả cấp Vực Chủ cũng có xác suất thành công nhất định.

Trong lúc này, có một cảm giác kỹ năng được thắp sáng.

Có thời gian có thể thử một lần.

Cuối cùng đó là thuộc tính tinh thần cấp Hằng Tinh, tổng cộng 3200 điểm, lại là một khoản thu vào không tệ.

Thuộc tính tinh thần lặng yên dung nhập vào trong thức hải của Vương Đằng, thấm nhuần không tiếng động, khiến thể tinh thần của hắn càng thêm tinh thuần.

Bên ngoài tự nhiên không thể nào biết được biến hóa bên trong cơ thể Vương Đằng, hơn nữa chỉ trong nháy mắt, hai người Veblen và Moira vốn chưa hề phát hiện ra.

Lúc này Vương Đằng lấy lại tinh thần, nhìn Ma noãn ở trước mặt.

“Hả?”

Hắn phát hiện ra vấn đề.

Sao Ma noãn này có dáng vẻ uể oải vậy?

Có phải vì giãy giụa quá ác nên đã làm suy sụp chính mình không.

Trong lòng Vương Đằng cổ quái nghĩ, lấy ra một thanh chiến kiếm cấp Giới Chủ, chọc Ma noãn.

Phập một tiếng!

Chiến kiếm không hề có lực cản đâm vào bên trong Ma noãn, Ma noãn run lên, lại run, lại run, run không ngừng.

Hết chương 1648.
Bình Luận (0)
Comment