Việc này giống như xây nhà, nếu không đủ gạch, nhà chỉ có thể xây một nửa, vậy thì có tác dụng gì.
Đạo lý giống nhau, nếu như thể tinh thần không đủ to lớn, ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’ này tất nhiên cũng không xây ra được.
May mà vấn đề này không tính là vấn đề đối với Vương Đằng.
Nếu thể tinh thần của hắn vẫn không tính là to lớn, vậy thì không ai mạnh hơn hắn rồi.
Thậm chí có thể nói, trong số những thế hệ trước có thiên tư xuất chúng đạt được ‘Phù Đồ Chân Kinh’ trong quá khứ kia, sợ là thể tinh thần của hắn cũng là mạnh nhất.
Nếu nói ra như vậy người khác có thể sẽ cảm thấy Vương Đằng không biết tự lượng sức.
Những thế hệ trước kia, từng người đều là tồn tại cấp Bất Hủ trở lên, lúc ở cấp Hằng Tinh, tinh thần của bọn họ sẽ yếu hơn Vương Đằng sao?
Trên thực tế quả thật là như vậy.
Thời gian này, sau khi tinh thần của Vương Đằng đạt đến cấp Hằng Tinh thì đã không còn thăng cấp nữa. Nhưng thuộc tính tinh thần hắn thu hoạch được lại càng ngày càng nhiều, không ngừng tích lũy, khiến thể tinh thần của hắn vô cùng to lớn.
Cách thu hoạch tinh thần như vậy hoàn toàn không phải thiên tài có tinh thần mạnh mẽ bẩm sinh có thể so sánh.
Ngoài ra, tu luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’ còn có một điểm khó.
Trong quá trình tu luyện, người tu luyện cần chịu đựng đau khổ cực lớn, cả quá trình giống như lấy ngàn vạn cái chùy không ngừng nện vào thể tinh thần, khiến thể tinh thần càng chắc chắn thuần túy hơn.
Hơn nữa quá trình này không phải một lần hai lần, mà là phải kiên trì rất rất lâu, nếu từ bỏ giữa chừng, ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’ cấu tạo ra sẽ sụp đổ. Sự cố gắng bỏ ra lúc đó cũng sẽ biến thành bọt biển.
Không có ý chí mạnh mẽ có thể đều không dám tu luyện công pháp này.
Thông thường thì công pháp tinh thần càng mạnh, tu luyện sẽ càng đau khổ.
Với trình độ mạnh mẽ của ‘Phù Đồ Chân Kinh’, chắc chắn đau khổ sẽ là gấp chục, gấp trăm lần công pháp tinh thần bình thường khác.
Vương Đằng không khỏi nở nụ cười khổ, cảm giác sau này hắn phải nếm mùi đau khổ rồi.
Hắn không tu luyện ngay, mà rơi vào chần chừ.
Không phải sợ đau khổ, mà là vì ‘Phù Đồ Chân Kinh’ không hoàn chỉnh, ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú chỉ có cách tu luyện ba tầng trước thôi.
‘Phù Đồ Chân Kinh’ này tổng cộng chia làm mười hai tầng, chắc có thể tu luyện đến sau cấp Bất Hủ. Nhưng bộ phận ‘Phù Đồ Chân Kinh’ này của Vương Đằng không nói chi tiết, Vương Đằng cũng không thể biết được.
Mà ba tầng phía trước này cũng có thể tu luyện đến cấp Giới Chủ!
Vương Đằng không biết ban đầu những thế hệ trước có được ‘Phù Đồ Chân Kinh’ kia có được tầng mấy, nhưng hắn dám chắc chắn e là không một ai trong bọn họ có được ‘Phù Đồ Chân Kinh’ hoàn chỉnh.
‘Phù Đồ Chân Kinh’ này đúng là quá thần bí!
Vương Đằng không khỏi lắc đầu, suy nghĩ một lát trong lòng, rồi mới đưa ra quyết định.
“Bỏ đi, tu luyện trước rồi nói, ít nhất còn có thể tu luyện đến cấp Giới Chủ. Đến lúc đó nếu thực sự không tìm được công pháp phía sau, thì chuyển tu công pháp khác là được.”
Đối với một người, muốn chuyển tu công pháp khác không dễ dàng như vậy.
‘Phù Đồ Chân Kinh’ rất mạnh mẽ, ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’ tu luyện ra tất nhiên vô cùng kiên cố.
Nếu chuyển tu, thì nhất định phải đập vỡ ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’.
Đối với người bình thường, đập vỡ ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’ do tinh thần ngưng tụ, không nghi ngờ gì chính là một loại thương tổn với bản thân.
Thương tổn về tinh thần cực kỳ phiền phức, không cẩn thận có thể sẽ tạo ra hậu quả không thể tượng tượng nổi, sẽ làm ảnh hưởng đến tu luyện sau này.
Thậm chí linh hồn trực tiếp chết đi cũng không chừng.
Nhưng Vương Đằng lại không lo, hắn chỉ cần chuẩn bị lượng lớn thuộc tính tinh thần là có thể ngăn chặn thương tổn khi đánh vỡ ‘tháp Cửu Bảo Phù Đồ’ tạo ra.
Hơn nữa hắn cũng có thể tìm kiếm đan dược có thể tu bổ tổn thương tinh thần, tất nhiên có thể lo trước khỏi họa.
Đương nhiên, việc này đều là nói sau.
Có lẽ hắn thật sự sẽ tìm được cách tu luyện tiếp theo của ‘Phù Đồ Chân Kinh’ cũng không chừng.
Thứ vận may này, Vương Đằng cảm thấy hắn có không ít.
Sau khi đưa ra quyết định, ánh mắt Vương Đằng chuyển sang một truyền thừa khác.
Thần thông thiên phú, Thôn Thiên Phệ Địa!
Nghe thì có vẻ hơi khủng khiếp nhưng thực tế thì... cực kỳ khủng khiếp!
Như mọi người đã biết, điểm mạnh nhất của Hư Vô Thôn Thú chính là năng lực biến thái nuốt chửng vạn vật của nó.
Và thần thông thiên phú có tên ‘Thôn Thiên Phệ Địa’ này chính là chìa khóa để thi triển năng lực nuốt chửng.
Sở hữu thiên phú này là có thể nuốt chửng mọi thứ, dù là cỏ, đá, kim loại, hay là thể sinh mệnh và thậm chí là tất cả các loại linh thể thì đều có thể bị nuốt chửng.
Người cấp Giới Chủ từng truy giết Vương Đằng đã bị thần thông này nuốt chửng, hiện tại vẫn đang bị kẹt trong không gian thôn phệ của Hư Vô Thôn Thú.
Vậy rốt cuộc thần thông là cái gì?
Đây không phải là một kỹ năng thiên phú bình thường, những kỹ năng có thể được gọi bằng hai chữ thần thông chắc chắn là những chiến kỹ thiên phú mạnh mẽ vô song.
Chỉ những người có huyết mạch thuần khiết và được sinh ra với thiên phú mạnh mẽ mới có thể sinh ra thần thông thiên phú.
Thực ra tới được trình độ thần thông là đã hoàn toàn vượt qua chiến kỹ bình thường.
Bằng không với thực lực cấp Vũ Trụ đỉnh phong của Hư Vô Thôn Thú, làm sao có thể nuốt chửng cấp Giới Chủ chứ.
Sau khi biết được sự mạnh mẽ của ‘Thôn Thiên Phệ Địa’, ngoài vui mừng ra, Vương Đằng không thể không nảy sinh ý định cạo lông cừu.
Với thần thông mạnh mẽ như vậy, không cạo một lớp lông cừu thì thực sự có lỗi với bản thân
Tự mình cạo mình còn được!
Thực ra Vương Đằng hoàn toàn có thể thông qua phân thân Hư Vô Thôn Thú thi triển thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa’ này, nhưng thông qua phân thân để thi triển thì chắc chắn không thể đã bằng đích thân thi triển.
Hơn nữa lỡ như một ngày nào đó phân thân ra ngoài làm việc, không ở bên cạnh, vậy phải làm thế nào?
Vì vậy để thuận tiện, Vương Đằng quyết định cạo bong bóng thuộc tính của thần thông ‘Thôn Thiên Phệ Địa’.