Trước đó rất nhiều người còn cảm thấy có phải Vương Đằng đã sợ hãi không, cho nên không dám chủ động xuất chiến.
Một khắc này bọn họ mới rõ dụng ý của Vương Đằng, trong lòng xấu hổ lạ thường, hận không thể tìm một cái hang chui vào.
Bọn họ hoàn toàn không rõ ràng cấp bậc của Vương Đằng!
Mười vị Đại sư phù văn đám Pittman đều ngửa đầu nhìn lên Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận trên bầu trời, đôi mắt tràn đầy nóng bỏng, kích động trong lòng.
Đây là trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm do bọn họ cùng bày ra.
Cho dù bọn họ chỉ ra một chút lực, nhưng vẫn cảm thấy cùng có vinh quang.
Chỉ sợ đây là cơ hội duy nhất trong đời rất nhiều người có thể tự tay bày ra một trận pháp cấp Tông sư.
Cho dù đến hết đời, phần lớn người trong số bọn họ đều không đạt được đến cấp Tông sư, đây là một hiện thực tàn khốc.
Nhưng Vương Đằng để cho bọn họ tham dự vào xây dựng trận pháp cấp Tông sư, đây là một chuyện đủ để cho bọn họ thổi phồng thật lâu.
Đặc biệt là giờ phút này sau khi tận mắt nhìn thấy uy thế khủng bố của trận pháp cấp Tông sư ngũ phẩm, cảm giác kia càng thêm mãnh liệt.
…
Không chỉ có người của đoàn Hổ Sát khiếp sợ lạ thường, kể cả loài Hắc Ám đã chiếm cứ phòng tuyến thứ mười ba hiện giờ đều trải qua ngớ người sau đó cả đám xôn xao lên.
Khủng hoảng lan tràn!
Những loài Hắc Ám này đều sợ, nhìn trận pháp đáng sợ ở trên đầu, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ.
Ai có thể nói cho chúng nó biết, vì sao trên đỉnh đầu chúng nó lại sẽ có một trận pháp đáng sợ như thế không?
Hiện giờ có thể chạy trối chết không?
Không được!
Nếu như lâm trận bỏ chạy, đại nhân Tolby nhất định sẽ giết chết bọn chúng trước.
Vừa nghĩ đến vẻ hung tàn của Tolby, loài Hắc Ám sinh lòng dao động đều sợ hãi, cứng rắn dừng bước chân định chạy trốn lại.
…
Giờ phút này, ánh mắt của Tolby nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, nguyên lực tinh thần Hắc Ám trong cơ thể điên cuồng trào lên, chắn lực lôi đình xung quanh ở bên ngoài.
Nhưng ánh kiếm do trăm ngàn tia sét ngưng tụ thành lại liên tục tản ra kiếm ý sắc bén, khiến toàn thân nó giống như bàn chông.
“Nhân tộc, ngươi là ai?” Tolby mở miệng nói.
“Vương Đằng… đoàn trưởng đoàn Hổ Sát ở hành tinh phòng ngự số 29!” Vương Đằng lơ lửng trong sấm sét, nhìn loài Hắc Ám Huyết tộc ở đối diện, thản nhiên nói.
Hắn đã nhận ra loài Hắc Ám Huyết tộc này là tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị đã đánh lui Lục Cao Cách tướng thủ thành phòng tuyến thứ mười ba, cũng đoạt được phòng tuyến thứ mười ba.
Huyết tộc này mang đến cho hắn cảm giác vô cùng khác biệt. Khí chất trên người nó vượt xa loài Hắc Ám Huyết tộc bình thường, mang theo vẻ cao quý bẩm sinh, giống như quý tộc trong xã hội loài người, cao cao tại thượng, khinh miệt tất cả.
Hơn nữa trên người nó còn tản ra khí tức Hắc Ám cực kỳ tinh thuần, còn loài Hắc Ám bình thường khác lại có vẻ pha tạp hơn.
Hai bên hoàn toàn khác nhau!
“Ngươi định cướp lại phòng tuyến thứ mười ba?” Tolby cười lạnh nói.
“Ngươi có ý kiến gì sao?” Vương Đằng bình tĩnh nhìn nó, hỏi.
“Có Tolby ta ở đây, ngươi không có khả năng đoạt lại phòng tuyến này.” Tolby khinh bỉ liếc nhìn Vương Đằng, nói.
Nó đang kéo dài thời gian, âm thầm quan sát đại trận này, tìm kiếm nhược điểm của nó.
Nhưng mà Vương Đằng lại không hề cho nó cơ hội.
“Nói xong chưa?” Vương Đằng nghiêng đầu, hỏi.
Tolby nhíu mày. Dáng vẻ bình thản của Nhân tộc này khiến trong lòng nó không nhịn được bốc lên một hồi lửa giận, cảm thấy mình bị sỉ nhục.
Là quý tộc tôn vinh trong Huyết tộc, có được huyết mạch thuần chính nhất, địa vị rất cao, đâu thể chấp nhận bị một Nhân tộc mạo phạm.
“Nếu nói xong, ngươi có thể quay trở về Hắc Ám của các ngươi.”
Vương Đằng tỏ vẻ bình thản, nâng tay lên, chỉ vào Tolby.
Ong!
Tiếng kiếm rung đột nhiên vang lên, kèm theo tiếng nổ vang của tia sét, giống như mưa to nhanh chóng bắn ra, nguyên lực tinh thần hệ Lôi hội tụ đến đều vì vậy mà bạo động, điên cuồng cuốn lại trong trận pháp.
Trên bầu trời, hình như không khí đều bị ánh kiếm sắc bén vạch ra từng dấu vết rõ ràng.
Rầm!
Trăm ngàn thanh kiếm lôi kéo theo cái đuôi ánh sáng thật dài, ánh kiếm mang theo tia sét hóa thành mưa to nước lũ đánh về phía Tolby, ầm ầm lao vào loài Hắc Ám ở phía dưới.
“Đáng chết!”
Đồng tử Tolby co rút lại. Nó không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể giơ hai tay lên cao, hiện lên xu thế nâng trời.
“Huyết Nha U Lân thuẫn!”
Theo một tiếng gầm giận dữ, một trận quạ đen kêu to vang lên. Tia sáng màu đỏ sậm lóe lên trên người Tolby, lại hóa thành một đám huyết nha. Huyết nha hội tụ lại trong tay hắn, nhanh chóng ngưng tụ thành một tấm lá chắn màu máu dữ tợn.
Rầm!
Trong nháy mắt khi Tolby ngưng tụ ra lá chắn màu máu, ánh kiếm do tia sét hóa thành ầm ầm đánh xuống, bao phủ lấy nó.
Những kiếm lôi này không chỉ nhằm vào riêng Tolby, còn nhằm vào cả những loài Hắc Ám ở bên dưới.
Những loài Hắc Ám này thật sự không ngờ đến khi Vương Đằng đối mặt với Tolby còn có thể phát động công kích về phía nó.
Hơn nữa tốc độ kiếm lôi vô cùng nhanh chóng, chỉ trong một hô hấp đã phủ xuống ngay đầu.
Lúc này loài Hắc Ám đã phản ứng lại, nhưng không còn kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm lôi đang không ngừng phóng đại trong mắt.
“Không!”
Vô số loài Hắc Ám gầm lên không cam lòng, bộc phát nguyên lực tinh thần Hắc Ám của mình ra, ngăn cản kiếm lôi đang đánh từ trên trời xuống.
Nhưng mà phần lớn loài Hắc Ám đều không có lực ngăn cản gì khi đối mặt với kiếm lôi này.
Kiếm lôi trực tiếp phá tan phòng ngự của chúng nó, hung hăng cố định thân thể của chúng nó ở trên mặt đất, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt.
Kiếm ý sắc bén bùng nổ trên kiếm lôi, xé rách thân hình loài Hắc Ám, phá hủy tất cả nguyên lực tinh thần Hắc Ám.
Mặt đất xuất hiện từng vết nứt kích cỡ cánh tay, đó là vết kiếm do kiếm lôi bổ ra.
Rầm rầm rầm…
Tiếng gầm rú quanh quẩn không ngừng trong trời đất.
Một màn này giống như thiên uy.
Người của đoàn Hổ Sát ở xa xa trừng lớn mắt, trong lòng rung động khó hiểu.
Quá mạnh mẽ!