Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1737 - Chương 1737. Rốt Cuộc Loài Hắc Ám Này Đã Trải Qua Chuyện Gì Khi Ở Trong Tay Thiếu Tá Vương Đằng? (2)

Chương 1737. Rốt cuộc loài Hắc Ám này đã trải qua chuyện gì khi ở trong tay thiếu tá Vương Đằng? (2)
Chương 1737. Rốt cuộc loài Hắc Ám này đã trải qua chuyện gì khi ở trong tay thiếu tá Vương Đằng? (2)

Lại thảm thiết đến như thế, gần như làm hỏng toàn bộ phòng tuyến thứ mười ba.

Sắc mặt hai người Berkeley và Howes nghiêm nghị, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

Chiến đấu giữa bọn họ với loài Hắc Ám đã xem như vô cùng kịch liệt, nhưng đều không đạt đến mức độ thế này.

Phòng tuyến thứ mười ba này thật sự giống như bị vũ khí phù văn hạng nặng cấp Vực Chủ oanh tạc một trận, còn bị tiến hành oanh tạc dưới tình huống loài Hắc Ám không hề phản kháng, bằng không phá hủy sẽ không triệt để như thế.

Dù sao nếu như cường giả loài Hắc Ám ra tay đã đủ để ngăn cản, cho dù vũ khí phù văn hạng nặng cấp Vực Chủ cũng không phát huy ra được hiệu quả nên có.

Bằng không mỗi một trận chiến đấu cứ trực tiếp dùng vũ khí hạng nặng oanh tạc là được, không cần cường giả võ đạo ra tay.

“Khụ khụ.” Vương Đằng chú ý đến ánh mắt kỳ quái và tìm tòi nghiên cứu của mọi người, vội vàng ho một tiếng: “Cái gì kia, xuống tay hơi nặng chút, không cần ta bồi thường đấy chứ?”

“…”

Mọi người không khỏi câm lặng.

Đây chỉ là hơi nặng chút sao?

Có phải ngươi đã có hiểu lầm gì với hai chữ “Hơi chút” không.

Hơn nữa tên này lại lo lắng đến có phải bồi thường không chứ không phải thắng bại của chiến dịch, tư tưởng khá lớn.

Khóe miệng tướng quân Mokallen khẽ giật, ở đây chỉ có mình hắn biết được Vương Đằng đã làm gì ở phòng tuyến thứ mười ba. Nếu như dùng trận pháp, tạo thành cục diện như vậy cũng có lý.

Nhưng mà tình hình này thật sự khiến cho hắn hơi giật mình!

Đương nhiên, lực phá hoại mạnh có chỗ tốt của mạnh, dùng để đối phó với loài Hắc Ám cần dùng thủ đoạn mạnh mẽ như vậy.

“Sẽ không phải thật sự cần ta bồi thường đấy chứ?” Vương Đằng nhìn thấy biểu cảm của mọi người, không khỏi chột dạ hỏi.

Vừa phải đánh chiến, vừa phải bồi thường, chẳng phải lỗ lớn sao, dốc sức không thu được kết quả tốt.

Chiến này không đánh như vậy!

“Không cần ngươi bồi thường, quân đội còn không keo kiệt như vậy, phải kém cỏi đến mức để cho người của mình bồi thường.” Tướng quân Mokallen câm lặng nói.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi.” Vương Đằng nhẹ nhàng thở ra.

Mọi người hơi dở khóc dở cười.

Lối suy nghĩ của tên này thật sự đủ mới mẻ, không biết suy nghĩ như thế nào, lại cho rằng phải bồi thường.

“Kết quả như thế nào?” Tướng quân Mokallen quay về chủ đề chính, hỏi.

Mọi người nghe vậy, sắc mặt đều nghiêm túc lên, tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên người Vương Đằng.

“May mắn không làm nhục mệnh, ta diệt sạch toàn bộ loài Hắc Ám, không một tên nào chạy trốn.” Vương Đằng cười he he nói: “Còn bắt được một loài Hắc Ám Huyết tộc cấp bậc thiên tài, chắc ngươi sẽ thích.”

“Diệt sạch!” Mọi người không khỏi sững sờ, lộ vẻ khiếp sợ.

Hai chữ này cũng không phải đùa!

Muốn tiêu diệt toàn bộ một nhánh quân đội loài Hắc Ám nói thì dễ hơn làm, cho dù khi hai quân đoàn lớn Hồng Hạt và Bạo Hùng đối phó với loài Hắc Ám đều chỉ đánh chết phần lớn. Một khi chúng nó muốn rút đi, bọn họ hoàn toàn không ngăn cản được, đều không thể đuổi theo.

Hiện giờ thiếu tá Vương Đằng này lại nói bọn họ diệt sạch loài Hắc Ám đã chiếm cứ phòng tuyến thứ mười ba!

Tất cả mọi người cảm thấy khó có thể tin được.

“Xác định?” Tướng quân Mokallen cũng hơi trợn to mắt, lại lần nữa trầm giọng hỏi.

“Có thể phái người đến xác minh.” Vương Đằng nói.

“Tốt!” Tướng quân Mokallen tin tưởng, lập tức mừng rỡ, thậm chí không khỏi lớn tiếng kêu một chữ tốt, có thể thấy được tâm tình của hắn kích động bao nhiêu.

“Giỏi thật!”

“Thiếu tá Vương Đằng, làm rất tốt!”

“Tốt, tốt, tốt, thật sự là tuổi trẻ tài cao!”

Đám người Thích Nguyên Câu đều ào ào mừng rỡ, tán thưởng Vương Đằng không thôi.

“Quá khen, quá khen, đều là việc ta phải làm.” Vương Đằng khiêm tốn xua tay nói, nhưng vẻ cực kỳ hưởng thụ kia không hề che giấu chút nào.

Đoàn trưởng hai quân đoàn lớn Hồng Hạt và Bạo Hùng không khỏi liếc nhìn nhau, đột nhiên có cảm giác bị vứt bỏ.

Sóng sau đẩy sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát ~

Hình như bọn họ đều đã thành sóng trước đáng thương.

“Đúng rồi, ngươi mới vừa nói bắt được một loài Hắc Ám Huyết tộc cấp bậc thiên tài? Có phải là con trước đó đã đánh lui tướng quân Lục Cao Cách không?” Tướng quân Mokallen lại hỏi.

“Đúng vậy, là tên này.” Vương Đằng kéo Tolby đến trước màn sáng, nói.

“…”

Mọi người nhìn thấy Tolby bị trói giống như bánh tét, khóe mắt đều không nhịn được khẽ giật.

Rốt cuộc loài Hắc Ám này đã trải qua chuyện gì khi ở trong tay thiếu tá Vương Đằng vậy?

“Quả nhiên là loài Hắc Ám này, không ngờ lại bị ngươi bắt được.” Tướng quân Mokallen thở phào một hơi, nhìn xem Vương Đằng với ánh mắt kỳ dị, nói giống như cảm khái.

Thực lực của thiếu tá Vương Đằng này rốt cuộc đạt đến trình độ nào? Kể cả loài Hắc Ám cấp bậc này đều có thể bắt sống, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin được.

Khuôn mặt hai người thượng tá Berkeley và Howes đều lộ vẻ khiếp sợ. Họn họ đều đã nghe nói đến loài Hắc Ám Huyết tộc này, có thực lực tương đương với cấp Vực Chủ, kể cả bọn họ đều không dám nói mình có thể đối phó được.

Không ngờ lại bị thiếu tá Vương Đằng này bắt sống.

Giờ phút này, cuối cùng bọn họ đã triệt để đặt Vương Đằng lên địa vị ngang hàng, thậm chí coi trọng hắn còn mơ hồ vượt qua cả đoàn trưởng đoàn Hổ Sát nhiệm kỳ trước.

Ít nhất ở trong nhận thức của bọn họ, đoàn trưởng đoàn Hổ Sát nhiệm kỳ trước không làm được đến mức độ này.

“Lại nói bắt được thiên tài Huyết tộc này, có phần thưởng gì không vậy?” Vương Đằng hỏi.

“…” Tướng quân Mokallen nhíu mi tâm lại.

Tên này thật sự là kẻ dở hơi.

Còn chủ động đòi thưởng với hắn. Đây còn không phải là lần đầu tiên, hắn chưa từng gặp cấp dưới nào như thế.

Mọi người không khỏi câm nín.

Cảm thấy lá gan của Vương Đằng không phải lớn bình thường, mọi người chắc chắn đều muốn phần thưởng, nhưng thật sự không có mấy người chủ động nói ra. Đây không phải việc người bình thường dám làm.

Chỉ một điểm này, hai người Berkeley và Howes cảm thấy Vương Đằng mạnh hơn bọn họ.

“Ta bắt thiên tài Huyết tộc này tốn rất nhiều công sức đấy, nó còn dùng ra cả tinh huyết của lão tổ Huyết tộc. Nếu không phải ta đủ thông minh, thiếu chút nữa không về được.” Vương Đằng thấy tướng quân Mokallen tỏ vẻ ghét bỏ, vội vàng kêu khổ.

“Cái gì!?”

Hết chương 1737.
Bình Luận (0)
Comment