Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1719 - Chương 1719. Huyền Thiên Lôi Kiếm Đại Trận!

Chương 1719. Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận!
Chương 1719. Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận!

“Lần này gọi mọi người đến đây là vì bày ra Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận!” Lúc này, Vương Đằng nhìn quanh một vòng, mở miệng nói.

Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận này là một trong những trận pháp hệ Lôi mà hắn mới vừa tìm được ở trong liên minh Phó Chức Nghiệp.

Trận pháp này có thể ngưng tụ lực lôi đình, hóa thành ngàn vạn kiếm lôi, đánh từ trên xuống.

Uy lực kia thật sự khủng bố tuyệt luân.

Xét về lực công kích, Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận này được xếp hạng nhất trong các trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm.

Cho đến bây giờ, cách làm việc của Vương Đằng đều là hoặc không làm, hoặc đã làm thì làm tốt nhất.

Cho nên hắn không chút do dự lựa chọn Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận này.

“Cái gì, Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận!”

Vừa nghe được tên trận pháp, mười Đại sư phù văn lại chấn động.

Tuy rằng bọn họ chưa ăn thịt heo nhưng dù sao đều đã từng nhìn thấy heo chạy. Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận này là trận pháp có độ khó đủ để đứng vào top ba trong số các trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm.

Chính bởi vì thanh danh của nó rất lớn, cho nên bọn họ mới biết được.

Vương Đằng lại định bày ra một trận pháp khó như vậy.

Bọn họ lập tức muốn khóc.

Quá khó khăn!

Chuyện này thật sự khó khăn!

Người ngoài nghề thật sự đáng sợ như vậy.

Bọn họ rất muốn điên cuồng châm chọc, nhưng khi nhìn thấy gương mặt bình thản của Vương Đằng, bọn họ lại… không dám.

Vị đoàn trưởng mới nhậm chức này, thật hung dữ!

Nhưng trong số mười Đại sư phù văn này lại có một người có vẻ mặt không giống với mọi người. Hắn hơi lo sợ bất an, lùi lại một bước, núp ở sau lưng mọi người, giống như đang né tránh tầm mắt của Vương Đằng.

Vương Đằng đảo mắt qua, nhìn thấy bóng dáng này, không nhịn được nhíu mày: “Đại sư phù văn kia, có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu không?”

Toàn thân Đại sư phù văn kia run lên, chỉ có thể tỏ vẻ đau khổ đứng ra, ngượng ngùng nói: “Tông sư Vương Đằng.”

“Tông sư Vương Đằng!!?”

Các Đại sư phù văn còn lại lập tức kinh ngạc nhìn xem Vương Đằng, sau đó lại nhìn sang Đại sư phù văn vừa mở miệng nói.

Đây không phải là đoàn trưởng à, vì sao lại biến thành Tông sư?

Mọi người đều ngớ ra, còn chưa phản ứng kịp đã có chuyện gì.

Có phải Đại sư Pittman này khẩn trương quá nên gọi sai rồi sao?

Hắn còn trẻ tuổi như vậy, dù thế nào đều khó có thể là phù văn sư cấp Tông sư được.

“Hóa ra là ngươi.” Vương Đằng chợt nói.

Vị này chính là phù văn sư cấp Đại sư hắn đã gặp được khi đến liên minh Phó Chức Nghiệp tham gia sát hạch cấp Tông sư lúc mới vừa tới Đế tinh.

Hơn nữa người này có một chút đụng chạm với Đại sư Phàn Thái Ninh, khi thấy Vương Đằng là người do Đại sư Phàn Thái Ninh mang đến đã định dẫm một cước.

Không ngờ đã đá phải tấm sắt.

Sau này qua nghe đồn hắn đã biết được Vương Đằng đã vượt qua sát hạch Tông sư Tam đạo, lập tức cuốn gói bỏ chạy, sợ Vương Đằng gây khó dễ cho hắn.

Trên thực tế vừa quay đầu Vương Đằng đã quên mất hắn, đâu để ý đến một phù văn sư cấp Đại sư như hắn.

Mà sau khi Đại sư Pittman rời khỏi Đế tinh đã đi đến hành tinh phòng ngự số 29, còn gia nhập đoàn Hổ Sát, trở thành một phù văn sư trong binh đoàn.

Tuy rằng bên chỗ hành tinh phòng ngự thật nguy hiểm, nhưng chế độ đãi ngộ lại cao hơn những nơi khác rất nhiều.

Pittman cũng có một chút dã tâm, kỳ vọng có thể tích cóp nhiều một ít tài nguyên để tăng trình độ của mình lên, từ đó sớm ngày đạt đến cấp Tông sư.

Như vậy, cho dù hắn trở lại Đế tinh, Vương Đằng đều không có cách gì với hắn cả.

Đều là cấp Tông sư, liên minh Phó Chức Nghiệp sẽ che chở đầy đủ cho hắn, hơn nữa hắn cũng có tự tin đứng trước mặt Vương Đằng.

Nhưng nào đâu ngờ đến, hắn đã chạy đến nơi xa xôi hẻo lánh như vậy lại vẫn đụng phải trên tay Vương Đằng.

Hắn vẫn còn chưa thăng lên cấp Tông sư đâu!

Ở trước mặt Vương Đằng, vốn không đủ nhìn.

Lúc này hắn bị Vương Đằng nhận ra, cả trái tim đều chìm đến dưới đáy vực. Xong đời, ở hành tinh phòng ngự số 29 này, Vương Đằng vẫn đè trên đầu hắn.

Vương Đằng là đoàn trưởng đoàn Hổ Sát, tự nhiên có cách xử lý hắn.

“Hình như Đại sư Pittman rất sợ ta?” Vương Đằng như cười như không nhìn hắn.

“Không, không có.” Trên trán Pittman đổ mồ hôi lạnh.

“Được rồi, ta còn không đến mức vì một chút chuyện nhỏ này mà gây khó dễ cho ngươi.” Vương Đằng lắc đầu, không để ý đến hắn nữa, nhìn mọi người nói: “Mọi người có ý kiến hoặc đề nghị gì, cứ nói thoải mái.”

Pittman lập tức nhẹ nhàng thở phào, trong lòng không khỏi hơi chua xót.

Hóa ra là do hắn nghĩ nhiều sao?

Thằng hề chính là bản thân hắn.

Tông sư Vương Đằng người ta vốn không coi trọng gì hắn cả.

Mọi người nghe được lời Vương Đằng nói, không khỏi hai mặt nhìn nhau.

“À, đoàn trưởng, ngươi thật sự là Tông sư phù văn?” Một Đại sư phù văn hỏi.

“Không sai, bày ra Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận lần này sẽ lấy ta làm chủ, các ngươi là phụ.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Phù!”

Mọi người lập tức nhẹ nhàng thở ra.

Còn may! Còn may!

Chỉ để bọn họ làm hỗ trợ.

Tuy rằng thân phận của Vương Đằng thật sự khiến cho bọn họ vô cùng khiếp sợ, nhưng có thể có một cấp Tông sư trấn giữ, không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất.

Bằng không bọn họ sẽ thật mất mặt.

Mấy người Hokia ở bên cạnh nhìn xem Vương Đằng trao đổi với mười Đại sư phù văn, cuối cùng biết suy nghĩ của mình quá chủ quan.

Trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm này không hề dễ bày ra như vậy.

Cho dù mười Đại sư phù văn liên thủ đều vô dụng.

Bọn họ vô cùng may mắn, Vương Đằng là một phù văn sư cấp Tông sư.

Bằng không nghĩ cũng đừng nghĩ đến trận pháp này.

Toàn bộ hành tinh phòng ngự số 29 chỉ có một vị Tông sư phù văn, trấn giữ bên tổng căn cứ, không thể tùy ý mượn tạm được.

Paige cũng khá rõ ràng. Tuy rằng nàng đã điều tra tư liệu trước, biết lực lôi đình nơi tích lôi này vô cùng khủng bố, cần trận pháp cấp Tông sư mới có thể cất chứa được, nhưng không ngờ trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm lại khó bày như vậy.

Hết chương 1719.
Bình Luận (0)
Comment