Hơn nữa còn bị đánh bay ra ngoài trong va chạm lực lượng thuần túy như vậy.
Đm kết quả này không đúng lắm nha!
Thân xác lớn mạnh đã nói đâu, sức mạnh kinh người đã nói đâu?
Chỉ vậy!
Rốt cuộc ai mới là cường giả cấp Vũ Trụ vậy?
Bọn họ đều hoài nghi có phải Hokia trao đổi thân thể với Vương Đằng hay không, chỉ là vẻ ngoài khác nhau mà thôi.
Bằng không, một võ giả cấp Hằng Tinh như Vương Đằng sao có thể có sức mạnh kinh khủng như thế?
Lộc cộc!
Tiếng bước chân vang lên, một bóng người đĩnh đạc đi ra từ trong dư âm nguyên lực. Ngọn lửa màu xanh nhàn nhạt bao quanh thân thể hắn, như Hỏa thần hạ phàm.
“Không ổn, hình như dùng sức hơi lố một xíu.” Vương Đằng nhìn Hokia ngã sấp hình chữ Thái (太)trên đất phía xa, không khỏi nói.
Mọi người: “......”
Lời này tính công kích không mạnh, nhưng tính sỉ nhục rất mạnh!
Tất cả mọi người có hơi cạn lời.
Dùng sức hơi lố một xíu?
Sợ ngươi hiểu sai gì đối với hai chữ một xíu này.
“Các vị, thực lực của Vương Đằng thế nào?” Tướng quân Mokallen cười híp mắt hỏi mấy người bên cạnh.
Mấy vị tướng quân như Thích Nguyên Câu, Ukule á khẩu không trả lời được. Cơ thịt trên mặt đều mất khống chế mà run rẩy, vừa nãy bọn họ còn nói Vương Đằng không có phần thắng, chắc chắn không phải là đối thủ của Hokia.
Kết quả lại như vậy.
Bốp bốp bốp......
Quả thực là vả mặt trần trụi!
Mấy vị tướng quân cảm giác mặt thật đau, hận không thể thu hồi lời nói vừa rồi.
Crofts bên cạnh lộ vẻ mặt vô cùng khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng người trẻ tuổi trên lôi đài kia, đáy lòng chấn động không dứt.
Tiểu súc sinh này, sao thực lực có thể mạnh như vậy?
Hắn không thể tiếp nhận sự thật này.
Hiện tại cuối cùng hắn cũng hiểu được, vì sao đám người Long Thập Tứ lại có thể thất bại. Có thực lực như vậy, chống lại võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong cũng không phải không có khả năng.
Vương Đằng này, tuyệt đối không thể giữ lại.
Ở cấp Hằng Tinh, hắn đã có thực lực như vậy, nếu đợi đến khi hắn trở thành võ giả cấp Vực Chủ, cường giả cấp Giới Chủ, đến lúc đó quả thật chính là tai họa của gia tộc.
Trên võ đài.
Một người đứng, một người ngã xuống tạo nên sự đối lập rất rõ ràng.
Thế nhưng người ngã xuống lại không phải là Vương Đằng như mọi người dự đoán mà là Hokia, khiến cho cuộc so đấu này trở nên hết sức chấn động.
“Khụ khụ!”
Tiếng ho khan vang lên.
Chỉ thấy Hokia ngã ở phía xa đột nhiên cử động, giãy dụa bò dậy từ trên mặt đất.
Khoé miệng có vết máu.
Thật ra thời gian từ lúc Hokia bị đánh bay tới bây giờ mới chỉ có vài giây, lúc này hắn cũng đã dần lấy lại sức lực.
“Mau nhìn kìa, Hokia vừa bò dậy, hắn chưa thua!”
“Còn có cơ hội không?”
“Nhưng mà vừa nãy mới một quyền đã đánh bay được hắn, hình như có sự chênh lệch lớn về thực lực.”
“Vậy cũng chưa biết được, lỡ đâu thiếu tá Vương Đằng là một cường giả quyền thì sao.”
...
Lúc này mọi người hoàn hồn lại, thấy Hokia bò dậy lần nữa thì không khỏi bàn tán.
Sự bộc phát bất ngờ của Vương Đằng làm cho trận so đấu càng trở nên hồi hộp hơn, mọi người càng thêm ngạc nhiên hơn.
Hokia lung lay đứng lên, trên thân thể vô cùng to con kia có dấu vết cháy sém, chỗ ngực còn có dấu tay cực kỳ rõ.
Hắn cúi đầu nhìn dấu tay, trong mắt lộ ra sự chấn động, sau đó ngẩng đầu nhìn Vương Đằng ở đối diện.
“Ngươi, tại sao lại có sức mạnh lớn đến như vậy chứ?”
“Cũng tạm mà, thật ra thì ta chỉ dùng có ba thành lực thôi.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Hokia: “...”
Không phải là tên nhóc này đang nói xạo đấy chứ?
Ba thành lực mà đánh bay hắn!
Vậy hắn coi là cái gì chứ?
Đám người tướng quân Mokallen cũng im lặng, thực lực của tên này cũng không tồi, chỉ thích ra vẻ một chút mà thôi.
Không đủ chững chạc!
Ba thành lực là có thể đánh bay một võ giả cấp Vũ Trụ, ngươi muốn làm loạn à.
Không cần biết người khác có tin hay không, dẫu sao bọn họ đều không tin.
“Nhưng mà ngươi có thể bò dậy như vậy thật khiến ta hơi kinh ngạc đấy.” Vương Đằng nhìn Hokia trước mặt, hăng hái nói.
Những lời hắn nói đúng là sự thật, vừa rồi hắn dùng hai loại sức mạnh thể chất chồng lên nhau mà chỉ có thể đánh bay Hokia, không thể hoàn toàn đánh bại đối phương. Điều này chứng tỏ thân thể Hokia quả thực rất mạnh, khiến cho người ta kinh ngạc.
Hokia nghe nói như thế, sắc mặt lập tức đen đi.
Đây là nói đúng tiếng người sao?
Hắn lại bị một võ giả cấp Hằng Tinh coi thường, chuyện này đúng là rất đáng giận.
Hắn hít một hơi thật sâu để mình bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói:
“Ta đã rất đề cao ngươi rồi, nhưng không ngờ vẫn xem thường ngươi.”
“Nhưng nếu ngươi vẫn cho rằng ta chỉ có chút thực lực này, vậy thì... sai lầm rồi!”
Ầm!
Giọng nói vừa dứt, khí thế trên người Hokia lại dâng lên lần nữa, nguyên lực màu vàng khủng khiếp bùng nổ.
Ùng ùng!
Nguyên lực màu vàng giống như thủy triều xông ra từ trong cơ thể của Hokia, vừa dày vừa nặng, còn như ngưng thành thực chất nữa. Từ xa nhìn lại, Hokia như đang ở giữa một ngọn núi cao vững chắc.
Hơn nữa theo nguyên lực phát ra, đồng tử Hokia cũng mơ hồ nổi lên tia sáng màu vàng. Một loại khí tức giống như dã thú hoang dã, từng tia sáng từ bên trong thân thể của hắn thẩm thấu ra.
Cùng lúc đó, nguyên lực màu vàng bỗng phát sinh thay đổi, nhanh chóng ngưng tụ thành một ảo ảnh Man Tượng khổng lồ.
Ảo ảnh Man Tượng giống như vật còn sống, trông rất sống động. Thân nó tản mát ra khí tức hoang dã đậm đặc, giống như vượt qua thời không, từ thời đại viễn cổ mà tới.
Ánh mắt Vương Đằng hơi ngưng lại.
Đúng là không thể khinh thường Hokia này, cấp Vũ Trụ thất giai, khí tức như vậy đã vượt qua ba người Long Thập Tứ lúc trước rồi.
Mặc dù thoạt nhìn thì thể Man Tượng này có khuynh hướng tiêu hao chính bản thân hắn, nhưng sức chiến đấu bộc phát ra lại hết sức kinh khủng. Võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong tầm thường gặp phải hắn, sợ rằng chỉ có một kết cục là thua.
“Đây... Khí thế thật là khủng khiếp!”
Phía dưới, vẻ mặt đám người Paige đang xem cuộc chiến không khỏi khẩn trương.
“Đây mới là uy lực chân chính của thể Man Tượng sao? Vương Đằng có thể vượt qua đối phương không?” Sắc mặt Tiki nghiêm nghị, nói.