Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1734 - Chương 1734. Lão Tổ Huyết Nha: Vô Liêm Sỉ!

Chương 1734. Lão tổ Huyết Nha: Vô liêm sỉ!
Chương 1734. Lão tổ Huyết Nha: Vô liêm sỉ!

Bụi đất, tảng đá còn có một ít cây cối bên dưới đều không chịu khống chế bị hút lên trên không trung, cuốn vào trong bão không gian, trong khoảnh khắc đã vỡ vụn ra.

Kể cả tầng mây trên bầu trời đều bị khuấy đảo, trôi ngược xuống, bị hút vào trong bão không gian.

Lúc này, phía đối diện có ánh sáng màu máu phóng lên cao, ánh sáng vô tận này ngưng tụ thành một tia máu hình lưỡi liềm.

“Chết!”

Một tiếng quát chói tai bén nhọn truyền ra từ trong đó.

Rầm!

Tia máu hình lưỡi liềm ầm ầm chém ra.

Vương Đằng nhìn thấy một màn này, lập tức không chần chừ nữa, đẩy bão không gian ra.

Lốc xoáy quét ra, lập tức đụng chạm với tia máu đến từ đối diện.

Tiếng gầm rú khủng bố lập tức vang vọng trong trời đất.

Sóng khí thổi quét bốn phương tám hướng, đẩy tất cả bay ngược về phía sau.

Dưới khí lớn đáng sợ như vậy, kể cả Tolby đang cách đó không xa đều bị đánh bay, sắc mặt hơi trắng bệch, ánh mắt hoảng sợ.

Xẹt xẹt xẹt!

Trên mặt, trên cánh tay thậm chí các nơi toàn thân nó đều lộ ra từng vết máu, máu đỏ đậm bắn tung tóe ra.

Trong khí lớn này ẩn chứa một chút lực không gian, vô cùng sắc bén, cho dù lấy thân thể của nó đều bị xé nhỏ ra.

Nhưng đều chỉ là vết thương nhỏ, không đủ để tổn thương đến căn bản của nó.

Tolby có vẻ khó coi, vội vàng lùi lại phía sau, không dám đến gần nơi va chạm kia nữa.

Hai mắt nó nhìn chăm chú vào phía trước.

Ai thắng ai thua, phải xem trong nháy mắt này.

Ầm rầm!

Khi tia máu hình lưỡi liềm cuối cùng chém vào bên trong bão không gian, gần như muốn xé mở toàn bộ lốc xoáy ra.

Sắc mặt của Vương Đằng vô cùng nghiêm nghị, cố hết sức khống chế lực không gian trong cơ thể, vận chuyển bão không gian nhanh hơn nữa, ngăn cản tia máu khủng bố này.

Quá mạnh mẽ!

Độ lớn mạnh của tia máu này còn vượt quá xa dự đoán trước của hắn.

Kể từ khi hắn sáng tạo ra chiêu bão không gian này, cho đến bây giờ vẫn chưa có ai dựa vào lực lượng mạnh mẽ không gì sánh kịp để xé mở ra.

Nhưng lão tổ Huyết Nha này lại làm được.

Hơn nữa nó chỉ do một giọt tinh huyết biến thành mà thôi, nếu như là chân thân đến đây, chỉ sợ hắn không đỡ nổi dù chỉ đầu ngón tay của đối phương.

Ầm ầm ầm!

Bão không gian xoay tròn tốc độ cao, hình thành lực cắt vô cùng sắc bén, không ngừng tiêu tan tia máu hình lưỡi liềm.

Nhưng mà tia máu hình lưỡi liềm vẫn chậm rãi chém vào bên trong bão không gian, đến gần Vương Đằng.

Ở trên tia máu kia mở ra một ánh mắt, chính là lão tổ Huyết Nha, nó lạnh lùng nhìn Vương Đằng ở bên trong bão không gian, giọng nói truyền ra: “Có thể chết dưới tay lão tổ ta đây, ngươi coi như đáng để kiêu ngạo.”

“Chắc tương đối rồi.” Vương Đằng nhìn vị trí tia máu, ánh sao chớp lóe trong mắt.

“Cố giả vờ huyền bí.” Lão tổ Huyết Nha không khỏi sửng sốt, không biết hắn có ý gì. Hai mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, nó cười lạnh một tiếng, tia máu do nó biến thành lại tăng vọt màu máu một lần nữa, không ngừng chém vào trong bão không gian.

Theo tia máu xâm nhập, Vương Đằng đã có thể cảm nhận được uy hiếp của tử vong. Một mùi máu tinh mang theo sát ý vô tận đè xuống từ trên đỉnh đầu, giống như định chém người hắn thành hai nửa.

Vương Đằng ngẩng đầu lên, nhếch miệng cười với đôi mắt ở bên trên, trong miệng thốt ra một chữ:

“Nổ!”

Đồng tử lão tổ Huyết Nha co rụt lại, nhưng đã không còn kịp nữa.

Ầm!

Một tiếng nổ vĩ đại vang lên, bão không gian lập tức nổ mạnh, hình thành năng lượng không gian cuồng bạo cắn nuốt tia máu hình lưỡi liềm, cũng cắn nuốt cả Vương Đằng.

“Vô liêm sỉ!” Lão tổ Huyết Nha cuối cùng phát ra một tiếng gầm gừ không cam lòng, sau đó biến mất trong vụ nổ tung này.

Ở trong chỗ nổ tung kia, không gian sụp đổ xuống, tạo thành một hư vô sâu không thấy đáy. Tất cả năng lượng đều đổ cuốn vào trong đó, tia máu cũng bị cuốn vào, không thể chạy thoát được.

“Chuyện này!!!”

Tolby nhìn thấy một màn này từ xa, thay đổi sắc mặt, trong lòng hoảng sợ đến cực hạn.

Nó không nghe thấy tiếng gầm gừ của lão tổ Huyết Nha, trái tim đều bị kéo lên, không biết dưới vụ nổ mạnh này, lão tổ Huyết Nha có đánh chết được Nhân tộc kia không?

“Đoàn trưởng!”

Đám người Hokia thay đổi sắc mặt, ào ào vọt lên, nhưng căn bản không thể đến gần chỗ nổ tung kia. Dao động năng lượng không gian khủng bố khiến bọn họ sinh lòng hoảng sợ.

“Ta không có việc gì!”

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên.

Hư không bên cạnh đột nhiên nổi lên một trận gợn sóng, một bóng dáng bước ra từ trong đó, chính là Vương Đằng.

“Đoàn trưởng!” Đám người Hokia mừng rỡ không thôi, vội vàng nghênh đón.

“Đoàn trưởng, ngươi thật sự không có việc gì chứ?” Phó đoàn trưởng Quý Lộ quan sát Vương Đằng từ trên xuống dưới, lo lắng hỏi.

Nổ mạnh kia kinh khủng như thế, Vương Đằng lại có thể chạy trốn ra ngoài được, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Nhưng sắc mặt của hắn cực kỳ tái nhợt, giống như bị hao tổn cực kỳ nghiêm trọng, thoạt nhìn không tốt lắm.

“Yên tâm đi, còn chưa chết.” Vương Đằng lắc đầu, thản nhiên nói.

Bão không gian này thật sự tương đối hao tổn lực không gian. Hắn cảm thấy mình sắp bị vét sạch, nhưng sụp đổ tạo thành trước mắt đã có bong bóng thuộc tính không gian tạo ra, lập tức có thể bổ sung lại được, nên không cần phải lo lắng.

Mọi người thấy hắn thật sự không có việc gì, nên mới yên tâm.

Tolby thấy Vương Đằng vẫn còn sống, nhưng lão tổ Huyết Nha lại không thấy bóng dáng, một dự cảm xấu nảy sinh trong lòng nó. Nó nhìn chằm chằm Vương Đằng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

“Công kích mới vừa rồi là gì?” Ngụy Đồng nhìn không gian nổ mạnh ở xa xa, sắc mặt nghiêm nghị, tò mò hỏi.

“Đây là công kích của phân thân do tinh huyết một lão tổ Huyết tộc biến thành.” Vương Đằng nói.

“Cái gì, lão tổ Huyết tộc!!!”

Đám người Hokia chấn động, trong lòng hoảng sợ vô cùng.

“Sao ở đây lại có thể xuất hiện tinh huyết của lão tổ Huyết tộc được?” Phùng Cương không thể tin nổi nói.

“Là Huyết tộc kia mang theo trên người.” Vương Đằng nhìn Tolby đang ở chỗ xa.

Hết chương 1734.
Bình Luận (0)
Comment