Một bong bóng thuộc tính khác khiến cho Vương Đằng cực kỳ kinh ngạc vui vẻ.
Hoàng Viêm Sư Sát Thương!
Đây chính là chiến kỹ áo nghĩa mà ba người Long Thập Tứ thi triển!
Chiến kỹ áo nghĩa này, Vương Đằng khá thích.
Dù sao chỉ dựa vào chiến kỹ đã có thể chống lại lực lĩnh vực của hắn, đủ để nói rõ sức mạnh của chiến kỹ áo nghĩa này rồi.
Một đoạn ký ức cảm ngộ hiện lên trong đầu Vương Đằng.
Một lúc sau, hắn mở to mắt, đáy mắt hiện lên một tia đỏ đậm, đã minh ngộ ra chút ít về chiến kỹ này.
“Thông qua dung hợp áo nghĩa để thi triển, thì ra là như vậy.” Trong mắt Vương Đằng lóe ra tinh quang, như có suy nghĩ.
Sau đó hắn nhìn xuống giao diện thuộc tính.
‘Hoàng Viêm Sư Sát Thương’: 1/1000 (tinh thông)
Tám trăm điểm thuộc tính ‘Hoàng Viêm Sư Sát Thương’ khiến cho Vương Đằng trực tiếp vượt qua nhập môn và thông thạo, đạt tới cấp bậc tinh thông trong nắm giữ chiến kỹ này.
Hắn khá vừa lòng với chiến kỹ áo nghĩa này, tuy rằng là chiến kỹ loại thương pháp, nhưng hắn cũng có thể dùng.
Thiên phú thương pháp của Vương Đằng tốt xấu gì cũng là cấp Hoàng, không hề yếu. Hơn nữa trước đó hắn cũng nắm giữ qua mấy môn thương pháp, không xem như xa lạ trong việc sử dụng vũ khí loại thương.
Chẳng qua hắn luôn sử dụng vũ khí loại đao kiếm, rất ít dùng thương mà thôi.
Hiện tại có chiến kỹ thương pháp mạnh mẽ này, hắn cũng không để ý ngẫu nhiên dùng thử.
Nhớ lần trước hắn còn lấy được một môn chiến kỹ thương pháp cấp Giới Chủ tên là ‘Băng Ma thương’ từ trên người thằng nhóc tộc Băng Linh. Đó cũng là một môn chiến kỹ rất mạnh.
Hai môn thương pháp này, một là thuộc tính Hỏa, một là thuộc tính Băng...... ồ, hình như làm hai tầng băng hoả không tồi đâu!
Vương Đằng nhặt xong bong bóng thuộc tính, thì cùng đám người Paige về đến trên chiến hạm, tiếp tục trở về tổng căn cứ.
Bởi vì đám người Wendell đột nhiên xuất hiện, lãng phí không ít thời gian của bọn họ.
Bằng không lúc này bọn họ đã sắp về đến tổng căn cứ.
“Thiếu tá Vương Đằng, vừa rồi chúng ta phát hiện thứ này ở xung quanh.” Trên chiến hạm, Paige cầm một thiết bị trong tay đi tới, nói với Vương Đằng.
“Máy làm nhiễu tín hiệu.” Vương Đằng liếc một cái, đã nhận ra nó.
Đây chính là máy làm nhiễu tín hiệu đám người Long Thập Tứ đã nhắc tới trước đó.
Máy làm nhiễu tín hiệu này là một vật thể kim loại hình tròn, kích thước cỡ trái bóng rổ, có thể cảm giác được nó đang phóng ra từng đợt dao động kì lạ.
Dao động này có tác dụng làm nhiễu việc truyền tín hiệu rất mạnh.
“Đúng vậy, cấp bậc của máy làm nhiễu tín hiệu này không thấp, thậm chí có thể làm nhiễu tin tức do phi thuyền cấp Vực Chủ phát ra.” Paige nói.
“Ồ!” Vương Đằng có hơi kinh ngạc.
Làm nhiễu tín hiệu của phi thuyền cấp Vực Chủ, giá cả của máy làm nhiễu như vậy không thấp.
Hơn nữa đám người Paige còn không chỉ phát hiện một cái, tổng cộng có ba cái, trước đó hình thành một khu vực tam giác, phong tỏa bọn họ vào trong, tín hiệu hoàn toàn không truyền ra được.
Nói cách khác, nếu bọn người Wendell thật sự thuận lợi, đám Vương Đằng sẽ chết lặng yên không một tiếng động. Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bị người khác phát hiện.
Mà khoảng cách thời gian trong đó, đủ để sau khi đám người Long Thập Tứ thành công rời khỏi hành tinh phòng ngự số 29 vô thanh vô tức.
Đừng xem thường thủ đoạn của đại gia tộc, bọn họ có biện pháp có thể đưa một vài người thoát đi.
“Vì giết ngươi, gia tộc Pylax thật sự bỏ vốn gốc.” Tiki không khỏi nói.
“Hiện tại thứ này có lợi cho ta.” Vương Đằng cười, nói với Paige: “Thu lại đi.”
Ngoài mặt hắn thoạt nhìn như lơ đểnh, nhưng trong lòng nghĩ thế nào, thì không ai biết.
Paige gật đầu, thu máy làm nhiễu tín hiệu lại.
“Đúng rồi, chuẩn bị cho ta một căn phòng nữa, ta muốn nói chuyện phiếm một mình với Wendell.” Vương Đằng lộ ra một nụ cười hòa ái dễ gần với Wendell bên cạnh.
Wendell lập tức giật mình.
Thật đáng sợ!
Rốt cuộc ác ma này muốn làm gì?
......
Không gian chiến hạm không nhỏ, đương nhiên có không ít căn phòng độc lập.
Paige đã nhanh chóng chuẩn bị xong một căn phòng, Vương Đằng dẫn Wendell tiến vào trong đó, sau đó đóng cửa lại.
Đám người Paige, Tiki tò mò không thôi, không biết Vương Đằng dẫn Wendell đi vào làm gì, chẳng lẽ thật sự chỉ thẩm vấn đơn giản chút chút như vậy sao?
Không phải là muốn làm chuyện gì kỳ quái chứ?
Mấy người nhìn nhau, không hẹn mà cùng quay đầu đi.
Chuyện của lão đại, vẫn đừng biết quá nhiều tốt hơn.
Biết càng nhiều, chết càng nhanh đó!
Trong phòng.
Vương Đằng tìm cái ghế ngồi xuống, Wendell thành thật đứng ở trước mặt hắn, không yên lòng lắm.
“Biết vì sao ta phải để lại cho ngươi một cái mạng không?” Vương Đằng rót cho mình một ly mứt hoa quả màu vàng, nhẹ nhàng lắc lư cái ly. Sau khi uống một ngụm, hắn không nhanh không chậm hỏi.
Nước hoa quả này, hắn cướp được từ chỗ Tiki trước đó.
Hắn đã để mắt tới rất lâu, đúng lúc lần này cứu Tiki một mạng, hắn lợi dụng việc này hung hăng hốt một khoản từ trên người Tiki.
Hương vị quả thật không giống bình thường, cảm nhận không giống với lúc uống bên trong vũ trụ hư cấu.
“Ta... Ta không biết.” Wendell chần chờ nói.
“Ồ, ngươi thật sự không biết sao?” Vương Đằng như cười như không nhìn hắn.
Wendell bị hắn nhìn đến da đầu tê dại, cả người không được tự nhiên, chỉ có thể kiên cường nói: “Ngươi muốn ta... Trở thành tai mắt của ngươi?”
“Không ngốc nhỉ.” Vương Đằng cười ha ha, nhưng giọng nói đột nhiên lạnh xuống: “Ta chẳng những muốn ngươi trở thành tai mắt của ta, còn muốn ngươi trở thành một cái đinh, một cái đinh trong tim gia tộc Pylax.”
Wendell chợt ngẩng đầu, nhìn thanh niên trước mắt này, mặt đầy hoảng sợ.
Lá gan của tên này lại lớn như vậy!
Hắn lại dám có mưu đồ với gia tộc Pylax!!!
Sắc mặt Wendell hơi trắng bệch, hắn đã biết tính toán của Vương Đằng.
Nếu chỉ trở thành tai mắt, thì hắn chỉ cần cung cấp một vài tình báo là được.
Nhưng mà Vương Đằng còn muốn hắn trở thành một cái đinh, một cái đinh đâm vào trái tim gia tộc Pylax.
Điều này có nghĩa là gì?
Wendell không ngốc, hắn lập tức hiểu được, chuyện mà Vương Đằng muốn hắn làm không đơn giản là truyền tình báo.
Vương Đằng muốn đối phó cả gia tộc Pylax.
Thậm chí hắn muốn hủy gia tộc Pylax!