Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1769 - Chương 1769. Bảng Hắc Ám Tất Sát!

Chương 1769. Bảng Hắc Ám tất sát!
Chương 1769. Bảng Hắc Ám tất sát!

Lại còn có cả cự thú Hắc Ám kia nữa.

Tất cả đã nói lên rõ ràng loài Hắc Ám chắc chắn có mưu đồ, chứ không phải định nấu cơm dã ngoại ở đây.

“Các vị, đây là đội trưởng Giáp Đằng Ưng do đại nhân tự mình bổ nhiệm, các ngươi có ai tình nguyện gia nhập đội ngũ của hắn, có thể tự đứng ra.” Giọng nói của Giáp Ohad kéo Vương Đằng ra khỏi dòng suy nghĩ.

Một đám loài Hắc Ám tộc Ma Giáp hai mặt nhìn nhau, nhìn Vương Đằng, thấp giọng thảo luận.

“Người do đại nhân tự mình bổ nhiệm, chẳng lẽ là quý tộc nào đó sao?”

“Ta biết hắn, trước đó đã đánh nhau với một Huyết tộc cấp Ma Hoàng hạ vị ở bên ngoài kia, còn ngang tay cơ, không ai làm gì được ai cả, thực lực thật sự rất mạnh.”

“Có thể đánh không phân được thắng bại với Huyết tộc cấp Ma Hoàng hạ vị, khó trách sẽ được bổ nhiệm làm đội trưởng.”

“Ta muốn gia nhập đội ngũ của đại nhân Giáp Đằng Ưng.”

“Còn có ta, tính cả ta nữa.”

Rất nhanh đã có loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đứng ra, tình nguyện gia nhập vào tiểu đội của Vương Đằng.

Quá trình vô cùng thuận lợi, không hề xuất hiện tình huống có người không phục.

Loài Hắc Ám tin tưởng cường giả là trên hết. Thực lực của Vương Đằng khiến cho chúng nó không hề có bất cứ chất vấn gì.

Dù sao rất nhiều loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đã nhìn thấy trận chiến đấu trước đó của hắn.

Có thể đánh ngang ngửa với loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, thực lực như vậy cũng không phải bọn nó có thể chất vấn được.

Vương Đằng đã trở thành một tiểu đội trưởng của đội thân vệ tộc Ma Giáp như vậy, thành công đánh vào bên trong kẻ địch.

Trong thời gian ngắn ngủi không đến nửa ngày, hắn lại lăn lộn ra một chút thành tựu ở trong loài Hắc Ám. Nếu như đám người tướng quân Mokallen biết được, đoán chừng sẽ trừng lớn mắt.

Nhưng nếu để cho bọn họ biết được, nguyên lực Hắc Ám của Vương Đằng sẽ bị lộ.

Dù sao chuyện lẻn vào trong loài Hắc Ám này, thật sự không phải thủ đoạn bình thường có thể làm được.

Đến lúc đó, cho dù tướng quân Mokallen không nói, đoán chừng những người khác trong quân đội sẽ nghĩ đủ mọi cách để cho hắn ở lại trong loài Hắc Ám.

Cứ tiếp diễn và không biết đến khi nào mới kết thúc!

Vừa nghĩ đến tình huống kia, Vương Đằng không nhịn được rùng mình.

Màn đêm buông xuống. Mặc dù không có gì khác biệt ở trong rừng rậm sương mù đen bao phủ này, nhưng đã đến lúc loài Hắc Ám ra ngoài hành động.

Rất nhiều loài Hắc Ám rời tổ, chúng nó muốn đi ra ngoài kiếm ăn.

Nhưng loài Hắc Ám cao giai vẫn ở lại trong tòa kiến trúc, không có động tĩnh gì.

Vương Đằng thừa dịp này ra ngoài, để một phân thân ở bên ngoài, che giấu trước, đợi đến ban ngày lại quay về tổng căn cứ truyền tin tức.

Xem chừng hắn còn phải ở lại trong loài Hắc Ám một thời gian dài, nếu không hề có tin tức gì, có lẽ đám người tướng quân Mokallen sẽ mặc định hắn đã chết cũng chưa biết chừng.

Thời gian đảo mắt trôi qua ba ngày.

Ba ngày này Vương Đằng đều ở trong hang ổ loài Hắc Ám, ngoài ngày thứ hai được phái ra ngoài đi tuần thì không có bất cứ chuyện gì có thể làm nữa.

Còn loài Hắc Ám tộc Ma Não kia trước sau vẫn không hiện thân, giống như đã hoàn toàn biến mất.

Vương Đằng biết không thể chờ đợi được nữa. Hơn nữa hắn đã nắm rõ quy luật tuần tra của loài Hắc Ám, trong lòng có tự tin nên chuẩn bị bắt đầu hành động.

Hắn định lẻn vào kiến trúc trên lưng Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

Trong kiến trúc có rất nhiều khu vực hắn vốn chưa từng đi đến, nhưng trong ba ngày này hắn đã nghe ngóng rõ ràng. Nơi này thật sự có loài Hắc Ám tộc Ma Não tồn tại, hơn nữa còn trong khu vực nào đó ở tầng thứ ba.

Tộc Ma Não thật đặc thù, khi rất nhiều loài Hắc Ám nhắc đến đều giữ kín như bưng, không chịu nói thêm, giống như tộc Ma Não này là một loại cấm kỵ nào đó, sợ bị người biết.

May mà Vương Đằng đã biết chuyện mình cần biết.

Lúc này, Vương Đằng không cần dùng dáng vẻ của tộc Ma Giáp, mà tìm một nơi biến mình thành hình dáng của loài Hắc Ám Huyết tộc, sau đó mới đến tầng thứ ba của kiến trúc, lần mò đến vị trí nghe ngóng được.

Dựa theo cách nói của loài Hắc Ám khác, loài Hắc Ám chủng tộc khác không thể tùy tiện đi vào khu vực chỗ tộc Ma Não. Nếu bị tộc Ma Não phát hiện, thật sự có thể bị tộc Ma Não trực tiếp ăn luôn!

Cho nên Vương Đằng không thể không cẩn thận.

Hắn đi trong lối đi u ám, lặng yên không một tiếng động, khí tức toàn thân đều thu liễm lại, dùng thiên phú ngụy trang ẩn mình trong bóng tối.

Thiên phú ngụy trang đến từ người Root tuyệt đối không thể khinh thường, lại phối hợp với bí pháp Tiềm Ảnh của loài Hắc Ám, loài Hắc Ám bình thường chắc sẽ không phát hiện ra hắn.

Đi được ước chừng trăm mét, cuối cùng Vương Đằng đã nhìn thấy được mấy bóng dáng đi từ trong bóng tối ra, đi đến một lối đi khác.

Chúng nó vẫn chưa hề phát hiện ra Vương Đằng.

Khi Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ của mấy bóng dáng này, ánh mắt không khỏi co rụt lại, sóng to gió lớn nổi lên trong lòng.

Bởi vì mấy bóng dáng này vốn là dáng vẻ Nhân tộc chứ không phải loài Hắc Ám.

Thậm chí Vương Đằng còn biết rất rõ hai bóng dáng trong đó, một trong đó chính là Moira, còn một con khác lại là loài Hắc Ám tộc Ma Não trước đó hắn đã đuổi theo.

Tộc Tinh Linh hệ Phong!

Khó trách!

Giờ phút này cuối cùng Vương Đằng đã rõ vì sao tốc độ của đối phương lại nhanh đến như vậy. Tộc Ma Não này lại chiếm cứ thân hình của một Phong Hành giả.

“Quả nhiên là tộc Ma Não!”

Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe. Hắn vội vàng mở ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ ra nhìn lại, xác định thân phận chân thật của mấy bóng dáng này.

Bọn nó vốn không phải là Nhân tộc, mà là loài Hắc Ám tộc Ma Não chiếm cứ thân hình Nhân tộc.

Kể cả Moira đều đã bị chiếm cứ thân hình.

Nhưng ở trong cơ thể nàng, Vương Đằng cảm nhận được một luồng căn nguyên linh hồn quen thuộc. Đó chính là loài Hắc Ám tộc Ma Não trước đó bị hắn bắt về.

Khó trách chúng nó muốn bắt Moira đi!

Hóa ra là vì để làm thân hình cho loài Hắc Ám tộc Ma Não kia.

Hết chương 1769.
Bình Luận (0)
Comment