Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1690 - Chương 1690. Hôm Nay Hắn Cắm Vào Một Cái Đinh, Mai Sau Hắn Ắt Có Thể Thu Hoạch Được Một Đống Đinh. (3)

Chương 1690. Hôm nay hắn cắm vào một cái đinh, mai sau hắn ắt có thể thu hoạch được một đống đinh. (3)
Chương 1690. Hôm nay hắn cắm vào một cái đinh, mai sau hắn ắt có thể thu hoạch được một đống đinh. (3)

Tuy rằng đám người Paige cũng rất tò mò, nhưng không hỏi gì. Đối với quyết định của Vương Đằng, cho tới bây giờ bọn họ đều kiên định phục tùng.

Vương Đằng vừa mới trở về, đã lập tức bị tướng quân Mokallen tiếp kiến.

Nhưng mà lần này không phải ở văn phòng của tướng quân Mokallen, mà là một nơi khác.

Vương Đằng đi theo sau Tống phó quan đến nghênh đón hắn, hỏi: “Tống phó quan, lần này vì sao tướng quân Mokallen muốn đổi chỗ gặp ta?”

“Ngươi đi qua thì biết.” Tống phó quan lộ ra ánh mắt cực kỳ hâm mộ, thần bí cười nói.

“Được thôi.” Vương Đằng thấy dáng vẻ này của hắn, chỉ biết chắc chắn không hỏi ra gì được, lắc đầu, không hỏi nhiều nữa.

Ngay sau đó, hai người đi đến trước một cánh cửa lớn, Tống phó quan gõ cửa.

“Vào đi!” Giọng nói của tướng quân Mokallen truyền ra từ bên trong.

Lúc này, Tống phó quan mới đẩy cửa ra, ra hiệu mời với Vương Đằng.

Vương Đằng sửa sang lại quân phục trên người, bước vào trong.

Hắn nhìn quanh một vòng, phát hiện đây là một đại sảnh cực kỳ rộng lớn, ánh đèn màu trắng chiếu rọi bốn phía, rất sáng ngời.

Trung tâm đại sảnh bày một bàn gỗ dài, rất nhiều bóng người đang ngồi ngay ngắn bốn phía bàn gỗ.

Tình hình như vậy khiến cho Vương Đằng hơi sửng sốt.

Đây là tình huống gì?

Sao nhiều người như vậy?

Ngoài tướng quân Mokallen ra, hắn không quen một ai.

Mà người trong đại sảnh, đều đặt ánh mắt nghiên cứu lên người hắn.

Những ánh mắt này rất phức tạp, có tò mò, có nóng như lửa, có khinh thường...... Mỗi người đều không giống nhau.

Dáng vẻ của Vương Đằng, khiến bọn họ cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Rất trẻ!

Tuổi tác thật không tưởng tượng nổi!

Thực lực của hắn thật sự mạnh như vậy sao?

Nhưng khí chất của thanh niên này, quả thật không giống người thường, chỉ đứng ở đó, đã đủ khiến cho người ta cảm giác được sự tự tin và ung dung của hắn.

“Thiếu tá Vương Đằng, vào đi, chúng ta đều đang đợi ngươi.” Tướng quân Mokallen ngồi ở vị trí ghế danh dự, nhìn về phía Vương Đằng, gương mặt lại lộ ra nụ cười, nói.

Mọi người nhìn thấy dáng vẻ của hắn, đều hết sức kinh ngạc.

Tướng quân Mokallen cứng nhắc nghiêm túc, lại có thể bởi vì Vương Đằng đến mà nở nụ cười, thật sự không thể tin nổi.

Vương Đằng lại không cảm thấy gì. Lúc này hắn khôi phục lại tinh thần, sắc mặt bình thản phóng khoáng vào đại sảnh.

“Mời ngồi!” Tướng quân Mokallen chỉ một vị trí trống cuối bàn dài.

Ở đó có ba vị trí, một người đàn ông trung niên đã ngồi ở vị trí bên trái, quân hàm của hắn là thượng tá, mà vị trí chính giữa và vị trí bên phải vẫn trống.

Vương Đằng ngồi xuống ở vị trí trống chính giữa.

Tư thế ngồi của người đàn ông trung niên ở vị trí bên trái cực kỳ đoan chính, mắt nhìn thẳng. Cho dù Vương Đằng ngồi xuống bên cạnh hắn, hắn vẫn không chút tò mò, vẫn bình tĩnh ngồi ở đó.

“Tướng quân Crofts, Wendell còn chưa tới sao?” Tướng quân Mokallen gật đầu với Vương Đằng, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía ông lão ngồi ở vị trí thứ bảy bên phải bàn dài hỏi.

Mặt Crofts không chút thay đổi, trên thực tế trong lòng sắp tới bờ vực bạo nộ rồi.

Hắn đã sớm biết chuyện đám người Wendell ra tay với Vương Đằng, hiện tại Vương Đằng bình yên trở về, nói rõ đám người Wendell thất bại.

Vốn dĩ cho rằng kế hoạch không thể có sai sót, nhưng kết quả lại như vậy, sao hắn có thể không giận.

Phế vật!

Phế vật!

Đều là một đám phế vật!

Hắn âm thầm hít một hơi thật sâu, đứng dậy nói: “Xin lỗi thất lễ một chút, ta sẽ lập tức trở lại.”

“Xem ra tướng quân Crofts cần liên hệ với người cạnh tranh khác một lát.” Tướng quân Mokallen gật đầu.

Vương Đằng hơi híp mắt, nhìn phía Crofts.

Lúc này hắn đã nghe ra từ cuộc nói chuyện của tướng quân Mokallen với đối phương. Crofts này chính là người phát ngôn của gia tộc Pylax ở hành tinh phòng ngự số 29, đồng thời cũng là bàn tay tội ác phía sau màn phái đám người Wendell đến tập kích giết hắn.

Crofts đi ra đại sảnh, một lát sau lại trở về, gương mặt vẫn không chút biểu cảm, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được tâm trạng kiềm nén trên người hắn.

“Wendell bỏ quyền!” Hắn nói.

“Ồ?!” Tướng quân Mokallen kinh ngạc nhìn hắn.

Vậy mà bỏ quyền!

Crofts không phải như hổ rình mồi với vị trí đoàn trưởng đoàn Hổ Sát sao, sao có thể dễ dàng bỏ quyền như thế?

“Bỏ quyền?”

Những người khác cũng đầy vẻ ngạc nhiên, vô cùng kinh ngạc nhìn Crofts, hoàn toàn không nghĩ ra rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến cho hắn vứt bỏ lần cạnh tranh này.

Người đàn ông ngồi ở vị trí bên trái Vương Đằng, giờ phút này cũng không khỏi ngước mắt, gương mặt cuối cùng lộ ra chút kinh ngạc, không còn bình tĩnh như trước nữa.

Chỉ có Vương Đằng, khóe miệng lộ ra một nụ cười thần bí!

Ba người cạnh tranh.

Một người trong đó đột nhiên bỏ quyền một cách khó hiểu. Việc này khiến cho mọi người cực kỳ kinh ngạc.

Nụ cười trên mặt Vương Đằng chỉ trong nháy mắt đã biến mất, không ai chú ý tới.

Cho dù là tướng quân Mokallen, cũng bị tin tức này thu hút sự chú ý, cho nên vẫn chưa chú ý tới biểu cảm của Vương Đằng.

Bằng không hắn nhất định sẽ đoán được chuyện này tám phần có liên quan tới Vương Đằng.

Sau khi Crofts tuyên bố Wendell bỏ quyền, hắn ngồi xuống vị trí một lần nữa, không nói một lời.

Cuộc cạnh tranh này đã không có bất kì liên quan gì đến gia tộc Pylax của hắn, nhưng nếu hiện tại rời khỏi, không khỏi mất phong độ và thân phận.

Huống chi Vương Đằng còn là một trong những người được chọn cạnh tranh.

Mà một người khác là nguyên phó đoàn trưởng của đoàn Hổ Sát, Hokia, cũng là người cạnh tranh mạnh mẽ.

Điều này chứng mình Vương Đằng không nhất định có thể lấy được chức vị đoàn trưởng đoàn Hổ Sát.

Crofts sở hữu một quyền bỏ phiếu, hắn hoàn toàn có thể cho Hokia, chọc tức Vương Đằng cũng không tệ.

“Chư vị, nếu Wendell vứt bỏ cơ hội tranh đoạt đoàn trưởng đoàn Hổ Sát lần này, vậy thì quyết định giữa thiếu tá Vương Đằng và thượng tá Hokia đi.” Tướng quân Mokallen ho khan một tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người qua đây, nói.

Những người khác đương nhiên không có bất cứ hoài nghi nào.

Vương Đằng quét mắt qua bốn phía. Hiện tại hắn cũng biết thì ra lần này làm khua chiêng gõ trống như vậy, lại là vì vị trí đoàn trưởng đoàn Hổ Sát.

Hết chương 1690.
Bình Luận (0)
Comment