“Khó trách ngươi có tự tin dám một mình đối mặt với ta.” Tolby thản nhiên nhìn Vương Đằng, nói: “Nhưng ngươi định dựa vào một lĩnh vực để đánh bại ta, chỉ sợ đã suy nghĩ nhiều rồi.”
“Lĩnh vực, ta cũng có!”
Rầm!
Vừa dứt lời, cũng có một dao động kỳ lạ bùng nổ ra từ trên người nó, hóa thành một lĩnh vực đỏ như máu, đẩy lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn của Vương Đằng ra, nháy mắt chiếm cứ một nửa khu vực, có địa vị tương đương với nó.
Trong lĩnh vực đỏ như máu này tràn ngập mùi máu tanh nồng đậm, cũng có một cảm giác tà ác không thể che giấu được, định xâm nhập vào trong lĩnh vực Thiên Thạch Tinh Vẫn của Vương Đằng.
“Đã sớm biết ngươi có lĩnh vực, bằng không ngươi không thể có được sức chiến đấu cấp Vực Chủ.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Ngươi thật sự khiến cho ta vô cùng kinh ngạc, chỉ ở thực lực cấp Hằng Tinh lại đã lĩnh ngộ lĩnh vực đến tứ giai, kể cả ta mới chỉ lĩnh ngộ đến tứ giai rưỡi thôi, nhưng nguyên lực của ta và ngươi có chênh lệch thật lớn. Đây là nhược điểm trí mạng của ngươi.” Dưới chân Tolby chậm rãi hiện ra một con quạ đen màu máu vĩ đại, ánh mắt màu đỏ tươi lạnh như băng nhìn Vương Đằng.
“Vậy tới thử xem.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Thật ra đối phương nói không sai, hai bên có chênh lệch rất lớn về phương diện nguyên lực.
Cho dù hắn có được nhiều loại nguyên lực thì vẫn không thể so sánh được với võ giả cấp Vũ Trụ, mỗi khi tăng lên một cảnh giới, lượng của nguyên lực đều gia tăng lên gấp bội, huống hồ Vương Đằng và đối phương không chỉ đơn giản là cách vài tiểu cảnh giới, ở giữa còn cách một đại cảnh giới.
Nhiều loại nguyên lực cùng lắm khiến cho hắn rút ngắn chênh lệch này mà thôi.
Thứ hắn có thể dựa vào vẫn là lực lĩnh vực và chiêu mạnh đang che giấu.
Tolby không nhịn được nhíu mày lại, Nhân tộc này rốt cuộc lấy tự tin ở đâu ra?
Đối mặt với chênh lệch cách xa như vậy, hắn lại vẫn có thể mặt không đổi sắc.
“Nhìn xem ngươi có thể mạnh miệng đến khi nào.” Tolby hừ lạnh một tiếng.
Dáng vẻ này của Vương Đằng khiến cho nó vô cùng khó chịu.
Vì thế nó không nhiều lời vô ích, màu máu tràn ngập trong mắt, giống như nhiễm lĩnh vực càng thêm đỏ tươi.
Quạ quạ quạ…
Tiếng quạ kêu vô tận vang lên không hề có điềm báo trước, chỉ thấy trong khu vực màu đỏ ở phía sau Tolby có từng ánh mắt màu đỏ tươi mở ra.
Tất cả lại là quạ đen màu đỏ, chi chít dày đặc trải rộng phía sau khu vực màu máu, nếu không phải hiện giờ mở mắt ra, sợ rằng không phát hiện ra được.
Hình ảnh này đột nhiên khiến Vương Đằng nghĩ đến lĩnh vực Tà Nhãn trước đó, ánh mắt nhiều đến khiến da đầu người ta run lên.
Nhưng mà bây giờ không phải là lúc nghĩ những chuyện này, huyết nha này rõ ràng là một loại thủ đoạn công kích của đối phương.
“Tam thiên huyết nha!” Tolby đột nhiên quát lên một tiếng.
Đàn huyết nha này đột nhiên bắn nhanh ra, hóa thành từng tơ máu, lao về phía Vương Đằng, mùi máu tanh nồng đậm lập tức đập vào mặt.
Cùng lúc đó, Vương Đằng cũng cảm giác được một luồng dao động tinh thần tà ác cuốn về phía mình, khiến sắc mặt hắn khẽ biến.
Luồng dao động tinh thần này mạnh hơn trước nhiều lắm, hoàn toàn không thể so sánh được.
“Trấn cho ta!’
Vương Đằng khẽ quát một tiếng trong lòng, tháp Cửu Bảo Phù Đồ lập tức tăng vọt ánh vàng, cứng rắn trấn áp dao động tinh thần tà ác đang cuốn đến.
“Hả?” Tolby biến sắc, nó cảm nhận được tinh thần công kích của mình bị một luồng lực lượng ngăn cản, dù như thế nào đều không thể tiến thêm nữa.
Quạ quạ quạ…
Vương Đằng chặn dao động tinh thần tà ác, nhưng huyết nha chi chít dày đặc này vẫn dữ dội nhào đến.
Tia sáng lạnh chợt lóe lên trong mắt hắn, vội vàng giơ một ngón tay ra, tảng đá ở xung quanh phát ra nổ vang ầm ầm, nghênh đón huyết nha.
Rầm!
Ngay sau đó hai bên đụng vào nhau, bộc phát ra nổ lớn đáng sợ.
Dao động nguyên lực thổi quét ra xung quanh, nhưng không cách nào truyền ra ngoài lĩnh vực được, chỉ có thể quanh quẩn không ngừng trong lĩnh vực, sau đó biến mất.
Đột nhiên, đồng tử Vương Đằng co rút lại.
Lực công kích của lũ huyết nha kia vô cùng hung hãn, lại đụng nát tảng đá, sau đó xuyên qua phong tỏa của tảng đá lao về phía hắn.
“Nhân tộc, ngươi chết chắc.” Một tia khinh miệt lóe lên trong mắt Tolby, nhe răng cười nói: “Muốn giết ta, thật sự không biết tự lượng sức mình.”
Vương Đằng nhìn lũ huyết nha đang cấp tốc đến gần, nhưng không hề có bất cứ động tác gì.
“Ha ha, đã buông bỏ giãy giụa sao, vậy để cho ta nếm thử máu của thiên kiêu Nhân tộc này đi, nhất định rất ngon miệng!” Màu máu lóe lên trong mắt Tolby, không nhịn được liếm môi, nó đã khẩn cấp muốn nhìn thấy cảnh tượng Vương Đằng bị huyết nha cắn nuốt.
“Muốn uống máu của ta?” Tia sáng lạnh chợt lóe lên trong mắt Vương Đằng.
Quạ quạ quạ…
Huyết nha nhanh chóng bay đến vị trí trăm mét trước mặt Vương Đằng, mắt thấy sẽ nhấn chìm hắn.
Dôi mắt Tolby đã lộ ra vẻ hưng phấn.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh đột nhiên thốt ra từ trong miệng Vương Đằng.
Lũ huyết nha này lập tức khựng lại giữa không trung, giống như có một lực lượng mạnh mẽ đè lên trên người chúng nó, khiến cho chúng nó không thể nhúc nhích.
Lĩnh vực Nguyên Từ, mở!
Hai lĩnh vực vô hình đan xen, lực lượng khủng bố bùng nổ ra.
Rầm!
Ngay sau đó tất cả huyết nha ào ào phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó nổ tung không hề có điềm báo trước, hóa thành một vũng máu.
“Làm sao có thể???” Tolby hoảng sợ thất thanh, hơi khó tin.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Nhân tộc kia rõ ràng đã không có sức phản kháng, vì sao cuối cùng lại bộc phát ra một luồng lực lượng vĩ đại?
Chẳng lẽ hắn còn ẩn giấu thực lực sao?
Vô số nghi hoặc xuất hiện ở trong đầu nó.
“Ăn một phát Địa Bộc Thiên Tinh của ta.” Vương Đằng không thèm để ý đến nó khiếp sợ bao nhiêu, Huyết tộc này lại dám muốn uống máu của hắn, thật sự không thể tha thứ được.
Ầm rầm!
Vô số tảng đá lớn hội tụ đến, cấp tốc hình thành một quả cầu vĩ đại.
Tolby nhìn thấy một màn này, không quan tâm nhiều nữa, lập tức chỉ lên trên bầu trời.
“Huyết nha!”