Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1736 - Chương 1736. Rốt Cuộc Loài Hắc Ám Này Đã Trải Qua Chuyện Gì Khi Ở Trong Tay Thiếu Tá Vương Đằng?

Chương 1736. Rốt cuộc loài Hắc Ám này đã trải qua chuyện gì khi ở trong tay thiếu tá Vương Đằng?
Chương 1736. Rốt cuộc loài Hắc Ám này đã trải qua chuyện gì khi ở trong tay thiếu tá Vương Đằng?

Có giành thắng lợi hay không đều xem một trận đánh này!

Vì sao đám người tướng quân Mokallen lại coi trọng ba phòng tuyến này như thế?

Đó là bởi vì vị trí địa lý của ba phòng tuyến này hết sức đặc thù. Sau khi ba phòng tuyến lớn này thất thủ, mấy phòng tuyến lớn ở giữa không khác gì đã bị cô lập, một khi loài Hắc Ám phát động xâm nhập quy mô lớn, phòng tuyến bị cô lập gần như lập tức sẽ sụp đổ thất thủ.

Sau đó đại quân loài Hắc Ám gần như có thể tiến quân thần tốc, đánh thẳng đến tổng căn cứ.

Đây là lý do vì sao loài Hắc Ám sẽ đánh hạ ba phòng tuyến lớn kia đầu tiên.

Đáng tiếc rằng loài Hắc Ám vẫn đánh giá thấp quyết tâm của Nhân tộc. Quân đội Nhân tộc trực tiếp điều động ba quân đoàn lớn, lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai đoạt lại hai phòng tuyến lớn.

Hiện giờ chỉ còn lại mỗi phòng tuyến thứ mười ba thôi.

Nhưng không thể nghi ngờ tầm quan trọng của phòng tuyến thứ mười ba, bởi vậy tất cả mọi người đều đang chờ đợi kết quả.

Giờ phút này, bên trong sảnh vô cùng yên tĩnh, không khí căng thẳng tràn ngập.

Tướng quân Mokallen khép hờ hai mắt, hai tay siết chặt vào nhau, cằm kê lên đó, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng.

Không có ai nhìn ra được hắn đang suy nghĩ cái gì, có phải đang lo lắng cho tình huống của phòng tuyến thứ mười ba hay không.

Gần như có thể nói đoàn trưởng đoàn Hổ Sát là do chính tướng quân Mokallen đẩy lên. Chiến dịch này chẳng những có liên quan đến Vương Đằng, còn liên quan đến cả tướng quân Mokallen nữa.

Nếu như thất bại, không trốn thoát được thanh danh không biết nhìn người.

“Tướng quân Mokallen, còn chưa có tin tức sao?” Cuối cùng tướng quân Thích Nguyên Câu vẫn không nhịn được hỏi.

Dáng vẻ của hắn không tính là cộc cằn, nhưng tính tình lại hết sức vội vàng hấp tấp.

Đã đợi đến hơn ba tiếng rồi, còn chưa có bất cứ kết quả nào truyền đến, sao hắn có thể nhịn được.

Huống hồ trước đó vốn đã kéo dài vài ngày. Nếu không phải có tướng quân Mokallen bảo đảm, chỉ sợ hắn đã đích thân đến hỏi Vương Đằng, rốt cuộc Vương Đằng đang làm gì vậy.

“Thích tướng quân, tính tình này của ngươi cần phải sửa, gấp gáp như vậy làm gì.” Tướng quân Kimberly cười hề hề nói.

“Chỉ có ngươi không gấp gáp.” Tướng quân Thích Nguyên Câu tức giận nói.

“Ta cũng không gấp.” Tướng quân Ukele ở bên cạnh trầm tĩnh mở miệng nói.

“…” Khóe miệng tướng quân Thích Nguyên Câu khẽ giật.

Sao đến đâu đều có ngươi vậy.

Ta nói chuyện với ngươi sao?

Hừ!

Hắn quay đầu trừng mắt nhìn tướng quân Ukele.

Tướng quân Ukele nhún vai, hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt phẫn nộ của tướng quân Thích Nguyên Câu.

Ngươi cắn ta đi!

“Chắc sắp, bọn họ đang trong chiến đấu, không tiện liên hệ, yên tĩnh chờ đợi kết quả đi.” Lúc này tướng quân Mokallen chậm rãi mở mắt, nói: “Chúng ta nên cho người trẻ tuổi một chút nhẫn nại.”

“Ta đồng ý với tướng quân Mokallen, huống hồ thiếu tá Vương Đằng không phải người bắn tên không có mục đích, ta thấy hắn rất chắc chắn.” Tướng quân Kimberly nói.

“Tướng quân Kimberly, chẳng lẽ không phải ngươi nhìn trúng thiếu tá Vương Đằng đẹp trai sao?” Tướng quân Ukule uyển chuyển nói.

“Khụ khụ, đây là mục thêm điểm.” Tướng quân Kimberly ho khan nói.

“…” Đoàn trưởng hai quân đoàn lớn Hồng Hạt, Bạo Hùng ở bên cạnh cạn lời.

Đoàn trưởng quân đoàn Hồng Hạt là một người đàn ông trung niên thoạt nhìn cực kỳ giỏi giang, khuôn mặt luôn luôn treo nụ cười, là một lão soái ca trung niên, lúc này không khỏi mở miệng nói: “Hình như các vị tướng quân vô cùng xem trọng thiếu tá Vương Đằng này.”

Sức quan sát của hắn rất sâu sắc, ánh mắt đảo qua khuôn mặt mọi người. Không khó nhìn ra được, cho dù là tướng quân Thích Nguyên Câu có vẻ vô cùng gấp gáp, nhưng khá xem trọng thiếu tá Vương Đằng mới quen biết kia, hắn chẳng qua nóng lòng muốn biết kết quả mà thôi.

“Thượng tá Berkeley, xem ra ngươi cũng rất tò mò.” Tướng quân Ukele cười nói.

Berkeley khẽ gật đầu với tướng quân Ukele, cười nói: “Dù sao cũng là người được các vị tướng quân coi trọng, ta đương nhiên hết sức tò mò.”

“Hy vọng không khiến cho chúng ta thất vọng.” Đoàn trưởng quân đoàn Bạo Hùng là một người đàn ông cao to vô cùng cường tráng của tộc Hùng Nhân. Hắn ngồi trên ghế tựa đặc biệt lớn, nửa người trên đều cao hơn phần lớn mọi người, nếu như đứng lên ít nhất có thể đạt đến ba mét. Giọng nói của hắn cực kỳ nặng nề, giống như tiếng trống.

“Ha ha ha, lần này ba quân đoàn lớn các ngươi ra tay, không biết ai càng mạnh hơn chút?” Tướng quân Thích Nguyên Câu cười lớn nói.

“Ta đã thua Howes.” Thượng tá Berkeley lắc đầu cười khổ nói.

Nhìn vẻ mặt của hắn, hiển nhiên cảm thấy lần so đấu trong vô hình này, nhất định là quân đoàn Bạo Hùng thắng lợi, không thể nghi ngờ.

Về phần Hổ Sát, hắn không thừa nhận rằng vị đoàn trưởng mới nhậm chức kia có thể làm tốt hơn hắn.

Kể cả hắn đều thua Bạo Hùng, Vương Đằng đương nhiên không có khả năng thắng được.

Lúc hắn nghe nói quân đoàn Bạo Hùng chém giết đủ tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, hắn đều không thể không phục.

Tồn tại cấp Ma Hoàng hạ vị không dễ dàng đánh chết như vậy, nhiều hơn một con là chênh lệch thật lớn.

Hắn thua không oan.

Ở trên chiến trường, mỗi một loài Hắc Ám cấp cao đều là chiến công, đều là vốn liếng để cho mọi người lấy ra khoác lác.

Lần này chém giết đủ tám loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị đã đủ để cho Howes khoác lác thời gian rất dài.

Giờ phút này, gương mặt Howes cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo.

Đúng lúc này, một tiếng nhắc nhở thông tin đột ngột vang lên trong sảnh.

“Đã đến rồi!”

Mọi người chấn động tinh thần, vội vàng nhìn về phía tướng quân Mokallen.

Kể cả hai người thượng tá Berkeley và Howes đều không hề ngoại lệ, đều nhìn về phía tướng quân Mokallen, hiển nhiên bọn họ vẫn cực kỳ để ý đến kết quả này.

Tướng quân Mokallen mỉm cười, giơ tay điểm, một màn sáng theo đó xuất hiện.

Trong màn sáng rõ ràng là dáng vẻ của Vương Đằng.

Ở phía sau lưng hắn là phòng tuyến thứ mười ba đã biến thành đống đổ nát, trong phòng tuyến trải rộng vết cháy, tòa nhà đều bị phá hủy, thi thể loài Hắc Ám đầy đất.

Cho dù bản thân không có mặt ở chiến trường, khí tức thảm thiết kia vẫn đập vào mặt, khiến mọi người không khỏi nghiêm túc.

Trận này rốt cuộc đã đánh như thế nào vậy?

Hết chương 1736.
Bình Luận (0)
Comment