Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1668 - Chương 1668. Khoảnh Khắc Này, Hắn Chính Là Anh Chàng Sáng Nhất Trên Chiến Trường! (5)

Chương 1668. Khoảnh khắc này, hắn chính là anh chàng sáng nhất trên chiến trường! (5)
Chương 1668. Khoảnh khắc này, hắn chính là anh chàng sáng nhất trên chiến trường! (5)

Lặng ngắt như tờ!

Vương Đằng không chết!

Hắn đánh lén Ma Hoàng Jaluks!

Hơn nữa còn thành công!

Cho nên… bọn họ thắng??!

Thắng lợi đến hơi bất ngờ, mọi người hoàn toàn không phản ứng lại kịp, không biết nên dùng lời nói gì để diễn tả? Cũng không biết nên thể hiện ra biểu cảm gì? Tâm tình phức tạp đến cực hạn.

Ầm rầm!

Lúc này, ‘Bão không gian’ triệt để nổ mạnh, nổ không gian xung quanh thành hư vô. Từng vết nứt không gian theo đó hiện lên.

Không gian của hành tinh phòng ngự số 29 vô cùng vững chắc, cho nên mới có thể thừa nhận được chiến tranh quanh năm tàn phá, nhưng bây giờ, dưới vụ nổ mạnh, không gian xung quanh lại nứt toác ra.

Có thể thấy được uy lực của ‘Bão không gian’ kia mạnh đến mức nào!

Theo ‘Bão không gian’ triệt để nổ mạnh, tất cả năng lượng không gian nổ tung ra từ trung tâm, Ma Hoàng Jaluks ở chỗ sâu trong đó chịu trận đầu tiên, trực tiếp thừa nhận đòn đánh mạnh mẽ nhất.

Lúc này thân hình khổng lồ lại cứng rắn kia giống như búp bê vải rách nát trực tiếp chia năm xẻ bảy, rất nhiều máu đen bắn ra. Bầu trời giống như đang đổ một trận mưa màu đen.

Trong trời đất hoàn toàn yên tĩnh.

“Thắng… thắng!”

“Ma Hoàng Jaluks đã chết!!”

“Chúng ta thắng!!!”

Không biết là ai đột nhiên gầm lớn một tiếng, kích động không thôi.

Người phía sau lập tức cũng hưng phấn gầm to, toàn bộ chiến trường đều bị tiếng reo hò vây quanh.

Vương Đằng đứng trong hư không, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt hơi tái nhợt.

Mới vừa rồi núp trong khe hở không gian vụng trộm thi triển bão không gian, tiêu hao thật quá lớn. Hắn chẳng những phải khống chế phạm vi bão không gian áp súc, còn phải che giấu khí tức bão không gian phát ra.

Thiếu chút nữa khiến hắn mệt chết!

May mà kết quả không tệ, ít nhất chơi chết Ma Hoàng Jaluks này!

Cmn bắt ai không được, cứ phải bắt lấy hắn ăn hiếp.

Không tàn nhẫn với nó, nó đều không biết hắn tên là Vương Đằng.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn lên bóng người trẻ tuổi trên bầu trời kia, trong mắt tràn đầy kính nể.

Trên chiến trường, người mạnh là chúa tể!

Khoảnh khắc này, hắn chính là anh chàng sáng nhất trên chiến trường!

Trên chiến trường tràn đầy tiếng hoan hô.

Thắng lợi của cuộc chiến đến hơi bất ngờ, nhưng lại đủ để phấn chấn lòng người.

Một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị ngã xuống, đây tuyệt đối là một trận thắng lớn.

Trận thắng lớn đã lâu không có!

Đã rất lâu rồi không xuất hiện thắng lợi như vậy ở hành tinh phòng ngự số 29.

Kể cả mấy tồn tại cấp Vực Chủ đồng thời ra tay đều không nhất định có thể bảo đảm lưu lại được một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng.

Giống như tướng quân Tuttle, tuy rằng hắn sử dụng biện pháp bùng nổ, nhưng có thể đánh với Ma Hoàng Jaluks đến trình độ này đã thật sự không dễ dàng.

Muốn triệt để giết chết một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, rất khó, vô cùng khó!

Cho nên mọi người mới sẽ kích động như thế.

Tất cả mọi người nhìn Vương Đằng, đều cảm thấy trên người hắn giống như đang sáng lên.

Một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị đó!

Đây là vinh quang cỡ nào!

Còn có sức thuyết phục hơn bất cứ huân chương gì.

“Phù!” Tướng quân Tuttle thở phào ra, khuôn mặt không khỏi nở nụ cười tươi.

Giỏi đấy!

Thằng nhóc này không chết!

Còn linh động hoạt bát như vậy, thậm chí vừa ra tay đã giết chết Ma Hoàng Jaluks.

Hại hắn uổng công lo lắng một phen.

“Tướng quân Tuttle, ngươi không sao đấy chứ?” Lúc này Vương Đằng cũng nhìn sang, thấy dáng vẻ này của hắn, không khỏi lớn tiếng hỏi.

“Còn chưa chết!” Tướng quân Tuttle nói.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt! Ta còn tưởng rằng ngươi không được.” Vương Đằng nhẹ nhàng thở ra.

“…” Tướng quân Tuttle không khỏi liếc xéo.

Thằng nhãi này có biết nói chuyện không vậy!

Cái gì gọi là không được.

Đàn ông sao có thể nói không được chứ. Hắn lại đánh tiếp mấy trăm hiệp với Ma Hoàng Jaluks đều không thành vấn đề.

“Ngại quá tướng quân, mới vừa rồi ta chỉ định đánh lén Ma Hoàng Jaluks, bất đắc dĩ giả chết, chỉ vì diễn giống thật một chút, nên mới không nhắc nhở ngươi, không ngờ ngươi lại sẽ bùng nổ vì ta, ta thật sự quá cảm động.” Vương Đằng nói.

“Cút!” Sắc mặt tướng quân Tuttle đều đen.

Thằng nhóc này không đề cập đến chuyện đó thì thôi, hắn sẽ giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì. Vương Đằng còn nhất định phải nhắc đến.

Không biết thật xấu hổ sao?

Hắn sống cả đống tuổi như vậy, đã sớm qua độ tuổi xúc động.

Không ngờ nhìn thấy Vương Đằng bị Ma Hoàng Jaluks xử lý ngay trước mặt mình, hắn lại phẫn nộ ngoài dự đoán, thế cho nên đã dùng hết tất cả biện pháp bùng nổ.

“Ta hiểu, ta hiểu, đàn ông mà.” Vương Đằng chớp mắt vài cái với hắn, cười he he nói.

Nói thật nếu như không có tướng quân Tuttle phối hợp tốt như thế, hắn cũng không thể đánh lén thành công vào thời khắc sau cùng.

Hơn nữa cũng bởi vì nhờ tướng quân Tuttle đã đánh bị thương nặng Ma Hoàng Jaluks trước, đến cuối cùng hắn mới có thể thuận lợi đánh chết nó.

Bằng không cho dù dùng hết ‘Bão không gian’, chỉ sợ đều không nhất định có thể thành công.

“…” Tướng quân Tuttle.

Ngươi hiểu cái gì!

Hắn hít một hơi dài, không thèm để ý đến Vương Đằng. Hắn trợn to hai mắt, quát lớn: “Ma Hoàng Jaluks đã chết, các vị, theo ta giết!”

Giọng nói của hắn vang ầm ầm truyền khắp toàn bộ chiến trường, lọt vào trong tai tất cả mọi người.

“Cái gì??!”

“Ma Hoàng Jaluks đã chết!!!”

“Đã xảy ra chuyện gì?”

“Hình như mới vừa rồi đã xảy ra nổ mạnh, chẳng lẽ tướng quân Tuttle giết chết Ma Hoàng Jaluks!”

“Không quan tâm, giết loài Hắc Ám trước!”

“Ma Hoàng Jaluks đã chết, giết!”

“Giết!”

“Giết!”

Người ở xa vẫn chưa nhìn thấy quá trình Ma Hoàng Jaluks chết đi, nhưng giọng nói của tướng quân Tuttle truyền đến khiến cho bọn họ biết được kết quả này.

Lúc này, tất cả mọi người lập tức giật nảy mình, sĩ khí tăng vọt.

Các võ giả Nhân tộc ra sức nhằm thẳng vào loài Hắc Ám ở xung quanh. Còn loài Hắc Ám, sau khi nghe được tin tức Ma Hoàng Jaluks ngã xuống đều rơi vào hoảng loạn.

Đặc biệt là loài Hắc Ám cao cấp này, chúng nó đều sợ chết. Hiện giờ Ma Hoàng Jaluks đã chết, chúng nó chắc chắn không đánh lại, cho nên chúng nó trực tiếp lựa chọn bỏ chạy.

Loài Hắc Ám cao cấp vừa chạy, loài Hắc Ám cấp thấp không hề có chút trí tuệ nào đáng nói tự nhiên cũng rút lui theo.

Hết chương 1668.
Bình Luận (0)
Comment