Tốc độ của tia sáng màu tím và màu vàng đều rất nhanh, vô cùng sít sao, giống như thiên thạch vậy, va chạm ầm ầm vào nhau trên bầu trời.
Dao động nguyên lực mạnh mẽ và điên cuồng, tại vị trí va chạm, thổi quét qua giống như một cơn lốc.
Mặt võ đài cứ thế bị nứt tả tơi, xuất hiện những vết nứt to bằng cánh tay.
Phải biết rằng bề mặt lôi đài này được đúc thành từ một loại đá có chất liệu đặc biệt, thậm chí còn được khắc thêm phù văn, vô cùng cứng rắn.
Vậy mà lại bị dư âm trong cuộc giao tranh của hai người kia làm cho nứt ra khắp nơi, có thể thấy được hai đòn tấn công kia khủng khiếp tới mức nào.
Ngay cả lồng phòng hộ cũng chấn động kịch liệt, thậm chí còn xuất hiện vết nứt nhỏ ở trên, không ngừng phát ra âm thanh ken két, giống như có thể bị vỡ nát bất cứ lúc nào.
“Không tốt!”
Mọi người biến sắc.
Tướng quân Mokallen vội vàng vung tay lên, dao động nguyên lực hùng mạnh phát ra từ trong cơ thể hắn, rót vào bên trong lồng phòng ngự.
Nếu lồng phòng ngự này nổ tung, với dư âm của hai đòn tấn công cũng đủ khiến cho không ít người xem xung quanh bị thương.
Nhờ nguyên lực của tướng quân Mokallen rót vào, khe nứt trên lồng phòng ngự dần dần biến mất, cuối cùng cũng vững chắc.
Dẫu sao hắn cũng là cường giả cấp Giới Chủ, công kích của hai người Vương Đằng dù có mạnh hơn nữa cũng không thể làm lay động một cường giả cấp Giới Chủ.
Lúc này sắc mặt của Hokia vô cùng nghiêm nghị, mơ hồ hơi trắng bệch. Tại thời điểm va vào nhau, hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh khủng khiếp ẩn chứa trong cái ấn kia.
Cả người giống như bị một ngọn núi cao thật sự đè ép, cho dù hắn thi triển thể Man Tượng thì xương cốt toàn thân cũng không khỏi phát ra tiếng kêu cọt kẹt.
“Thú vị, thế mà có thể đỡ được!”
Đôi mắt Vương Đằng lóe lên tia sáng, niệm lực tinh thần hoàn toàn tuôn ra, thêm vào trong Phiên Lôi Ấn.
Ầm!
Ánh sáng màu tím trên Phiên Lôi Ấn cực mạnh, lôi quang lập tức bùng lên.
Bùm bùm~
Hokia mới vừa phát hiện ra có chỗ không đúng thì đã không còn kịp nữa rồi. Trong nháy mắt, lôi điện truyền qua trọng chùy trong tay của hắn đi thẳng vào người hắn.
Lôi kiếp!!!
Không còn gì để nghi ngờ nữa, đây chính là lực lôi kiếp ẩn chứa trong Phiên Lôi Ấn!
Không có cách nào áp đảo bằng lực lượng, thì thêm chút gia vị vào vậy.
Lực lôi kiếp này mới là thủ đoạn công kích của Phiên Lôi Ấn.
Với thể chất mạnh mẽ của Hokia mà khi đối diện với lực lôi kiếp khủng khiếp này cũng bị điện giật run rẩy toàn thân, giống như bị điên loạn, mùi cháy khét lẹt bốc lên trên người, lông tóc dựng đứng cả lên.
Khuôn mặt cực kỳ to lớn bởi vì thân thể biến lớn lúc này đã hoàn toàn đen thui.
Phù!
Một ngụm khói đen phun ra từ trong miệng hắn.
Đúng lúc đó, ảo ảnh Man Tượng bên ngoài cơ thể hắn cuối cùng cũng không thể chống đỡ được nữa, phát ra tiếng gầm thét không cam lòng rồi sụp đổ.
Ầm!
Phiên Lôi Ấn tàn bạo nện xuống, đuổi theo Hokia trên võ đài.
Cả võ đài chấn động kịch liệt, thậm chí chấn động này còn truyền ra khỏi lồng phòng ngự, khiến cho mặt đất bên ngoài cũng bắt đầu lung lay.
Thật vất vả mọi người mới giữ vững được thân thể, nhìn tình hình trên võ đài.
Chỉ thấy cái ấn khổng lồ kia vững vàng rơi trên võ đài, tiếp xúc chặt chẽ với bề mặt võ đài, mà bóng dáng của Hokia đã không còn thấy đâu nữa rồi.
“Ừng ực!”
Có người không nhịn được nuốt nước miếng.
“Thế này... hắn sẽ không bị đập thành cái bánh thịt đấy chứ?”
Lúc này Vương Đằng đứng ở trên bầu trời, vẫy tay, Phiên Lôi Ấn lập tức thu nhỏ lại, rơi vào trong tay hắn.
Bấy giờ mọi người mới nhìn rõ tình hình trên võ đài.
Một cái hố nhỏ hình người xuất hiện ở chính giữa võ đài, còn Hokia thì đang nằm úp ở trong đó, cả người bị khảm vào bên trong.
Tư thế vô cùng chật vật.
Xoạt!
Một đám người xung quanh ồ lên.
“Thế này thì... Thiếu tá Vương Đằng thực sự thắng rồi!”
Mọi người ngơ ngác nhìn một cảnh này, vẫn cảm thấy mông lung.
Hokia là cấp Vũ Trụ thất giai mà cũng bị đánh bại.
Hơn nữa còn thua trong tay một võ giả cấp Hằng Tinh, cho dù thế nào đi chăng nữa thì cũng khiến người ta cảm thấy khó mà tin được.
Mọi người nhìn bóng dáng của Vương Đằng, trong mắt chỉ còn lại nỗi khiếp sợ, mãi mà không thể nào bình tĩnh lại được.
Lúc này, Hokia trên võ đài đột nhiên nhúc nhích như muốn bò dậy.
“A, còn có thể cử động à.” Đôi mắt Vương Đằng không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Võ giả luyện thể đúng là khác biệt, thân thể vô cùng tốt, bị đánh như vậy mà vẫn có thể bò dậy, quả thực là cầm tinh con gián.
Vương Đằng chắc chắn không trơ mắt nhìn hắn bò dậy.Thân hình chợt lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh hắn, nhân lúc đối phương vừa mới bò dậy được một chút, Phiên Lôi Ấn trong tay đã đập xuống gáy của hắn.
Bịch bịch bịch...
Tiếng vang trầm đục quanh quẩn trên võ đài.
Hokia vốn muốn bò dậy nhận thua. Hắn đã biết rằng chênh lệch giữa thực lực của mình và Vương Đằng, biết là không có bất cứ phần thắng nào rồi.
Nhưng chưa đợi hắn lên tiếng, cái gáy đột nhiên bị đánh mạnh.
Hắn cảm thấy đầu óc của mình rung lên ong ong, trước mắt biến thành màu đen, thậm chí còn có cảm giác tê dại truyền đến từ sau gáy.
Đây là lực lôi đình!
CMN đập đầu của hắn còn chưa tính, còn dùng lôi, sao mà ác tới như vậy.
Hắn không cần nghĩ cũng biết nhất định là kiệt tác của Vương Đằng.
Người này ra tay hiểm độc vô cùng.
Bây giờ hắn muốn giơ tay lên, hô một tiếng nhận thua thật lớn nhưng Vương Đằng căn bản là chưa cho hắn cơ hội, công kích hết lần này tới lần khác, hình như không đánh hắn ngất xỉu thì quyết không bỏ qua.
Hokia đau khổ không tả nổi, hắn chưa từng chịu uất ức như vậy.
Hắn cảm thấy đầu của mình đã bắt đầu sưng phồng lên, với sức chống đỡ của cơ thể hắn, chuyện như vậy thật không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng... hắn không phản kháng được.
Hiện tại hắn chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào đám người tướng quân Mokallen nhanh chóng phát hiện ra điểm không đúng, tới đây ngăn cản tên ma quỷ này!
Bịch bịch bịch...
Đùng đùng~
“Ngươi có nhận thua hay không?” Vương Đằng vừa đánh vừa nói.
Bịch bịch bịch...
Đùng đùng~