Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1656 - Chương 1656. Nếu Đã Đánh Xong, Vậy… Đến Lượt Ta!

Chương 1656. Nếu đã đánh xong, vậy… đến lượt ta!
Chương 1656. Nếu đã đánh xong, vậy… đến lượt ta!

Giờ đây, Lục Binh Hồng trước đó cũng có một lần duyên phận với Vương Đằng cũng ở đây, hơn nữa trong số những võ giả cấp Vũ Trụ mới vừa ra tay cũng có hắn.

Kể cả hắn đều không kịp cứu võ giả hệ Phong, nhưng tay mơ trong miệng Wendell lại làm được.

Kia không chỉ là vấn đề thực lực, thời cơ, tốc độ ra tay vân vân đều khống chế vừa đúng, một tay mơ chưa hề có kinh nghiệm tuyệt đối không làm được.

Hắn cảm thấy ánh mắt của Wendell nhất định đã bị phân bịt kín.

Má nó nếu như đây là tay mơ, vậy bọn họ tính là gì?

Ở trong một góc xó trên bức tường phòng ngự, Wendell và vài võ giả đứng chung một chỗ, vẻ mặt khó coi.

“Có cần…” Một võ giả ở bên cạnh có vẻ hờ hững, thấp giọng hỏi.

“Tình huống như bây giờ mà ngươi kêu ta ra tay!” Wendell áp chế lửa giận, thấp giọng rít gào.

“Chuyện đại nhân nhắn nhủ, chúng ta phải hoàn thành.” Tên võ giả kia lạnh lùng nói.

Câu nói này giống như chậu nước lạnh tưới vào trong lòng Wendell, sắc mặt hắn lúc xanh lúc trắng, hít một hơi thật sâu, nói: “Cơ hội sẽ có, việc gì phải nóng lòng nhất thời.”

“Ngươi cũng đã thấy được tình huống mới vừa rồi, nếu như lại cho hắn cơ hội trưởng thành tiếp, cơ hội để cho chúng ta ra tay sẽ càng ngày càng ít đi.” Tên võ giả kia nói.

Wendell lập tức câm lặng.

Grào!

Trên chiến trường xa xa, vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp bị đẩy lui lại mấy chục mét gầm lên giận dữ.

Bọn chúng phát hiện ra mình bị lừa.

Mới vừa rồi mấy mũi tên ánh sáng kia vốn không hề có uy lực gì, nhưng mà thanh thế tương đối khiến cho người ta sợ hãi, lại là công kích hệ Quang Minh, cho nên mới dọa sững sờ chúng nó.

Nếu như chúng nó liều lĩnh đánh chết những võ giả hệ Phong của nhân loại này, mũi tên ánh sáng kia đều không hề gây ra tổn thương bao lớn cho chúng nó.

Dù sao nguyên lực Quang Minh của Vương Đằng chỉ là cấp Hành Tinh nhị giai, có thể nói trình độ uy hiếp đối với loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị là cực kỳ bé nhỏ.

Nhưng mà lại tăng thêm áo nghĩa Lực, cho nên lực lượng tương đối mạnh mẽ.

Đồng thời ở trong mũi tên ánh sáng, Vương Đằng còn thêm vào cả lực không gian, khiến uy lực của mũi tên ánh sáng không dễ dàng bị nhìn ra.

Huống hồ toàn bộ quá trình công kích cực kỳ ngắn ngủi, mũi tên ánh sáng mới vừa bắn ra đã nhập vào trong không gian, khi xuất hiện đã ở trước mặt loài Hắc Ám, khiến cho chúng nó không có thời gian cẩn thận cảm ứng.

Đáng tiếc hiện giờ phản ứng lại kịp thì đã muộn.

Người đã được cứu đi.

“Nhân loại, ngươi lại dám lừa ta!” loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị kia nhìn Vương Đằng từ xa, trong đôi mắt lóe lên sáng rọi màu đỏ tươi.

Điều khiến cho người ta ngạc nhiên là chúng nó lại nói tiếng Vũ Trụ thông dụng.

Những loài Hắc Ám này cũng thật cầu tiến.

“Chính các ngươi ngốc nghếch, còn trách ta sao.” Vương Đằng nhàn nhạt đáp lời.

“Grào!”

“Tấn công!”

“Giết hắn!”

Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia tức giận không kiềm chế được, lập tức phát ra mệnh lệnh tấn công.

loài Hắc Ám phía sau lập tức gầm lên giận dữ rung trời động đất, toàn bộ bay vút lên không trung, lướt qua loài Hắc Ám cấp thấp ở phía trước, tấn công về phía bức tường phòng ngự.

Cảnh tượng đông nghìn nghịt kia, giống như một mảng lớn châu chấu đến gần, khiến da đầu người ta run lên.

“Má ơi, thật đáng sợ!” Vương Đằng vội vàng nhảy xuống khỏi bức tường phòng ngự, trốn ra phía sau.”

Mọi người: “…”

Mới vừa rồi cứng rắn như thế, sao đột nhiên lại sợ hãi như thế này hả ê này??

Tất cả mọi người nhìn thấy phong cách đột nhiên thay đổi như vậy, suy nghĩ thật sự còn chưa xoay chuyển về.

Đây vẫn là thiên kiêu mới vừa rồi một mũi tên đã đẩy lui loài Hắc Ám tộc Ma Giáp sao?

Không phải đột nhiên bị người ta đánh tráo đấy chứ.

Nhưng tình hình hiện giờ không cho phép bọn họ nghĩ nhiều, loài Hắc Ám đến gần, nắm chặt thời gian nghênh đón kẻ địch mới là nhiệm vụ cần thiết!

“Nghênh địch! Nghênh địch!”

Tướng quân Tuttle giống như một con chim nhỏ phẫn nộ phóng lên cao, rít gào gầm lên ở trên bức tường phòng ngự.

Ở phía sau hắn, vô số khí tức mạnh mẽ bộc phát ra, một đám võ giả cũng bay lên từ trên mặt đất, sáng rọi nguyên lực đủ màu đủ kiểu giống như một đám mặt trời nhỏ lơ lửng giữa không trung.

Dao động nguyên lực khủng bố càn quét trong hư không, sĩ khí tăng vọt.

Vương Đằng cũng mang theo tiểu đội bay lên bầu trời, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, thản nhiên nói: “Đợi lát nữa lấy ba trăm mét làm giới hạn, không được rời khỏi ngoài phạm vi ba trăm mét xung quanh ta.”

“Rõ!”

Đám người Paige, Evan vội vàng đáp.

Tiki thì không cần nhiều lời, vết thương của hắn còn chưa triệt để khôi phục, lúc này đương nhiên ở bên cạnh Vương Đằng an toàn hơn một chút, hắn rõ ràng một điểm này hơn bất cứ ai.

“Giết!”

Tướng quân Tuttle ra lệnh một tiếng, vô số võ giả hóa thành từng đường cầu vồng, xông tới giết loài Hắc Ám.

Rầm! Rầm! Rầm…

Chiến đấu triệt để bùng nổ, tiếng gầm rú quanh trên không bầu trời.

loài Hắc Ám tộc Ma Nga ở phía xa tiếp tục phóng thích Ám Độc Phấn Trần, bao phủ toàn bộ chiến trường.

Lúc này số lượng võ giả hệ Phong chỉ còn lại hơn một nửa, bọn họ không cần chờ mệnh lệnh đã liều mạng điều động nguyên lực hệ Phong hình thành từng trận cuồng phong, muốn thổi tán Ám Độc Phấn Trần.

Đáng tiếc mới vừa bị loài Hắc Ám tộc Cự Giáp đánh lến nên đã khiến cho đội ngũ của bọn họ nửa phế, vốn không thể chống lại quá nhiều loài Hắc Ám tộc Ma Nga.

“Đánh chết loài Hắc Ám tộc Ma Nga!”

“Nhanh lên, không được để cho chúng nó tiếp tục phóng thích phấn độc!”

Tướng quân Tuttle tự nhiên chú ý tới tình huống này, vẻ mặt sốt ruột, lớn tiếng hạ lệnh.

Nghe được mệnh lệnh, hơn mười võ giả lao ra khỏi vòng vây của loài Hắc Ám, nhằm vào loài Hắc Ám tộc Ma Nga ở chỗ cao nhất.

Nhưng trí tuệ của loài Hắc Ám cao cấp không thấp, sao có thể để mặc cho võ giả đánh chết loài Hắc Ám tộc Ma Nga được, vài loài Hắc Ám Huyết tộc đều lao ra, ngăn cản hơn mười võ giả kia.

Rầm!

Hai bên trực tiếp va chạm, đủ loại quầng sáng nguyên lực với tia sáng màu đen của loài Hắc Ám ầm ầm chạm vào nhau, dư ba nguyên lực khủng bố cuốn ngược ra bốn phía.

Hết chương 1656.
Bình Luận (0)
Comment