Nhưng võ giả Nhân tộc há sẽ buông tha cho cơ hội đánh rắn dập đầu như vậy, tất cả đều triệt để kích hoạt nguyên lực bản thân, ầm ầm ầm đánh về phía loài Hắc Ám.
Cho dù ép khô đến chút nguyên lực cuối cùng cũng phải cho loài Hắc Ám một đòn.
Phía sau bức tường phòng ngự, loại vũ khí hạng nặng pháo nguyên lực này bắn ra một lần nữa, bắn vào trong loài Hắc Ám. Loài Hắc Ám bị bắn nổ tán loạn mảng lớn, chết đến không thể chết lại.
Cho đến khi loài Hắc Ám triệt để rút lui, các võ giả mới bỏ qua công kích.
Đến ngoài phòng tuyến thứ ba ba mươi kilomet đã không còn thích hợp đuổi giết.
Giặc cùng đường chớ đuổi!
Ngoài ba mươi kilomet chính là địa bàn của loài Hắc Ám, một khi đuổi ra, rất dễ dàng rơi vào sự phục kích của loài Hắc Ám.
Loài Hắc Ám ở bên ngoài không hề ít.
Tướng quân Tuttle cũng không muốn thắng lợi khó khăn lấy được lại xảy ra biến cố gì, cho nên lập tức hạ lệnh thu binh.
Tuy rằng đã bị thương vong không ít trong trận chiến lần này, nhưng nói tóm lại vẫn là đại thắng, cho nên cảm xúc của mọi người đều không tệ.
Không giống như trong phần lớn trận chiến trước đó, sau đại chiến đều là không khí trầm lặng.
Trên mặt tướng quân Tuttle cũng mang theo vẻ tươi cười. Tuy rằng thi triển phương pháp bùng nổ nên thực lực của hắn hiện giờ giảm ít nhất hơn ba phần, sau này cần tĩnh dưỡng một thời gian rất dài mới có thể triệt để khôi phục lại được.
Nhưng kết quả lại rất tốt, có thể chém giết một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng, đây là báo đáp tốt nhất đối với hắn.
Lúc này, Vương Đằng đang lơ lửng giữa không trung, ánh mắt đảo qua chiến trường, lập tức nhìn thấy được vô số bong bóng đang trôi nổi trên mặt đất.
Đánh đều đã đánh, sức nên ra đều đã ra, là lúc thu hoạch một đợt.
Đặc biệt là Ma Hoàng Jaluks, chỗ của nó có nhiều nhất, bong bóng thuộc tính chắc chắn cũng có giá trị nhất.
Nhặt!
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x13000’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x8000’
‘Ngộ tính cấp Vũ Trụ x7500’
‘Thiên phú Hắc Ám cấp Hoàng x7500’
‘Ma Biến x1000’
‘Ma Giáp x1200’
‘Hắc Ám lĩnh vực x4000’
‘Ma Giáp Thánh điển x2000’
…
Một loạt bong bóng dung nhập vào trong đầu Vương Đằng, khiến hắn không nhịn được chấn động tinh thần.
Giỏi đấy!
Quả nhiên không hổ là loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, bong bóng thuộc tính rơi ra thật sự nhiều.
Trong đó nguyên lực tinh thần Hắc Ám tròn 13000 điểm. Lần trước nguyên lực tinh thần Hắc Ám của Vương Đằng còn thiếu 9000 điểm là có thể đột phá cấp Hằng Tinh. Lúc này theo rất nhiều nguyên lực tinh thần Hắc Ám tụ tập vào trong ngôi sao, cảnh giới nguyên lực Hắc Ám của Vương Đằng cuối cùng đã đột phá.
Ầm rầm!
Chín ngôi sao Hắc Ám va chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ vang, rất nhiều nguyên lực tinh thần Hắc Ám tụ hội một chỗ, phát sinh biến đổi về chất.
May mà trước đó Vương Đằng đã từng có được một môn ‘Nọa Vụ Ma công’, chính là môn công pháp cấp Ma Hoàng, hơn nữa đã tăng lên đến thông thạo. Lúc này hắn dùng nó để vận chuyển nguyên lực, tốc độ vận chuyển có thể theo kịp.
Chín ngôi sao Hắc Ám nổ mạnh tạo thành một vòng xoáy màu đen. Trong vòng xoáy màu đen có vô số tinh thể màu đen giống như tinh thạch Hắc Ám tô điểm, như ngàn vạn ngôi sao.
Nhưng mà những ngôi sao này đều có màu đen, có vẻ thâm trầm mà quỷ bí.
Dù vậy, màu đen kia vẫn tản ra từng tia sáng, đẹp đẽ vô cùng.
Vòng xoáy kia xoay tròn tốc độ cao, không ngừng sụp đổ co rút vào trong, hội tụ vào một điểm.
Lột xác đang phát sinh trong yên lặng.
…
Thời gian chậm rãi trôi qua, không biết đã qua bao lâu.
Vòng xoáy màu đen biến mất không thấy gì nữa, một hình cầu màu đen chậm rãi xoay tròn lên, quả cầu này còn lớn hơn ngôi sao Hắc Ám ban đầu mấy lần. Toàn thân giống như do tinh thạch màu đen ngưng kết thành, giống như một hằng tinh do nguyên lực ngưng tụ thành.
Cấp Hằng Tinh!
Khoảnh khắc này, Vương Đằng rõ ràng đã thăng cấp lên đến cấp Hằng Tinh nhất giai!
Nguyên lực tinh thần Hắc Ám đã thăng đến cấp Hằng Tinh như vậy, tốc độ hơi nhanh, hắn còn chưa chuẩn bị xong tâm lý.
Nhưng mà còn chưa đợi hắn vui vẻ, một luồng sức mạnh kỳ lạ trào ra từ bên trong hằng tinh này, dung nhập vào thân thể hắn.
Sắc mặt của Vương Đằng đột nhiên thay đổi.
Luồng sức mạnh này không phải là lực sinh mệnh!!!
Kể từ sau khi Vương Đằng tiến vào cấp Hành Tinh, mỗi một lần tăng lên đại cảnh giới đều sẽ có lực sinh mệnh tặng lại để khiến thân thể hắn phát sinh lột xác.
Hơn nữa bởi vì hắn có nhiều loại nguyên lực, mỗi lần đều sẽ tiến hành gia tăng thêm trên cơ sở ban đầu.
Vì thế thân thể của hắn đã vượt trên võ giả cùng cảnh giới rất nhiều lần, thậm chí còn có thể vượt cấp sánh ngang với võ giả cấp Vũ Trụ.
Nhưng một lần này, lúc nguyên lực tinh thần Hắc Ám thăng cấp Hằng Tinh lại xuất hiện biến hóa quỷ dị như thế.
Luồng sức mạnh kia không phải là lực sinh mệnh, ngược lại giống như… lực tử vong!
Lạnh lẽo, âm u, tĩnh mịch!
Lộ ra từng cảm giác lạnh lẽo, lưu chuyển trong toàn bộ thân thể Vương Đằng, sau đó lặng yên không một tiếng động dung nhập vào trong thân hình của hắn.
Luồng sức mạnh này khiến người ta có cảm giác tim đập nhanh!
Vương Đằng nhắm mắt lại, giống như đã đụng chạm đến giới hạn của tử vong.
Đó là một cánh cửa!
Cánh cửa tử vong!
Hình như chỉ cần bước qua cánh cửa kia là có thể rơi xuống mảnh đất tử vong chân chính, bước vào thế giới của tử vong.
Nhưng khi Vương Đằng định đến gần nó, lại phát hiện còn cách nó rất xa, vốn cho rằng có thể có thể chạm tay đến, kết quả phát hiện lại như chân trời góc biển, xa đến không thể chạm vào.
Đúng lúc này, một luồng sức mạnh khó hiểu trào ra từ trên cánh cửa kia, đẩy Vương Đằng ra.
Tất cả giống như ảo giác, biến mất không tung tích.
Vương Đằng phục hồi tinh thần lại, bên tai lại vang vọng lên tiếng ồn ào náo động trên chiến trường. Hắn giật thột, mới vừa rồi khi tiến vào thế giới giống như ảo giác kia, tất cả âm thanh đều biến mất, hoàn toàn cô quạnh.
Mà bây giờ hắn mới có thể cảm giác được rằng mình vẫn còn sống.