Nhưng đúng lúc này, có tia sáng màu đen như mực đột nhiên bộc phát ra từ trong lĩnh vực màu vàng đất kia.
“Hừ, so đấu lĩnh vực với ta, không biết tự lượng sức mình!” Giọng nói của Ma Hoàng Jaluks truyền ra từ bên trong lĩnh vực.
Trong nháy mắt, tia sáng màu đen kia đã chiếm cứ một nửa lĩnh vực màu vàng đất.
Vì thế trên bầu trời lập tức xuất hiện một hình ảnh kỳ lạ, một nửa vàng một nửa đen, hai luồng lực lượng kỳ dị chiếm cứ mỗi nửa bầu trời, tiếng gầm rú không ngừng truyền ra từ trong đó.
Lĩnh vực của hai bên đều đang không ngừng bành trướng, lan rộng, muốn ngăn chặn đối phương.
Lúc thì lĩnh vực màu vàng chiếm ưu thế, khi thì lĩnh vực màu đen lại hơn một chút, tạm thời khó phân rõ.
Các võ giả Nhân tộc đều cực kỳ lo lắng tình huống trong phạm vi lĩnh vực. Căn cứ theo tranh đấu trước đó thì hình như tướng quân Tuttle hơi kém hơn, cũng không biết lĩnh vực này rốt cuộc ai mạnh hơn?
Có thể nói thắng bại của tướng quân Tuttle có ý nghĩa trực tiếp đến chiều hướng cuối cùng của trận đại chiến này.
Một khi tướng quân Tuttle bị thua, tiền tuyến thứ ba gần như chỉ có khả năng bị chiếm đóng.
Một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị thật sự có ảnh hưởng quá lớn đến cục diện trận chiến.
Một lát sau, lĩnh vực trên bầu trời kia đột nhiên bắt đầu rung động kịch liệt, giống như cuối cùng không chịu nổi lực lượng mạnh mẽ bắn phá ở trong đó, sắp hỏng mất.
Mọi người không khỏi trở nên khẩn trương, mắt nhìn chăm chú vào hai lĩnh vực.
Rầm!
Trong khoảnh khắc, tiếng gầm rú truyền ra, hai lĩnh vực đột nhiên nổ tung, hai cái bóng bắn ngược ra từ trong đó.
Toàn thân tướng quân Tuttle đẫm máu, ánh sáng rọi của nguyên lực hệ Thổ ở trên người đều mỏng manh đi rất nhiều. Hắn không ngừng thở hổn hển, ánh mắt nhìn chằm chằm tới trước.
Lúc này thân hình của Ma Hoàng Jaluks đã rút nhỏ hơn phân nửa, gai nhọn ở trên người cũng hao tổn rất nhiều. Áo giáp màu đen của nó vỡ tan, rất nhiều máu đang túa ra, không kinh khủng giống như trước mà ngược lại có vẻ hơi chật vật.
Thân thể của nó mất khống chế lùi lại. Lực đánh vào do hai lĩnh vực va chạm tạo ra mới vừa rồi vô cùng vĩ đại, tạm thời khó có thể triệt tiêu hoàn toàn.
Nhưng nó lại không thèm để ý đến, đối diện với tướng quân Tuttle từ xa, miệng phát ra một tiếng cười lạnh: “Phương pháp bùng nổ của ngươi không chống đỡ được bao lâu nhỉ.”
“Đủ để giết ngươi!” Tướng quân Tuttle liều mạng ổn định thân hình, đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh, chuẩn bị đợi đến khi thân hình triệt để tan đi lực lùi lại sẽ giết qua trước.
“Ha ha ha…” Jaluks giống như nghe được chuyện gì buồn cười, tiếng cười tràn ngập khinh thường.
“Có phải ngươi đã vui vẻ quá sớm không!”
Đúng lúc này, một giọng nói bình thản đột nhiên truyền đến từ sau lưng nó.
“Hả!” Ma Hoàng Jaluks đột nhiên cứng đờ, giọng nói im bặt đi.
Vì sao giọng nói này lại quen thuộc như vậy???
Là hắn!
Thằng nhãi nhân loại kia!
Không phải hắn đã chết sao? Tại sao lại xuất hiện giọng nói của hắn, nghe lầm sao?
Không, không đúng, hắn đang ở sau lưng!!!
Một cảm giác nguy cơ mãnh liệt hiện lên trong lòng Ma Hoàng Jaluks.
Cảm giác này khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ vớ vẩn, cho dù thằng nhãi nhân loại kia còn sống, chẳng lẽ có thể giết được hắn sao!
Nhưng cảm giác này lại cố tình xuất hiện!
Vương Đằng bước ra từ trong hư không sau lưng Ma Hoàng Jaluks, trong lòng bàn tay phải còn kéo theo một gió lốc huyền ảo.
Gió lốc kia thật sự quá nhỏ, chỉ lớn cỡ bàn tay, nhưng lại có một luồng dao động mạnh mẽ tán ra.
Đó là sức mạnh của không gian!
“Ăn một bão không gian của ta!” Mái tóc đen của Vương Đằng không gió mà bay, một tay nâng gió lốc lên, đột nhiên đẩy ra.
Gió lốc huyền ảo vừa rời khỏi bàn tay của Vương Đằng đã không gió mà to lên, nháy mắt từ kích cỡ lòng bàn tay bành trướng đến mấy chục mét, thậm chí hơn trăm mét.
Một luồng khí tức bạo loạn tuôn ra từ trong đó.
Không gian xung quanh lại nứt toác ra, xuất hiện từng vết nứt tối đen kinh khủng.
Ầm rầm!
Ma Hoàng Jaluks còn chưa kịp nghĩ nhiều, đã cảm thấy sau lưng truyền đến một lực hút vô cùng mạnh mẽ.
Lực hút này còn mạnh hơn ‘Phong Long Quyển’ trước đó rất nhiều. Đó là một lực lượng gần như không thể chống lại, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa một lực cắt không thể ngăn cản, giống như vạn vật đều có thể cắt ra.
Nó lập tức cảm thấy nguy cơ sinh tử!
Hai mắt vốn đang đối mặt với tướng quân Tuttle lập tức khép kín, còn ở phía sau lưng, một đôi mắt đỏ tươi vĩ đại khác đột nhiên mở ra.
Cuối cùng nó đã nhìn thấy được tình hình sau lưng.
Đó là một trận gió lốc kinh khủng!
Không lớn như ‘Phong Long Quyển’ trước đó, thậm chí chỉ có chừng trăm mét, nhưng sức mạnh trong đó lại kinh khủng vô cùng, khiến cho nó cảm giác tim đập nhanh.
Lực không gian!
Đây lại là lực không gian!
Sao thằng nhãi nhân loại kia lại có thể nắm giữ lực không gian mạnh mẽ như thế??
Gió lốc kia còn đang cấp tốc to lên, không hề đứt đoạn nghiền ép đến, thế không thể đỡ.
“Không!”
Hai tròng mắt Ma Hoàng Jaluks co rút lại, tiếng gầm không cam lòng phát ra từ trong miệng. Nó bùng phát nguyên lực Hắc Ám toàn thân, định ngăn cản lực hút đáng sợ này.
Nhưng mà…
Tất cả đều chỉ phí công.
Vương Đằng ẩn nấp trong bóng tối lâu như vậy là vì chờ đợi một cơ hội giết chết nó trong một chiêu. Hắn đã sớm tính toán tất cả tình huống, sao có thể cho nó có cơ hội bỏ chạy được.
“Ngươi đi vào cho ta!” Niệm lực tinh thần của Vương Đằng ùn ùn ra, đẩy ‘Bão không gian’ đã bành trướng đến vài trăm mét tới.
Grào!
Cho dù Ma Hoàng Jaluks giãy giụa như thế nào, vẫn không thể khống chế được thân hình của mình bị ‘Bão không gian’ cắn nuốt.
Rầm!
Ngay sau đó, tiếng gầm rú kịch liệt vang vọng ra.
Ma Hoàng Jaluks hoàn toàn rơi vào trong ‘Bão không gian’, bị lực không gian vô cùng hỗn loạn cắt xén. Thân thể của nó phá tan thành mảnh nhỏ.
Tiếng gầm giận dữ, tiếng kêu thảm thiết đều bị bao phủ.
Tất cả mọi chuyện phát sinh quá mức bất ngờ.
Tất cả mọi người ngớ ra nhìn Vương Đằng đột nhiên xuất hiện trong bầu trời cùng với bão không gian giống như ẩn chứa lực đáng sợ kia.