Nó sớm đã chú ý tới Vương Đằng đã đến, nhưng cũng không để trong lòng, hoàn thành bữa ăn của mình trước.
Vương Đằng liều mạng đè lại căm phẫn cùng sát ý của bản thân, không ngừng hít thở sâu trong lòng, bình tĩnh cất giọng: “Lạc đường!”
“...” Loài Hắc Ám Huyết tộc kia đại khái không nghĩ tới Vương Đằng sẽ trả lời như vậy, không khỏi có phần cạn lời, nhưng hắn cũng không bỏ qua cho Vương Đằng đơn giản như vậy. Hắn hơi nheo mắt lại, nói: “Vừa nãy hình như ngươi có sinh ra sát ý với ta đúng chứ!”
Vừa dứt lời, bầu không khí xung quanh lập tức cứng lại, từng con Huyết tộc ngẩng đầu, ánh mắt đỏ tươi nhìn thoáng qua Vương Đằng, nhìn chằm chặp vào hắn.
Vương Đằng chợt nhảy dựng trong lòng.
“Vương Đằng, sẽ không bại lộ đấy chứ?” Viên Cổn Cổn nói hơi nghiêm trọng.
“Yên tâm.” Vương Đằng cũng chỉ bị sự chuyển biến đột ngột của đối phương làm giật mình. Hắn đã che giấu đủ tốt, không nghĩ tới con Huyết tộc này lại còn có thể cảm nhận được sát ý của hắn. Lúc này hắn lấy lại tinh thần, trong lòng cũng không có bất kỳ e ngại gì, thậm chí tràn đầy tự tin.
Bộ dạng hắn bây giờ, ai dám nói hắn là Nhân tộc, hắn sẽ quánh đít kẻ đó.
Vương Đằng không hề yếu thế nhìn về loài Hắc Ám Huyết tộc phía trước, thản nhiên nói: “Ngại quá, trong mắt ta, các vị đang ngồi đây đều là con rệp, cho nên muốn bóp chết. Không cẩn thận lộ ra ý nghĩ của mình, tạo thành quấy nhiễu cho các vị, thật sự vô cùng xin lỗi.”
Ầu sệt, ngươi đúng là khiến ta yên tâm.
“...” Viên Cổn Cổn.
Tộc Ma Giáp này lại dám mắng chúng nó?
Bốn phía lập tức yên tĩnh, những loài Hắc Ám Huyết tộc kia đều hơi ngớ ra, sau đó bọn chúng đồng thời phản ứng lại, tức đến kêu gào loạn lên.
“Muốn chết!”
“Láo xược!”
“Giết nó, giết nó, ta muốn hút sạch máu nó!”
...
Toàn thân loài Hắc Ám Huyết tộc phía trước phát ra sát ý lạnh như băng, khóa chặt Vương Đằng, lạnh lùng nói: “Ngươi đang tìm chết hả? Tộc Ma Giáp!”
“Các ngươi dám giết ta sao?” Giọng điệu Vương Đằng tràn đầy khinh thường, tựa như khiêu khích nói: “Chỉ bằng cặp răng nanh của các ngươi, ngay cả Ma Giáp của ta cũng không cắn vỡ được, còn muốn hút máu ta, cũng không sợ cắn gãy răng à.”
Theo như hắn biết, địa vị tộc Ma Giáp cao hơn Huyết tộc nhiều, mà Huyết tộc trước mặt này chỉ mới là cảnh giới cấp Ma Hoàng hạ vị tứ giai. Nếu thật sự đánh lên, hắn cũng không sợ.
Dù sao đã đối mặt, không cần sợ sệt, trực tiếp xông lên đánh đi.
Không chừng có thể được tộc Ma Giáp khác công nhận.
“...” Một đám loài Hắc Ám Huyết tộc không nhịn được cạn lời, buồn bực muốn hộc máu.
Bởi vì Vương Đằng nói không sai, bọn chúng hoàn toàn không cắn vỡ nổi Ma Giáp của tộc Ma Giáp, nói gì tới hút máu.
Chuyện này cực kỳ xấu hổ!
“Ngươi hay lắm, đã rất lâu không có người nào dám nói chuyện với ta như vậy. Hôm nay để Crosa ta cho ngươi một bài học, để ngươi biết kết cục khi mạo phạm tộc Bruch ta.” Vẻ mặt loài Hắc Ám Huyết tộc âm u, lúc âm thanh truyền ra, cả người nó đã biến mất trên ghế tựa đá.
Ầm!
Ngay sau đó, nó lập tức xuất hiện trước mặt Vương Đằng, một tay hoá thành đao, loé ra ánh sáng đỏ tươi, trực tiếp chém xuống ngực Vương Đằng.
Vương Đằng đứng yên tại chỗ, không hề động đậy, toàn thân lại đột nhiên bộc phát ra ánh sáng đen chói mắt.
Ma Giáp Thánh điển!
Một ảo ảnh Ma Giáp càng thêm to lớn ngưng tụ bên ngoài cơ thể, ít nhất cao chừng năm, sáu mét, toàn thân phát ra sáng bóng của kim loại đen, cực kỳ bất phàm.
Keng!
Đao chém màu máu của Crosa chém vào trên ảo ảnh Ma Giáp, phát ra một tiếng vang giống như tiếng kim loại va chạm.
“Cút!” Vương Đằng quát lạnh một tiếng, đưa tay đánh ra. Ma Giáp bên ngoài cơ thể bộc phát ra ánh sáng đen bàng bạc, theo nắm đấm của hắn tung ra, hóa thành quyền ấn màu đen to lớn.
Ánh mắt Crosa co rụt lại, không kịp trốn tránh. Nó chỉ có thể liều với hắn.
Ầm!
Ngay sau đó, lực lượng khổng lồ tuôn đến, nó lại bị đánh mạnh bay ra ngoài, đụng vào trên tường đá.
“Ma Giáp Thánh điển! Chỉ là cấp Ma Vương, mà đã tu luyện Ma Giáp Thánh điển!” Crosa đi ra từ trong đá vụn, nhìn chằm chằm Vương Đằng, sắc mặt khó coi.
“Ma Giáp Thánh điển!”
Crosa gọi ra tên công pháp Vương Đằng tu luyện, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Nó làm sao cũng không nghĩ đến, một tên loài Hắc Ám tộc Ma Giáp cấp Ma Vương lại tu luyện được Ma Giáp Thánh điển!
Ma Giáp Thánh điển này là một điển tịch cực kỳ cao thâm của tộc Ma Giáp. Tộc Ma Giáp bình thường căn bản không thể có tư cách tu luyện.
Điều này nói rõ rằng, tộc Ma Giáp trước mắt này tuyệt đối không phải tộc Ma Giáp bình thường.
“Tên Huyết tộc này có phải hiểu lầm điều gì đó rồi không?” Vương Đằng hơi ngây người, vẻ mặt có hơi kỳ quái.
“Tên nhãi ranh kia, ngươi thuộc thị tộc nào?” Crosa hỏi.
“Có quỷ mới biết là thị tộc nào, tên Huyết tộc này quả nhiên hiểu lầm gì đó rồi.” Vương Đằng càng thêm kỳ lạ trong lòng, mặt ngoài lại bình tĩnh nói: “Không thể trả lời!”
“...” Sắc mặt Crosa lúc xanh lúc trắng.
Tên tộc Ma Giáp này xem thường nó!
Vậy mà dám xem thường Huyết tộc tộc Bruch cao quý nó!
Tộc Bruch chính là một chủng tộc cực kỳ cổ xưa trong Huyết tộc, huyết thống cao quý, không phải Huyết tộc bình thường có thể so sánh.
Tên tộc Ma Giáp này tính là thứ gì!
Trong phút chốc, vẻ mặt nó hoàn toàn bình tĩnh lại. Nó nhìn thoáng qua Vương Đằng, tròng mắt đỏ tươi như ẩn chứa huyết quang dày đặc, thấp giọng nở nụ cười:
“Khặc khặc khặc... Cho dù ngươi tu luyện Ma Giáp Thánh điển thì thế nào, chỉ là cấp Ma Vương, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng có thể chống đối với ta sao?”
“Vậy cứ tới thử đi.” Vương Đằng nhìn thẳng vào loài Hắc Ám trước mặt, giọng nói lộ ra thoả đáng chút trào phúng nhàn nhạt.
Tức giận đi, sự phẫn nộ của người công cụ à!
Grừ!
Crosa quả nhiên phẫn nộ vô cùng, miệng nó thậm chí trực tiếp phát ra gào thét, hơi thở đẫm máu kinh khủng bùng nổ ra từ trong cơ thể nó.
“Chết!”
Ầm!
Crosa hóa thành một luồng ánh sáng màu máu, trực tiếp phóng tới Vương Đằng.
Mắt Vương Đằng sáng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm, nguyên lực Hắc Ám, Tinh Thần trong cơ thể cũng bùng nổ ra, ầm ầm xông tới.
Ầm! Ầm! Ầm…