Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1768 - Chương 1768. Thế Giới Hắc Ám Cấp Thấp!

Chương 1768. Thế giới Hắc Ám cấp thấp!
Chương 1768. Thế giới Hắc Ám cấp thấp!

May mà cuối cùng lừa đảo được loài Hắc Ám trước mắt, nếu không phải hắn đã từng đi đến thế giới Vực Sâu, biết được một chút nội tình, chỉ e cửa hôm nay sẽ không dễ qua như vậy.

Lúc này, Giáp Fred lại mở miệng nói: “Nhưng có thể có được thực lực như vậy, thiên phú của ngươi rất không tệ, sau này ở lại bên cạnh ta, đảm nhiệm đội trưởng của một đội thân vệ trước đi.”

“Đội trưởng đội thân vệ!” Vương Đằng không khỏi sửng sốt, trong lòng mừng như điên.

Tuy rằng trước đó hắn làm như vậy là vì thu hút sự chú ý của loài Hắc Ám cấp cao, nhưng thật sự không ngờ lại được trọng dụng.

Đội trưởng đội thân vệ này, vừa nghe đã biết không phải là chức vị bình thường.

Chẳng lẽ hắn định đi lên trên đỉnh cuộc đời trong thế giới loài Hắc Ám này sao?

Quả nhiên, người quá mức ưu tú, đi đến đâu đều sẽ trở thành tiêu điểm!

Thật phiền não.

“Giáp Deyas.” Giáp Fred đột nhiên gọi một tiếng.

Một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đi từ bên ngoài vào, quỳ một gối trên đất, cung kính nói: “Đại nhân, có gì căn dặn.”

“Tên này để ở đội thân vệ của ngươi dẫn theo trước, cho nó chức vị tiểu đội trưởng.” Giáp Fred nói.

“Dạ.” Giáp Deyas kinh ngạc trong lòng, nhưng không hỏi nhiều, trực tiếp gật đầu đáp.

“Đi đi.” Giáp Fred vẫy tay.

Giáp Deyas đang định lui ra.

“Ừm… đại nhân.” Vương Đằng lại dừng bước chân, hỏi: “Lỡ như đụng độ lũ kia, ta có thể mắng chúng là con rệp không?”

“…” Giáp Fred.

Giáp Deyas nhìn Vương Đằng với vẻ mặt kỳ quái.

Nó biết mới vừa rồi Vương Đằng đã làm gì, thiếu chút nữa bị đánh chết, không ngờ tên này lại không hề sợ, còn dám mắng đám Huyết tộc kia.

Lá gan không phải lớn bình thường!

“Không được sao, vậy thì thôi.” Vương Đằng thất vọng nói.

“Tộc Ma Giáp ta sẽ sợ Huyết tộc nó sao?” Giáp Fred thản nhiên nói.

“Ta hiểu rồi, lần sau nếu như lại gặp phải, ta chắc chắn sẽ thân thiết ân cần hỏi thăm chúng nó.” Vương Đằng gật đầu nhe răng cười nói.

Sau khi Vương Đằng rời đi, Giáp Fred không nhịn được bật cười: “Thú vị đấy.”

Một đầu khác, hai người Giáp Deyas và Vương Đằng rời khỏi tòa kiến trúc này, đi đến nơi đóng quân của đội thân vệ.

Trên đường, Giáp Deyas không nhịn được hỏi: “Giáp Đằng Ưng, ngươi và đại nhân Giáp Fred là… thân tộc?”

“Thân tộc?” Vương Đằng hơi sửng sốt, lắc đầu nói: “Không phải, ta chỉ là một tộc Ma Giáp bình thường thôi, không có thân phận và địa vị hiển hách gì, càng không có được huyết thống cao quý.”

“Như vậy chỉ còn có một khả năng, thiên phú của ngươi khiến kể cả đại nhân đều cảm thấy có giá trị bồi dưỡng rất lớn.” Giáp Deyas kinh ngạc nói.

“Thiên phú của ta thật sự không tệ.” Vương Đằng gật đầu thừa nhận.

“…” Giáp Deyas.

Da mặt tên này thật dày!

“Ha ha ha, Giáp Đằng Ưng, sau này ngươi cứ yên ổn nhậm chức ở đội thân vệ đi. Đội thân vệ là đội ngũ do đại nhân tự quản lý, ở gần đại nhân nhất. Nếu như ngươi có biểu hiện tốt, sau này lập công, đại nhân chắc chắn sẽ đề bạt ngươi.” Giáp Deyas nói.

“Làm việc vì đại nhân, cần phải vậy.” Vương Đằng nói giống như có giác ngộ rất cao.

“Không sai.” Giáp Deyas vỗ vai Vương Đằng, dừng bước lại, nhìn phía trước: “Chúng ta đã đến rồi.”

Cái gọi là nơi đóng quân, trên thực tế nằm bên trong khu rừng bị sương mù đen bao phủ, rất nhiều loài Hắc Ám tộc Ma Giáp tụ tập ở nơi đây.

Vương Đằng và Giáp Deyas đến đây đã lập tức thu hút sự chú ý của chúng nó.

“Đại nhân Giáp Deyas.” Một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp vội vàng đón chào, cung kính cúi người thi lễ với Giáp Deyas.

“Giáp Ohad, đây là đội trưởng thân vệ đội do đại nhân tự mình bổ nhiệm, ngươi chuẩn bị cho hắn một tiểu đội để hắn dẫn dắt.” Giáp Deyas gọn gàng dứt khoát nói.

“Đại nhân đích thân bổ nhiệm.” Giáp Ohad lắp bắp kinh hãi, nhìn thoáng qua Vương Đằng, vội vàng gật đầu nói: “Được, ta sẽ bố trí tốt.”

“Thế ta đi về trước.” Giáp Deyas vỗ vai Vương Đằng nói: “Có việc có thể trực tiếp đến tìm ta.”

“Đa tạ đại nhân.” Vương Đằng gật đầu.

Giáp Deyas không nhiều lời nữa, quay đầu rời đi.

Giáp Ohad nhìn tất cả vào trong mắt, lại coi trọng Vương Đằng thêm vài phần.

Đại nhân Giáp Deyas là tổng đội trưởng đội thân vệ, quanh năm suốt tháng ở bên cạnh đại nhân, thân phận địa vị rất cao.

Có thể để nó chiếu cố như vậy, nói lên ở trong mắt đại nhân, sức nặng của Vương Đằng này chắc không hề nhỏ.

“Ngươi tên là gì.” Đủ loại ý niệm lóe lên trong lòng Giáp Ohad, sau đó vô cùng thân thiết hỏi.

“Đại nhân, ta tên Giáp Đằng Ưng.” Vương Đằng nói.

“Hả, tên này của ngươi… nó đứng đắn sao?” Giáp Ohad hơi sửng sốt, trong tối tăm giống như cảm thấy tên người này không được thích hợp lắm.

“Nó thật đứng đắn.” Vương Đằng tỏ vẻ đứng đắn nói.

“Ngại quá, ta chỉ đột nhiên hơi tò mò thôi.” Giáp Ohad lắc đầu, nói: “Đúng rồi, ngươi đừng gọi ta là đại nhân, ta cũng không phải là đại nhân gì cả. Ta chỉ là một tiểu đội trưởng mà thôi, tạm thời hỗ trợ đại nhân Giáp Deyas quản lý công việc trong đội thân vệ.”

“Được, đội trưởng Giáp Ohad.” Vương Đằng nói.

Giáp Ohad thấy hắn không hề vì có được sự chú ý của đại nhân mà bất kính với mình, trong lòng thoải mái không ít, cười nói: “Ta sẽ triệu tập tất cả đến đây, ngươi chọn năm mươi con tiến vào tiểu đội của ngươi đi.”

Thoáng chốc, nó đã triệu tập tất cả loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đến tụ tập trên bãi đất trống, xếp hàng ngay ngắn chỉnh tề bốn phía.

Vương Đằng nhìn những loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này, ánh mắt không khỏi chớp lên. Liếc nhìn qua, chỉ riêng loài Hắc Ám trên cấp Ma Vương đã có hơn một ngàn con.

Mà theo như lời Giáp Ohad, tất cả những loài Hắc Ám này là tinh nhuệ của tộc Ma Giáp, còn có ở nơi khác nữa, nhưng đó đều chỉ là loài Hắc Ám tộc Ma Giáp phổ thông.

Như thế tính ra, số lượng tương đối kinh khủng.

Ngoài ra, loài Hắc Ám chủng tộc khác đương nhiên không thể ít hơn loài Hắc Ám tộc Ma Giáp được, đều tụ tập trong khu vực của riêng mình.

Vương Đằng âm thầm tính toán số lượng quân đội tinh nhuệ của loài Hắc Ám, đại khái đã có sơ bộ, đồng thời cũng càng nghiêm nghị lên.

Rất nhiều!

Ở đây lại tụ tập nhiều loài Hắc Ám như vậy!

Nhưng Nhân tộc không hề phát hiện ra, nếu chúng nó đồng thời điều động, quả thật chính là tai nạn.

Hết chương 1768.
Bình Luận (0)
Comment