Lão tổ Huyết Nha hóa thành một tia sáng màu đỏ như máu, lần thứ hai xuyên thấu thân hình Vương Đằng.
Nhưng mà Vương Đằng lại lần nữa xuất hiện ở chỗ xa, lưu tại chỗ vẫn chỉ là một tàn ảnh mà thôi.
“Ngươi không bắt được ta! Không bắt được ta đâu!” Suy nghĩ nhanh chóng xoay chuyển trong đầu Vương Đằng, nghĩ đối sách, ngoài mặt lại cười he he nói với lão tổ Huyết Nha.
“… Nhân tộc này thật đáng đánh đòn!” Tolby câm lặng.
Lão tổ Huyết Nha không thốt một lời, tia sáng lạnh lóe lên trong mắt nó. Thân hình nó lượn vòng, vẽ ra một đường gấp khúc trong không trung, nhằm vào Vương Đằng.
Hiện giờ thể không gian của Vương Đằng đã là tam giai, cộng thêm với chiến kỹ không gian ‘Không Thiểm’ chuyên môn dùng để né tránh, cho dù đối mặt với lão tổ Huyết Nha đã có tốc độ cực hạn vẫn đều thành thạo.
Nhưng mà đối phương dù sao chỉ do một giọt tinh huyết biến thành, chỉ e không có bao nhiêu thực lực của bản thân nó.
Cuối cùng lão tổ Huyết Nha đã không thể ức chế nổi tức giận đang dâng lên trong lòng nữa rồi. Mỗi một lần cảm thấy bắt được Vương Đằng, nhưng đều chỉ có thể đánh trúng tàn ảnh của hắn.
Cảm giác kia giống như đi bắt một con lươn trơn bóng không lưu dấu tay.
Kết quả như vậy khiến cho nó cực kỳ bực tức và khó chịu.
Thậm chí nó còn cảm thấy hơi mất mặt.
Dù sao mới vừa rồi nó còn khoe khoang khoác lác trước mặt Tolby, sẽ dễ dàng đánh chết Vương Đằng.
Hiện giờ giằng co hơn nửa ngày nhưng vẫn không thành công.
Nó cảm thấy ánh mắt Tolby nhìn nó đều hơi kỳ quái.
“Ta nói này, tương đối là được, chúng ta ai đều không làm gì được ai, việc gì phải lãng phí thời gian.” Vương Đằng lại tránh thoát một lần công kích, xuất hiện ở nơi xa, nhìn lão tổ Huyết Nha, mở miệng nói.
“Ta nhất định phải giết ngươi, không ai có thể nhục nhã lão tổ ta.” Lão tổ Huyết Nha lạnh lùng nói.
“Ha, lão già nhà ngươi còn rất ngang ngạnh.” Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, lại nhìn sang Tolby nói: “Ngươi không khuyên giải lão tổ nhà ngươi sao, người già rồi, đừng mù quáng giằng co nữa.”
“… Già, người già!?” Tolby ngớ ra, cứng ngắc quay đầu nhìn lão tổ Huyết Nha.
“Muốn chết!”
Tâm tính tôi luyện nhiều năm của lão tổ Huyết Nha, khoảnh khắc này… vỡ vụn!
Đường đường lão tổ Huyết tộc lại bị một Nhân tộc gọi là người già, điều này sao có thể không khiến lão tổ Huyết Nha không tức giận được.
Trong phút chốc, ánh sáng đỏ bùng nổ trên người lão tổ Huyết Nha, mùi máu tanh khủng bố tràn ngập ra xung quanh.
“Không ổn!” Tolby biến sắc, vội vàng nhanh chóng lùi lại phía sau, hoảng sợ trong lòng: “Thằng nhãi này đã triệt để chọc giận lão tổ, hắn chết chắc! Hắn chết chắc!”
Vương Đằng cũng thoáng thay đổi sắc mặt. Hắn cảm nhận được khí tức khủng bố từ trong ánh sáng đỏ kia, lão già này định liều lĩnh xử lý hắn.
Hắn hơi đau khổ.
Mới vừa rồi chỉ vì kéo dài thời gian. Dù sao thi triển ‘Không Thiểm’ có tiêu hao rất lớn, hắn không thể luôn luôn sử dụng được, chỉ có thể dùng phương thức này để dời lực chú ý đi.
Ai ngờ lão tổ Huyết Nha lại hẹp hòi như vậy.
Dù sao cũng là nhân vật cấp lão tổ, không chịu được trêu chọc chút nào.
“Không có cách nào cả, chỉ có thể cứng đối cứng một trận.” Vương Đằng bất đắc dĩ trong lòng, vừa thấy đã biết công kích này có phạm vi lớn, hắn không dám bảo đảm mình có thể né tránh được không.
Rầm!
Nơi xa lão tổ Huyết Nha đã hoàn toàn biến mất, hóa thành một chùm sáng đỏ. Mùi máu tanh tràn ngập, tiếng gầm rú truyền ra từ bên trong đó, tích tụ năng lượng khủng bố.
Vương Đằng không chần chừ nữa, chìa hai tay ra, lực không gian trong cơ thể lập tức điều động.
Vù!
Giống như một cơn gió vô hình thổi lên trong không gian hư vô, vờn xung quanh người Vương Đằng, cấp tốc hình thành một lốc xoáy.
Ầm ầm ầm!
Hư không chấn động, từng vết nứt màu tối đen theo đó hiện ra, lĩnh vực xung quanh đã bắt đầu không chịu nổi lực không gian đáng sợ này, bắt đầu hỏng mất.
Rắc rắc rắc…
Tiếng vỡ vụn truyền ra.
Lĩnh vực dần sụp đổ, bầu trời bên ngoài một lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.
“Dao động không gian thật mạnh!” Tolby cắn răng, trong mắt tràn đầy không cam lòng.
Thiên kiêu Nhân tộc này còn mạnh hơn sự tưởng tượng của nó!
Lần đầu tiên trong lòng nó xuất hiện cảm giác bị thất bại.
Nhưng mạnh nữa thì sao, cuối cùng hắn vẫn bị lão tổ bóp chết thôi.
Khuôn mặt Tolby hiện lên vẻ dữ tợn, nó phải tận mắt nhìn thấy Vương Đằng chết dưới tay lão tổ.
Chiến đấu trong phòng tuyến bên dưới đã sớm tiến vào kết thúc, giờ phút này đám người Hokia đều chú ý đến tình hình trên bầu trời, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Có chuyện gì vậy?”
“Tại sao lại xuất hiện dao động khủng bố như thế?”
“Là do Huyết tộc kia làm ra sao?”
…
Đôi mắt đám người Hokia tràn đầy lo lắng, bọn họ thật sự không ngờ rằng cuộc chiến đấu này lại sẽ phát triển đến mức độ này.
Trên bầu trời, hai bên đều có dao động năng lượng cực kỳ khủng bố tản ra.
Một bên đầy sắc đỏ, mùi máu tanh tràn ngập, kể cả bọn họ đều có thể ngửi thấy được.
Đó không thể nghi ngờ là thủ đoạn của loài Hắc Ám Huyết tộc.
Nhưng căn cứ vào thông tin tình báo, loài Hắc Ám Huyết tộc này chỉ là một tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị, tại sao có thể thi triển ra được một chiến kỹ đáng sợ như thế.
Bên kia lại có dao động không gian vô cùng mãnh liệt, lực lượng vô hình không ngừng thổi quét ra, cũng không thể khinh thường.
Đó là thủ đoạn của Vương Đằng.
Chiến kỹ không gian!!!
Rất nhiều người đều đã từng nhìn thấy một chiêu Vương Đằng sử dụng để đánh chết cấp Ma Hoàng trung vị ở phòng tuyến thứ ba, sau này đám người Hokia cũng đã xem qua video, cho nên không xa lạ gì.
Hiện giờ bọn họ chỉ có thể cầu nguyện Vương Đằng dựa vào một chiêu này ngăn cản công kích của đối phương.
Rầm!
Lốc xoáy không gian bên cạnh Vương Đằng càng mãnh liệt, dưới xoay tròn tốc độ cao đã tạo thành một bão không gian không nhỏ.
Mà thân hình của Vương Đằng cũng biến mất trong mắt bão.
Nhưng lốc xoáy này còn đang không ngừng mở rộng ra, khuấy nát không gian xung quanh, lực hút khủng bố truyền ra từ trong gió lốc.