“Lại thật sự có thể cảm nhận được.” Đôi mắt Ngụy Đồng tràn đầy khiếp sợ, hơi khó có thể tin nổi.
Hắn chỉ thuận miệng hỏi, không ngờ Vương Đằng lại thừa nhận.
Vậy nói lên điều gì?
Nói lên Vương Đằng là một võ giả hệ Lôi tương đối hiếm thấy!
Bằng không vì sao hắn lại có thể cảm nhận được nguyên lực hệ Lôi trong trời đất chứ.
Hokia đột nhiên nhớ lại ngày đó khi Vương Đằng đánh bại hắn đã dùng vũ khí có thể phóng thích ra lôi điện. Hắn vốn cho rằng Vương Đằng chiếm hết ưu thế nhờ vũ khí kỳ quái kia, hiện giờ xem ra là hắn đã suy nghĩ nhiều, bản thân Vương Đằng chính là một võ giả hệ Lôi.
“Chúng ta lập tức thông báo xuống, gọi mọi người chuẩn bị sẵn sàng.” Mọi người không khỏi phấn chấn lên, vội vàng đi xuống chuẩn bị.
Mệnh lệnh truyền đạt từ trên xuống.
Toàn bộ võ giả đoàn Hổ Sát đều kích động, cuối cùng cũng có thể khai chiến.
Bọn họ chờ đợi ngày này đến đã chờ trọn vẹn sáu ngày rồi.
Sáu ngày này, không có ai càng lo âu hơn bọn họ.
Rõ ràng loài Hắc Ám đang ở ngay trước mặt, nhưng lại không thể đánh. Cảm giác này giống như một người đẹp cởi sạch nằm ở trước mặt nhưng lại không thể động vậy.
Tất cả mọi người thật bực tức, đặc biệt là khi tin tức đại thắng của hai quân đoàn lớn Hồng Hạt, Bạo Hùng truyền đến, võ giả của đoàn Hổ Sát đã không thể ngồi yên được.
Quân đoàn tinh anh giống như đoàn Hổ Sát này đều có được cảm giác vinh dự thuộc về mình.
Đây là vinh dự của đoàn Hổ Sát đã được đúc thành dưới sự hướng dẫn của nhiều vị đoàn trưởng qua nhiều năm như vậy.
Mỗi một võ giả gia nhập đoàn Hổ Sát đều phải khắc vinh dự này ở sâu nơi đáy lòng.
Cho nên bọn họ rất coi trọng việc này, tuyệt đối không cho phép mình thất bại bởi quân đoàn khác.
Hiện giờ sau sáu ngày yên lặng, cuối cùng Vương Đằng đã hạ lệnh, sắp phát động tổng tấn công.
Tất cả thành viên của đoàn Hổ Sát đều hưng phấn không thôi, rất nhanh đã chuẩn bị xong sẵn sàng xuất chiến.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút…
Trên không hẻm núi lớn Angelo đột nhiên có mây đen tụ tập đến.
Mây đen này hết sức kỳ lạ, nó chỉ tụ tập ở trên không hẻm núi lớn Angelo, nơi khác trời vẫn quang đãng.
“Xuất hiện rồi!”
“Thật sự đã xuất hiện!”
Đám người Hokia ngẩng đầu lên, tâm tình hơi kích động.
Vương Đằng không lừa bọn họ, sấm sét này thật sự đánh xuống vào hôm nay.
Vương Đằng cũng đứng trên đỉnh đầu chiến hạm, ánh mắt nhìn mây đen trên bầu trời, cảm thấy hơi kỳ dị.
Nghe nói là do trước đó có một vị võ giả hệ Lôi cấp Vực Chủ chiến đấu ở đây sau đó đã nảy sinh hiện tượng sấm sét hội tụ này. Lúc đó vị cường giả cấp Vực Chủ kia đã phát động chiêu mạnh, cưỡng ép dẫn lực lôi đình đến.
Sau đó khí trời nơi này đã thay đổi, mỗi ba tháng sẽ xuất hiện cảnh tượng như vậy một lần.
Là chiến kỹ như thế nào mới có thể thay đổi được lực lượng tự nhiên đây?
Vương Đằng không thể tưởng tượng được, ít nhất từ trước cho đến nay hắn chưa từng gặp được.
Vậy chỉ có thể nói lên chiêu mạnh do vị cường giả cấp Vực Chủ kia thi triển ra không phải bình thường, tuyệt đối không phải là chiến kỹ phổ thông.
Xem ra không thể khinh thường bất cứ một võ giả nào!
Đừng tưởng rằng hiện giờ Vương Đằng có thể lén đánh chết một tồn tại cấp Vực Chủ, còn có rất nhiều người tài, nếu như gặp phải cường giả chân chính, đoán chừng sẽ chết thảm.
Vương Đằng tự tỉnh lại mình.
Mây đen hội tụ kéo dài hơn nửa tiếng.
Ngẩng đầu lên nhìn, một mảnh đen ngòm, giống như trực tiếp buông xuống đỉnh đầu, trong trời đất có cảm giác đè nén.
Ầm ầm ầm!
Đột nhiên có tiếng sấm truyền ra từ mây đen, quanh quẩn trong trời đất.
Tiếng sấm này đến cực kỳ đột ngột, dọa đám người Hokia sợ đến nhảy dựng lên.
Rõ ràng mới vừa rồi còn vô cùng yên tĩnh, nhưng mây đen càng ngày càng dầy, kể cả một chút tia sét đều chưa hề xuất hiện, lúc này đột nhiên bùng phát ra tiếng gầm rú của tia sét.
Hơn nữa tiếng gầm rú này cực kỳ khủng bố, giống như đã bị đè nén hồi lâu, muốn triệt để phát tiết ra.
Nhưng khi mọi người ngẩng đầu lên nhìn, bầu trời vẫn không hề có một chút bóng dáng nào của tia sét.
Vương Đằng nhíu mày, cảm thấy đám mây sét này hơi kỳ quái, nhưng may mà hắn có thể cảm nhận được nguyên lực lôi điện đang không ngừng hội tụ trong đó.
…
Trong phòng tuyến thứ mười ba ở bên kia.
Tolby rời khỏi phòng, đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn lên trên không trung, chân mày không nhịn được nhíu lại.
Vì sao nơi này lại có thể đột nhiên phát sinh hiện tượng sấm sét hội tụ kinh khủng như thế chứ?
Loài Hắc Ám sợ lực lôi đình là chuyện mọi người đều biết.
Cho dù nó là loài Hắc Ám cao cấp, chưa đến mức sợ hãi lực lôi đình, nhưng lại sẽ sinh ra tác dụng áp chế nhất định đối với thực lực do nó phát huy.
Không biết vì sao, nó cảm thấy một dự cảm xấu.
“Người đâu!”
“Đại nhân.” Một loài Hắc Ám Huyết tộc vội vàng cung kính chạy đến.
“Có biết nơi đây có chỗ nào đặc thù không?” Tolby nhìn lên không trung, dò hỏi.
“Đại nhân, đây là kỳ quan chỉ nơi này mới có, mỗi ba tháng sẽ xuất hiện một lần, ở bên trong hẻm núi lớn trước mặt hình thành nơi tụ lôi, nhưng không có việc gì.” Loài Hắc Ám Huyết tộc kia nói.
“Mỗi ba tháng xuất hiện một lần, không phải do người tạo ra.” Trong lòng Tolby khẽ thở ra, nói: “Cẩn thận phòng ngự, liên tục chú ý đến chiều hướng của nhân loại ở đối diện.”
“Dạ!”
…
“Đoàn trưởng, khi nào chúng ta ra tay?” Ngụy Đồng nóng lòng muốn thử hỏi.
“Chờ!” Vương Đằng mỉm cười.
“Còn phải chờ à!” Ngụy Đồng nói nhỏ, cũng không dám cãi lại mệnh lệnh của Vương Đằng.
Trên mặt đám người Hokia không khỏi nở nụ cười, hiện giờ bọn họ không gấp gáp như vậy nữa, dù sao sét đã bắt đầu hội tụ giống như lời Vương Đằng nói, khi nào chiến đấu chính là chuyện sớm hay muộn, không vội trong chốc lát.
Ầm rầm!
Trên bầu trời lại một lần nữa truyền ra tiếng nổ vang.
Một lần này cuối cùng đã xuất hiện tia sét, biển lôi màu trắng bạc tán loạn trong mây đen, giống như từng con rắn bạc.
Ầm ầm ầm!
Ầm rầm!
Không bao lâu, trong trời đất chỉ còn lại tiếng sấm sét, từng tia sét giống như cự mãng đánh từ trên trời xuống, đánh vào trong hẻm núi lớn Angelo.