Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1700 - Chương 1700. Hắn, Tiêu Rồi!

Chương 1700. Hắn, tiêu rồi!
Chương 1700. Hắn, tiêu rồi!

Vương Đằng không khỏi lẩm bẩm trong lòng, sau đó hỏi: “Đại diện này có kiến giải nào khác không?”

“Trở thành đại diện quân đội, nếu có được xếp hạng không tệ, thì sẽ có được phần thưởng, quân hàm, công trạng, thậm chí là tài nguyên kếch xù của quân đội” Tướng quân Mokallen giải thích.

“Quả nhiên.” Vương Đằng không khỏi âm thầm vui vẻ.

Hắn đoán không sai, đại diện quân đội tham gia quả nhiên là có lợi ích.

Ài, đi tới đâu cũng có được ưu đãi như vậy, thân là thiên tài, hắn rất phiền não.

Crofts ở bên cạnh nghe lời thảo luận của mọi người, ánh mắt trở nên cực kỳ u ám. Thằng nhóc này ngày càng vượt ra khỏi khống chế rồi.

Cuộc chiến thiên tài tranh bá!

Nếu như Vương Đằng dùng thân phận đại diện quân đội để tham gia cuộc chiến thiên tài tranh bá, thì gia tộc bọn họ sẽ càng khó ra tay với hắn hơn.

Tinh thần của Vương Đằng mạnh mẽ cỡ nào, chỉ cần có ánh mắt ác ý, thì hắn đều có thể cảm nhận được một cách nhạy bén.

Huống hồ ánh mắt này còn ở không xa, không chút che giấu nào.

Vương Đằng quay đầu nhìn, khóe miệng đột nhiên nở nụ cười.

Đáy lòng Crofts kêu vang lộp bộp. Hắn lập tức có dự cảm không lành dâng lên trong lòng.

Thằng nhóc này cười rất gian xảo!

“Tướng quân Mokallen, ta có việc cần báo cáo.” Bỗng nhiên Vương Đằng nói.

“Ồ, là chuyện gì?” Tướng quân Mokallen hơi sửng sốt, hỏi.

“Trên đường ta trở về đã bị một đám võ giả tập kích.” Vương Đằng bình thản nói.

“Cái gì?” Tướng quân Mokallen không khỏi kinh hãi: “Điều ngươi nói là thật sao?”

Đám người tướng quân Thích Nguyên Câu cũng hơi thay đổi nét mặt, đều nhìn về phía Vương Đằng.

Lại có người tập kích người có công của quân đội, còn ở hành tinh phòng ngự số 29. Ai có gan như vậy?

Ánh mắt Crofts dao động, gương mặt lại không lộ ra bất cứ biểu cảm gì.

Sau khi hắn nhận được tin đám người Long Thập Tứ tập kích thất bại đã lập tức bảo bọn họ rút lui rồi. Bây giờ chắc bọn họ đã rời khỏi hành tinh phòng ngự số 29.

Vương Đằng muốn dùng chuyện này để tố giác hắn, sợ là nghĩ nhiều quá rồi.

Crofts âm thầm cười khẩy.

Cuối cùng vẫn là thằng nhóc con, muốn lật đổ hắn đúng là nói chuyện viển vông.

“Đương nhiên là thật. Đám võ giả kia đã bị ta giết chết rồi, đáng tiếc để chạy mất ba kẻ cầm đầu.” Vương Đằng nói.

“Khốn nạn!” Tướng quân Mokallen lập tức giận dữ.

“Gan to bằng trời! Đúng là gan to bằng trời!” Tướng quân Ukule tức giận nói.

“Thật to gan, lại dám tập kích người có công ở hành tinh phòng ngự số 29. Nhất định phải lôi hắn ra, phải trừng phạt không tha.” Đôi mắt tướng quân Thích Nguyên Câu cháy lên lửa giận, hắn lạnh giọng nói.

Bọn họ đều cực kỳ coi trọng Vương Đằng, lúc này nghe nói lại có người tập kích hắn, nên cảm thấy tức giận không thể kiềm chế.

Hơn nữa ra tay ở hành tinh phòng ngự vốn chính là miệt thị bọn họ, coi thường quân pháp!

Thấy sự phẫn nộ của các tướng quân, Crofts lại không quan tâm chút nào, hai tay chắp sau lưng, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Những người này có phẫn nộ hơn thì thế nào? Chuyện không có chứng cứ thì vẫn không làm gì được hắn.

Vương Đằng liếc hắn qua dư quang ở khóe mắt.

Con chó già này rất bình tĩnh!

Hình như hắn không lo lắng chút nào.

“Cho dù là ở đâu, thì luôn có sự tồn tại giòi bọ khiến người ta ghê tởm như vậy.” Lúc này, tướng quân Kimberly chán ghét nói.

“…” Cuối cùng Crofts cũng không nhịn được, khóe mắt không khỏi co giật.

Tốt xấu gì hắn cũng là nhân vật cấp tướng quân, kết quả lại bị người ta chửi là giòi bọ, nói không tức giận chắc chắn là giả, tu dưỡng có tốt hơn cũng không có tác dụng.

Nhưng hắn lại không thể phản bác.

Nếu không thì không phải chưa đánh đã khai à.

Việc này rất bức bối.

Vương Đằng hơi muốn cười, tướng quân Kimberly này trợ công rất tốt.

Mặc dù trông nàng cao lớn thô kệch, giống như một barbie cơ bắp, nhưng lúc này Vương Đằng lại cảm thấy nàng vô cùng vừa mắt.

“Thiếu tá Vương Đằng, ngươi có biết là ai ra tay với ngươi không?” Tướng quân Mokallen hỏi.

Lúc hắn nói không khỏi liếc nhìn Crofts.

Kẻ địch lớn nhất của Vương Đằng hình như ngoài gia tộc Pylax ra, thì không có người khác rồi.

Mà lúc Vương Đằng ở tiền tuyến số 3 trở về, đúng lúc cạnh tranh đoàn trưởng đoàn Hổ Sát, gia tộc Pylax có động cơ rất lớn ra tay vào lúc đó.

Sau đó lại liên tưởng đến việc Wendell bỏ quyền, hình như tất cả đều đã được xâu chuỗi.

“Máy ghi chép trên chiến hạm của ta đã ghi lại tình hình lúc đó, mọi người có thể xem.” Vương Đằng không nói thẳng là ai, nhưng lại trực tiếp quăng ra chứng cứ.

Sắc mặt Crofts không khỏi thay đổi.

Không phải đã sử dụng máy nhiễu tín hiệu rồi sao? Sao còn có thể ghi chép lại?

Chết tiệt!

Rốt cuộc đám người Long Thập Tứ làm ăn kiểu gì vậy?

Đúng là được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều.

Nếu như lời Vương Đằng nói là thật, vậy thì phiền phức lớn rồi.

Suy nghĩ trong đầu hắn thay đổi, nhanh chóng nghĩ cách ứng phó.

“Có ghi chép, vậy thì dễ xử lý rồi.” Tướng quân Mokallen sửng sốt, kinh ngạc nhìn Vương Đằng, rồi sau đó nhìn xung quanh nói: “Nhưng vẫn về trước rồi nói sau.”

“Cũng tốt, ở đây quả thật không phải nơi để nói loại chuyện này.” Đám người tướng quân Thích Nguyên Câu gật đầu.

Sau đó mọi người đã rời khỏi võ đài, trở về phòng chỉ huy lúc trước.

Võ giả vây xem cuộc so tài của Vương Đằng và Hokia cũng lần lượt tản đi, nhưng họ vẫn được thảo luận không ngừng về cuộc so tài của hai người.

Danh tiếng của Vương Đằng càng truyền càng rộng, rất có xu thế truyền khắp cả hành tinh phòng ngự.

Một hành tinh phòng ngự nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn.

Nhưng vì tính đặc thù của hành tinh phòng ngự, nên dân số ở đây thưa thớt, căn cứ phòng ngự khá tập trung, cho nên việc lưu thông tin tức lại rất nhanh.

Sau khi Vương Đằng và đám người tướng quân Mokallen trở về phòng chỉ huy, đã mở video ghi chép lúc đó ra.

Máy nhiễu tín hiệu quả thật sẽ làm ảnh hưởng việc vận chuyển của máy ghi chép, nhưng có sinh mệnh trí năng như Viên Cổn Cổn ở đây, muốn quay video cũng không phải chuyện gì khó.

Sau khi Crofts thấy video, cuối cùng cũng không ôm bất cứ hy vọng nào nữa, chỉ là không biết bên trong có bao nhiêu nội dung mang tính thực chất, có đủ tạo ra uy hiếp cho hắn không?

Hết chương 1700.
Bình Luận (0)
Comment