Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1764 - Chương 1764. Cự Thú Hắc Ám: Đại Nham Khuê Giáp Long Thú! (3)

Chương 1764. Cự thú hắc ám: Đại Nham Khuê Giáp Long Thú! (3)
Chương 1764. Cự thú hắc ám: Đại Nham Khuê Giáp Long Thú! (3)

“Cùng nổi danh với cự thú Tinh Không?!” Viên Cổn Cổn khiếp sợ không thôi, lại nghi ngờ nói: “Cơ thể của nó... có thể biến lớn?”

“Không sai, con cự thú này có thể trở nên to lớn.” Vương Đằng gật đầu nói, sắc mặt nghiêm trọng.

“Ahhh, vậy hành tinh phòng ngự số 29 chẳng phải sẽ...” Viên Cổn Cổn lại hít vào một ngụm khí lạnh, đã không dám nói tiếp.

“Mặc cho loài Hắc Ám muốn làm gì, phải mau chóng mang tin tức này về.” Vương Đằng trầm giọng nói trong lòng.

Kế tiếp hắn không chần chờ gì nữa, lượn quanh một vòng trước mắt Đại Nham Khuê Giáp Long Thú, bắt đầu nhặt bong bóng thuộc tính đang trôi lơ lửng bốn phía.

Nhặt xong một vòng, Vương Đằng thu hoạch khá phong phú.

Nguyên lực tinh thần Hắc Ám của hắn tiến thẳng từ cấp Hằng Tinh bát giai vào cửu giai.

‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám’ :80090000 (cấp Hằng Tinh cửu giai)

Chuyện này thật là không thể tưởng tượng nổi, bởi vì trước đó nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám của hắn vừa mới tiến vào bát giai mà thôi, vậy mà bây giờ đã tiến thẳng lên cửu giai. Điều này chứng minh bong bóng thuộc tính nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám đang lơ lửng xung quanh Đại Nham Long Giáp Khuê Thú này có hơn tám vạn điểm.

Ngoài ra nguyên lực tinh thần hệ Thổ cũng từ cấp Hằng Tinh bát giai lên cửu giai.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ’: 120090000(cấp Hằng Tinh cửu giai)

Cùng lúc đó, Vương Đằng cảm nhận được từ sau khi mấy bong bóng thuộc tính đặc biệt dung hòa vào cơ thể của hắn, thiên phú Hắc Ám và thiên phú hệ Thổ của hắn lại lặng sẽ xảy ra thay đổi.

Cấp Thánh!

Đây là vượt qua thiên phú cấp Hoàng, lên thẳng cấp Thánh!!

Vương Đằng vừa mừng vừa sợ. Hắn nhận thấy rõ là thiên phú Hắc Ám và thiên phú hệ Thổ của mình đang xảy ra sự lột xác, khiến hắn càng thêm nhạy cảm và thân hoà với nguyên lực Hắc Ám cùng nguyên lực hệ Thổ giữa đất trời, giống như hắn đã hóa thành một bộ phận của nguyên lực Hắc Ám và nguyên lực hệ Thổ vậy.

Loại cảm giác này, hắn chỉ từng cảm nhận được trước đó khi thiên phú hệ Phong của hắn đạt tới cấp Thánh, nhưng bây giờ lại đồng thời xuất hiện hai loại cảm nhận giống vậy.

Vương Đằng sao có thể không vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Nhưng khi hắn đã nhận được hai loại thiên phú cấp Thánh này, cũng chỉ vui mừng một chốc, trong lòng lại càng thêm nặng nề.

Rất hiển nhiên, đây là thiên phú của Đại Nham Khuê Giáp Long Thú.

Có được thiên phú như vậy, Đại Nham Khuê Giáp Long Thú phải kinh khủng đến mức nào?

Vương Đằng quả thực không dám tưởng tượng.

Nhặt bong bóng thuộc tính xong, Vương Đằng hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tìm kiếm loài Hắc Ám tộc Ma Não kia.

Nhưng toà nhà trên lưng cự thú này to lớn như thế, thật sự khiến người ta không biết xuống tay từ đâu, không biết tìm từ chỗ nào.

Vương Đằng cau mày, ánh mắt quét qua toà nhà bên trên.

“Mặc kệ, cùng lắm thì tìm từng chỗ.”

Một lát sau, hắn cắn răng, không chần chừ thêm nữa, tùy tiện chọn một cửa vào bước vào trong toà nhà.

Tòa nhà này vô cùng to lớn, cho dù Vương Đằng ngẩng đầu lên cũng không nhìn thấy đỉnh, may mà cửa vào không cao, nối tiếp bởi một bậc thang đá buông xuống mặt đất.

Bậc thang đá này hiển nhiên không phải được hình thành tự nhiên, mà là cấu thành thông qua một lực lượng nào đó.

Vương Đằng nghĩ, với thiên phú hệ Thổ của Đại Nham Khuê Giáp Long Thú, tạo nên một bậc thang đá thế này chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Hắn bước lên bậc thang đá, rất nhanh đến cửa vào ở phía cuối cùng.

Bên trong cửa vào vô cùng âm u, khắp nơi lộ ra một luồng cảm giác quỷ dị, âm u lạnh lẽo, một mảnh yên tĩnh. Đi vào bên trong, chỉ có tiếng vang phát ra khi giáp trên chân giẫm lên mặt đất, có vẻ hết sức đột ngột trong loại hoàn cảnh này.

Bên dưới Ma Giáp, Vương Đằng không khỏi cau mày, ánh mắt quét qua bốn phía. Hắn đi tới chừng mấy chục mét mới xuất hiện mấy cửa hang, thông về những hướng khác nhau.

Vương Đằng cũng không biết nên vào cửa nào, hắn mở ra đôi mắt Nguyên Chất, nhưng vẫn không cách nào nhìn xuyên thấu vách tường nơi này, cái gì cũng không nhìn thấy.

Đôi mắt Nguyên Chất giai đoạn hiện nay quả nhiên đã đạt đến cực hạn, không thể lại mọi việc đều thuận lợi giống như trước đó.

Vương Đằng thở dài trong lòng.

Hắn cảm thấy giờ phút này mình tựa như con ruồi không đầu, chỉ có thể bay loạn khắp nơi.

Dứt khoát không do dự nữa, tùy tiện chọn một cửa hang đi vào, hắn mơ hồ cảm nhận được mùi máu tanh tại đây.

Hắn không tránh đi loài Hắc Ám nơi này, ngược lại chủ động nghênh đón.

Muốn phá vỡ thế cục, nhất định phải hoà nhập trong bọn họ.

Lại đi thêm trăm mét, rẽ qua một góc, một không gian cực lớn xuất hiện ngay trước mặt.

Vương Đằng thấy được một đám loài Hắc Ám ở bên trong!

Loài Hắc Ám Huyết tộc!

Nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua xung quanh, đồng tử lại không khỏi co lại.

Bởi vì trong này không chỉ có loài Hắc Ám Huyết tộc tồn tại, còn có không ít võ giả Nhân tộc. Bọn họ bị khóa chặt tay chân, treo ngược lên giữa không trung, mấy tên Huyết tộc ghé vào người bọn họ, hút lấy hút để máu tươi.

Sắc mặt những võ giả Nhân tộc vô cùng trắng bệch, hiển nhiên đã mất máu quá nhiều, không biết đã bị hút hết bao nhiêu tinh huyết.

Cho dù là võ giả mạnh mẽ, bị hút máu như vậy, tuyệt nhiên cũng không chống đỡ được bao lâu, sẽ tử vong rất nhanh.

“Shhh... vẫn là máu của võ giả Nhân tộc ngon.” Một con loài Hắc Ám Huyết tộc ngồi trên ghế tựa đá, ngẩng đầu lên từ cổ một nữ võ giả tộc Thỏ Nhân. Một đôi răng nanh của nó đang nhỏ xuống máu đỏ tươi, nhưng lại bị đầu lưỡi quét qua, nuốt vào trong bụng không thừa một giọt. Nó ngẩng đầu lên, say mê nhắm mắt lại, tựa như đang dư vị.

Một lát sau, nó lại mở mắt, ném võ giả tộc Thỏ Nhân trong tay qua bên cạnh, lạnh lùng nói: “Xử lý đi, huyết thực này đã khô cạn rồi.”

Lập tức có một Huyết tộc khác đi ra, kéo xác võ giả tộc Thỏ Nhân không còn chút sức sống đi, biến mất trong bóng tối.

“Súc sinh!” Khoé mắt Vương Đằng muốn rách cả ra, một luồng sát ý điên cuồng không khỏi dâng lên trong lòng.

“Ủa? Tộc Ma Giáp, chạy đến chỗ ta làm gì?” Lúc này loài Hắc Ám Huyết tộc ngồi ngay ngắn trên chỗ cao mới không nhanh không chậm nhìn về phía Vương Đằng, hờ hững mở miệng hỏi.

Hết chương 1764.
Bình Luận (0)
Comment