Sau đó chùm tia sáng màu đen kia nhằm thẳng qua, nện lên trên một ngọn núi ở xa.
Ầm rầm!
Tiếng gầm rú vang lên, ngọn núi trực tiếp bị san bằng, hóa thành bột mịn.
Thiếu tá Vương Đằng đã… chết như vậy?
Mọi người ngơ ngác nhìn một màn này, trên mặt tràn đầy khó có thể tin, không thể tiếp nhận được sự thật này.
“Vương Đằng!”
Tiki nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ bừng, định xông tới liều mạng với Ma Hoàng Jaluks.
Vương Đằng là anh em tốt nhất của hắn, là ân nhân cứu mạng hắn, mới vừa cứu mạng hắn. Hắn còn chưa kịp báo đáp Vương Đằng, hiện giờ người đã không còn như vậy!
Lúc này, hắn chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào, hai mắt hiện đầy tơ máu.
Đám người Paige giữ chặt lấy Tiki.
Lúc này xông lên vốn chính là chịu chết!
Tuy rằng bọn họ cũng căm phẫn vô cùng, nhưng càng biết rõ bản thân tuyệt đối không thể là đối thủ của Ma Hoàng Jaluks.
Xông lên như vậy không hề có bất cứ phần thắng nào, chẳng qua chỉ tăng thêm thương vong.
Vương Đằng kêu bọn họ chăm sóc Tiki, bọn họ không thể để cho hắn đi qua chịu chết được.
Ma Hoàng Jaluks nhìn thân thể Vương Đằng triệt để tiêu tán, ánh mắt lộ ra vẻ khoái trá, cuối cùng đã giết chết thằng nhãi nhân loại này.
Giống như bóp chết một con kiến đang bò loạn ở trong lòng vậy.
Thoải mái!
“Jaluks!”
Tướng quân Tuttle lửa giận ngút trời, hắn cứ trơ mắt nhìn Vương Đằng chết ở trước mặt hắn như vậy.
Thậm chí rõ ràng hắn đã ra tay, nhưng lại vẫn không thể nào cứu được Vương Đằng, vô lực và bực tức này khiến toàn thân hắn phẫn nộ đến run rẩy.
“Khặc khặc khặc khặc, cuối cùng thằng nhãi nhân loại kia đã chết, người ta muốn giết, không ai ngăn được.” Trong miệng Ma Hoàng Jaluks phát ra tiếng cười to thoải mái, hai tròng mắt đỏ tươi tà ác của hắn liếc nhìn tướng quân Tuttle, tràn đầy trêu tức.
“Ngươi muốn chết!” Đôi mắt tướng quân Tuttle bộc phát ra sát ý mãnh liệt, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương. Hắn phát động nguyên lực toàn thân, bao trùm lấy cả người, phóng lên cao.
“Ha ha ha, đến đây, đến giết ta này, ngươi có thể sao?” Tiếng cười của Jaluks tràn đầy khinh miệt.
Nó có vốn liếng như vậy.
Sau khi thi triển Ma Biến, thực lực của nó đã hơn ban đầu mấy lần, Tuttle dựa vào cái gì để đánh với nó.
Giờ phút này, miệng vết thương trên người nó đang bốc lên khói đen, không ngừng truyền ra tiếng xèo xèo, mà vết thương lớn kia lại đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Không bao lâu, miệng vết thương đã biến mất không thấy gì nữa, triệt để phục hồi như cũ.
Tướng quân Tuttle có vẻ mặt khó coi, trong lòng nghiêm nghị vô cùng. Hình thái sau khi Ma Biến của Ma Hoàng Jaluks quá biến thái, năng lực khôi phục như vậy đủ để cho nó đứng ở thế bất bại, vậy còn đánh như thế nào?
Thật sự không được, chỉ có thể liều mạng tổn thương căn nguyên, thi triển một chiêu kia!
Ánh mắt tướng quân Tuttle cấp tốc chớp động, cắn chặt răng, trong lòng làm ra một quyết định nào đấy.
Cho dù như thế nào, phải báo thù cho Vương Đằng!
Đều bởi vì hắn đã hại chết Vương Đằng, sớm biết đã không nói lời vô nghĩa.
“Ngươi đang áy náy sao, Nhân tộc thật sự là sinh vật quá ngu xuẩn…” Ma Hoàng Jaluks nhìn vào ánh mắt Tuttle, khinh thường cười nói.
“Câm miệng!”
Rầm!
Tướng quân Tuttle gầm lên, trong mắt lóe lên một tia mãnh liệt. Một loạt nổ vang đột nhiên bùng nổ trên người, khí tức của hắn bắt đầu tăng lên, trực tiếp vượt qua trình độ khí tức ban đầu, hơn nữa vẫn còn trong kéo lên…
“Đây là?” Trong lòng Ma Hoàng Jaluks vừa động, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc.
“Chết cho ta!” Tướng quân Tuttle phát ra một tiếng gầm giận dữ, chiến đao trong tay bộc phát ra ánh đao màu vàng lộng lẫy, bởi vì hết sức ngưng thực, nó giống như hóa thành thủy tinh, lóa mắt lạ thường.
Ánh đao kia bắn lên cao, trực tiếp chém tầng mây trên bầu trời thành hai nửa, nhằm đến chân trời.
Rầm!
Tướng quân Tuttle bước lên trước một bước, chiến đao trong tay vung ra từ phía sau, đột nhiên chém xuống. Ánh đao dài vài trăm mét quét ngang trời, chém về phía Ma Hoàng Jaluks.
Grào!
Ma Hoàng Jaluks tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, miệng nó phát ra một tiếng rít gào, tia sáng màu đen trên người bùng nổ, chói mắt lạ thường, sau đó ngưng tụ lên trên giáp phụ vô số gai nhọn kia.
Tất cả nói ra thì dài dòng, nhưng trên thực tế chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi.
Ánh đao Tuttle chém ra từ trên trời giáng xuống, cùng lúc đó, gai nhọn trên người Ma Hoàng Jaluks cũng bộc phát ra từng ánh đen, ầm ầm va chạm vào một chỗ với ánh đao.
Rầm!
Tiếng gầm rú vang lên, che khuất tất cả âm thanh khác.
Sau tiếng nổ cực hạn, trời đất giống như triệt để yên tĩnh lại, không chấp nhận cho một chút âm thanh trộn lẫn.
Tất cả mọi người nhìn chỗ va chạm kia, đều khẩn trương đến cực hạn.
Ma Hoàng Jaluks mạnh như thế, tướng quân Tuttle có thể thắng được nó sao?
Hai loại công kích va chạm, sáng rọi nguyên lực cực kỳ chói mắt, rất khó thấy rõ được cái gì, nhưng mọi người đều không khó nhìn ra, ánh đao của tướng quân Tuttle hình như bị tia sáng màu đen kia ngăn cản, không thể tiến lên tiếp được.
Rắc rắc rắc rắc…
Ngay sau đó, một trận vỡ vụn thanh thúy chợt vang lên.
Mọi người biến sắc, bọn họ nhìn thấy trên ánh đao màu vàng kia lại xuất hiện rất nhiều vết nứt, âm thanh mới vừa rồi chính là truyền ra từ trên đó.
Hơn nữa vết nứt kia còn đang không ngừng lan rộng ra, mắt thấy sẽ lan tràn toàn bộ ánh đao.
“Vỡ cho ta!” Ma Hoàng Jaluks cười một tiếng dữ dằn, ánh đen trên người bùng nổ.
Ầm!
Ánh đao màu vàng cuối cùng không ngăn cản được ánh đen giống như gai nhọn kia, vỡ ra trong không trung.
Đồng tử tướng quân Tuttle co rụt lại, toàn thân bị một luồng lực lượng mạnh mẽ va đập vào bay ngược ra ngoài.
Đáy lòng tất cả mọi người không khỏi trầm xuống.
Nhưng hắn rất nhanh ép thân hình dừng lại, người không có vết thương gì, khí thế tăng vọt như trước.
“Lĩnh vực, mở!”
Rầm!
Một luồng dao động kỳ lạ lan tràn ra từ trên người tướng quân Tuttle. Hắn triển khai lĩnh vực của mình, tạo thành một quả cầu sáng màu vàng đất, lập tức vượt qua khoảng cách vài trăm mét, kéo Ma Hoàng Jaluks vào trong đó.
Người bên ngoài lập tức không nhìn thấy được tình hình ở bên trong.
Rầm!