Tuy rằng những võ giả hệ Phong này đều đã phòng ngự, nhưng dưới dao bén màu đen này vẫn không hề có lực chống cự, nháy mắt đã bị đánh chết hơn phân nửa.
Một vài người còn thừa lại vận khí tốt hơn, tránh được một kiếp, sắc mặt tái nhợt nhanh chóng lùi lại phía sau.
loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này ít nhất là cấp Ma Hoàng hạ vị, vốn không phải bọn họ có thể chống lại được.
“Khặc khặc khặc, định chạy, bổn hoàng chờ các ngươi thật lâu.”
loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị kia cười một tiếng dữ dằn, nhằm vào võ giả hệ Phong, chặn giết lại.
“Đáng chết!”
Ở bên kia, tướng quân Tuttle cũng nhìn thấy một màn này, phẫn nộ lạ thường, nhưng tất cả phát sinh quá nhanh, hắn vốn không kịp ngăn cản, thậm chí không thể phái người cứu viện.
Tác dụng của võ giả hệ Phong này rất lớn, tuyệt đối không thể xuất hiện ngoài ý muốn.
Bởi vì nếu như bọn họ xuất hiện ngoài ý muốn, như vậy loài Hắc Ám tộc Ma Nga sẽ không bị hạn chế, sẽ tiến thẳng vào, tạo thành uy hiếp đối với võ giả phía sau.
Võ giả hệ Phong còn thừa lại điên cuồng chạy trốn, tránh né công kích của loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị kia.
Đột nhiên vào đúng lúc này, vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp ở xung quanh lại bao vây đến.
“Mau, mau lên, ngăn chúng nó lại!” Tướng quân Tuttle gầm to lên.
Võ giả cấp Vũ Trụ ở phía sau bức tường phòng ngự vội vàng lao ra, vào thời điểm này đã không quan tâm đến giữ lại thực lực nữa, trực tiếp nhằm vào loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, muốn ngăn cản chúng nó.
“Chết đi!”
Rầm!
Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp gầm thét lên, công kích khủng bố ầm ầm đến.
Tuy rằng tốc độ của võ giả cấp Vũ Trụ rất nhanh, khoảng cách năm trăm mét có thể đến trong vòng vài hơi thở, nhưng đối phương lại là tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị, thực lực tốc độ không hề yếu kém, sao có thể cho bọn họ có cơ hội chặn lại được.
“Liều mạng!”
Võ giả hệ Phong còn thừa lại nhìn thấy tình hình này, vẻ mặt kiên quyết, lập tức bộc phát nguyên lực trong cơ thể ra, chuẩn bị liều lĩnh đánh cuộc.
Tướng quân Tuttle siết chặt nắm đấm, trong lòng hết sức vô lực.
Vèo! Vèo! Vèo…
Đột nhiên, từng trận xé gió chói tai chợt quanh quẩn trong trời đất.
Chỉ thấy vài tia sáng xẹt qua giữa không trung, lấy tốc độ khó có thể tin được nhằm vào vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia.
Tên!
Mũi tên ánh sáng!!
Đó lại là hơn mười mũi tên ánh sáng tản ra rực rỡ thần thánh!!!
Rất nhiều người trừng lớn mắt, nhìn về phía mũi tên ánh sáng kia, chỉ cảm thấy khoảnh khắc này, tốc độ thời gian trôi đi giống như đều trở nên chậm lại.
Không, không đúng!
Không phải là thời gian trở nên chậm lại, mà là tốc độ của mũi tên ánh sáng kia đang nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, thế cho nên mỗi một hành động của sự vật khác ở xung quanh đều trở nên cực kỳ thong thả.
Cho nên tạo cho người ta ảo giác giống như thời gian trở nên chậm lại.
Điều càng khiến cho người ta khó có thể tin nổi còn ở phía sau, mũi tên ánh sáng kia lại đột nhiên biến mất giữa không trung, giống như cho đến bây giờ đều chưa từng xuất hiện.
Nhưng mọi người lập tức phát hiện ra, vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia đều biến sắc, lại dừng công kích võ giả hệ Phong, ào ào bộc phát ra nguyên lực Hắc Ám, ngưng tụ thành một lồng phòng hộ màu đen ở trước mặt chúng nó.
Cũng đúng lúc này, không gian trước mặt chúng nó dao động một trận, mũi tên ánh sáng nổ bắn ra.
Rầm rầm rầm!
Từng mũi tên ánh sáng bắn lên trên lồng phòng hộ của loài Hắc Ám, sau đó ầm ầm nổ tung.
Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp lập tức bị một luồng lực mạnh đánh bay mấy chục mét rồi mới chật vật dừng người laij.
Cuối cùng những võ giả hệ Phong này có thể chạy thoát khỏi ma trảo của loài Hắc Ám, cấp tốc rút lui đến phía sau bức tường phòng ngự.
Lúc này, mọi người mới hồi phục tinh thần lại.
Tất cả ánh mắt của bọn họ đều nhìn lại chỗ mũi tên ánh sáng mới vừa bắn ra, chỉ thấy trên bức tường phòng ngự kia, một bóng dáng đang đứng ở đó, trong tay cầm một cây cung lớn dài khoảng chiều cao một thanh niên.
Thật hiển nhiên, mới vừa rồi mũi tên ánh sáng này là do bóng dáng này bắn ra.
“Thực, thực lực thật mạnh!”
“Đó là… Ai?”
“Thoạt nhìn thật trẻ tuổi, lại mấy mũi tên đã ép lui loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, đây là thiên kiêu từ đâu đến vậy!”
…
Võ giả ở xung quanh đều không nhịn được nuốt ngụm nước miếng, vẻ mặt đều rung động.
“Tốt!” Tướng quân Tuttle hồi phục tinh thần lại trước tiên, không kiềm chế nổi kích động trong lòng, không khỏi đầy mặt vui mừng hét to một tiếng.
“Tốt!”
Một tiếng hét lớn của tướng quân Tuttle khiến mọi người phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, lúc này bọn họ mới phát hiện ra người trẻ tuổi này mặc chiến giáp thiếu tá, có thể thấy được hắn là một sĩ quan thiếu tá.
Sĩ quan thiếu tá trẻ tuổi như vậy, người trẻ tuổi này nhất định là võ giả thiên tài.
“Là hắn!”
Cũng có võ giả trực tiếp nhận ra Vương Đằng, trong lòng hết sức kinh ngạc.
Mấy ngày trước đây, rất nhiều người đã chú ý đến tình huống xung đột giữa Vương Đằng và Wendell, bởi vậy bọn họ cũng không xa lạ gì với Vương Đằng.
Vốn cho rằng Vương Đằng chỉ là tay mơ mới vào chiến trường, nhưng một màn mới vừa rồi kia đã hoàn toàn đảo điên nhận thức của bọn họ.
Mấy mũi tên ánh sáng vừa rồi kinh diễm cỡ nào!
Một kích đẩy lui vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, cứu võ giả hệ Phong từ trong tình huống nguy cấp.
Thực lực như vậy, cho dù là võ giả cấp Vũ Trụ bình thường đều chưa chắc có thể làm được.
Hơn nữa nếu như bọn họ không cảm giác sai, mũi tên ánh sáng kia chắc là do nguyên lực Quang Minh thuần khiết ngưng tụ thành, vậy nói lên Vương Đằng lại là một võ giả hệ Quang Minh hiếm thấy.
Đây là loại hiếm có!
Một võ giả hệ Quang Minh có khắc chế thật lớn đối với loài Hắc Ám, thậm chí có thể phát huy ra rất nhiều tác dụng không tưởng.
Cũng ví dụ như mới vừa rồi, nếu không phải Vương Đằng ra tay, như vậy võ giả hệ Phong xác định chắc chắn không trở về được.
Trong lúc này, mọi người vì vậy mà phấn chấn.