Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1770 - Chương 1770. Bảng Hắc Ám Tất Sát! (2)

Chương 1770. Bảng Hắc Ám tất sát! (2)
Chương 1770. Bảng Hắc Ám tất sát! (2)

May mắn là Vương Đằng còn có thể cảm giác được thể linh hồn của Moira vẫn chưa bị tiêu tán, nói lên nàng còn sống.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, loài Hắc Ám tộc Ma Não kia tạm thời còn chưa ăn được nàng, bởi vì thể linh hồn của Moira lớn mạnh lạ thường. Loài Hắc Ám tộc Ma Não kia muốn thuận lợi tiêu hóa thể linh hồn của nàng, chỉ sợ cần một khoảng thời gian rất dài.

“Hả?”

Đột nhiên, tộc Ma Não chiếm cứ thân hình tộc Tinh Linh hệ Phong kia chợt dừng bước chân, nhìn ra sau.

Vương Đằng không khỏi hoảng hốt.

Bị phát hiện sao?

“Có chuyện gì thế? Busenger.” Loài Hắc Ám tộc Ma Não chiếm cứ thân hình Moira nghi hoặc mở miệng hỏi.

“Vừa rồi hình như ta cảm nhận được có ai đó nhìn ta ở sau lưng.” Busenger chần chừ nói.

“Ha ha ha, ngươi chắc chắn đã cảm nhận sai rồi. Đây là địa bàn của chúng ta, ai có thể dòm ngó dò xét ngươi ở đây chứ.” Một loài Hắc Ám tộc Ma Não cười ha ha nói.

“Busenger, có phải ngươi ở trong Nhân tộc một khoảng thời gian nên đã trông gà hóa cuốc rồi không.” Tộc Ma Não chiếm cứ thân hình Moira nói.

“Ukup, ngươi quá mất cảnh giác, nếu không đã không bị Nhân tộc bắt về. Lần này nếu không phải ta cứu ngươi ra, chỉ e ngươi vẫn còn phải ở trong phòng thí nghiệm của Nhân tộc.” Busenger lắc đầu.

“Nhân tộc kia, ta chắc chắn phải giết hắn.” Sắc mặt Ukup hơi khó coi.

“Đúng rồi, có lấy được tin tình báo về Nhân tộc kia không? Phải nhanh chóng diệt trừ thiên kiêu Nhân tộc như vậy.” Một loài Hắc Ám tộc Ma Não nói.

“Ta đã báo lên cho đại nhân, trên bảng Hắc Ám tất sát chắc chắn có tên hắn.” Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Busenger nói.

“Chờ ta hấp thu xong thể linh hồn của thân thể này, thực lực có thể lên cao một tầng, đến lúc đó lại Phụ Hồn một thân thể mạnh mẽ. Ta chắc chắn phải tự ra tay giết Nhân tộc này.” Ukup nói.

“Thân thể này thật tiện nghi cho ngươi, không ngờ trong thân hình gầy yếu như thế lại cất giấu thể linh hồn mạnh mẽ đến vậy.” Busenger tiếc hận nói.

“Khặc khặc khặc, ta coi như gặp họa được phúc.” Ukup cười nói.

“Lại nói chúng ta chuẩn bị lâu như thế, rốt cuộc đến khi nào đại nhân mới ra tay?” Một tộc Ma Não khác đột nhiên hỏi.

“Ma noãn mới vừa thu hồi về, nhưng căn nguyên đã biến mất, muốn hành động, phải bổ sung căn nguyên của Ma noãn về một lần nữa.” Busenger nói.

“Nhân tộc này thật ngu xuẩn, cho rằng phá hủy căn nguyên sẽ không có chuyện gì nữa, nhưng may mắn bọn họ không phá hư Ma noãn hoàn toàn.” Ukup giễu cợt nói.

“Nhân tộc đâu thể biết được huyền bí của Ma noãn.” Một loài Hắc Ám tộc Ma Não hừ lạnh nói.

“Thôi, đi thôi, các ngươi nói đúng, nơi này làm sao có thể có người dám dòm ngó dò xét chúng ta.” Busenger cảm ứng một phen, lắc đầu, tiếp tục đi tới trước.

Mấy bóng dáng chậm rãi đi xa.

“Bảng tất sát!” Vương Đằng đứng trong bóng tối, bóng đen bao phủ trên mặt hắn, tia sáng lạnh lóe lên trong hai mắt: “Hừ! Ta giết sạch các ngươi trước.”

“Còn có Ma noãn, lại thật sự có thể phục sinh.”

Hắn khiếp sợ trong lòng, sát ý sôi trào, lại thu liễm toàn bộ, không hề lộ ra chút nào, sau đó đuổi theo mấy loài Hắc Ám tộc Ma Não mới vừa rời đi.

Lối đi không dài, không bao lâu Vương Đằng đã nhìn thấy vài tộc Ma Não tách ra.

Bốn phía không hề thiếu phòng, chúng nó đều tự đi vào phòng rồi không đi ra ngoài nữa.

Vương Đằng nhận chuẩn phòng rồi ở bên ngoài chờ giây lát, thấy chúng nó giống như không định ra ngoài nên âm thầm lặng lẽ rời đi.

Kiến trúc này do thân thể của Đại Nham Khuê Giáp Long thú biến thành, hắn không biết ra tay ở trong này có thể sẽ bị phát hiện không, cho nên chỉ có thể tạm thời bỏ qua.

Dù sao đã tìm được hai loài Hắc Ám tộc Ma Não, cũng đã xác định vị trí của Moira, tiếp theo sẽ dễ làm hơn, thật sự không cần nóng lòng nhất thời.

Mặt khác hắn còn muốn đi tìm Ma noãn, nhưng đáng tiếc nhưng tộc Ma Não này không đi đến chỗ để Ma noãn, khiến cho hắn không thể không tự tìm kiếm mọi chỗ.

Vương Đằng tìm ở tầng ba hồi lâu, kết quả vẫn không tìm được tồn tại của Ma noãn.

“Sao lại không có chứ?” Hắn không nhịn được nhíu mày, thầm nhủ trong lòng.

Trong kiến trúc này có một vài khu vực hắn không dám đi, bởi vì căn cứ vào dò hỏi của hắn, đó là nơi ở của một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị.

Nếu đến quá gần, chỉ sợ sẽ bị phát hiện.

Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể bỏ qua, trở về nơi ở của tộc Ma Giáp.

“Giáp Đằng Ưng, ngươi đi đâu vậy?” Giáp Ohad thấy Vương Đằng trở về, không nhịn được hỏi.

“A, ta ra ngoài đi dạo một vòng.” Vương Đằng thuận miệng bịa ra.

“Mỗi ngày chúng ta đều ở đây thật sự nhàm chán, không biết đến khi nào mới khai chiến với Nhân tộc.” Giáp Ohad rất lý giải, tràn đầy đồng cảm gật đầu.

“Đoán chừng sắp rồi.” Vương Đằng nói, hắn không khỏi nghĩ đến mấy lời loài Hắc Ám tộc Ma Não đã nói trước đó.

Nếu Ma noãn khôi phục, chỉ e sẽ thật sự bắt đầu tấn công Nhân tộc, hắn không nhịn được sinh ra một chút cảm giác gấp gáp trong lòng.

“Hy vọng có thể sớm một chút, ta đã khẩn cấp muốn lấy sinh mệnh của Nhân tộc để lập nên công huân của ta.” Giáp Ohad nhe răng cười nói.

Vương Đằng nghe vậy, một tia sáng lạnh lập tức lóe lên trong mắt, nhưng chỉ thoáng lướt qua. Hắn cười ha ha, nói: “Ta cũng thật chờ mong.”

“Ha ha ha, với thực lực của ngươi, lần chiến đấu này chắc có thể lập nên công huân không nhỏ.” Giáp Ohad cười nói.

Vương Đằng khẽ cười, không nói chuyện.

Lại qua một ngày, đây là ngày thứ tư Vương Đằng làm ổ nằm vùng ở trong loài Hắc Ám!

Thời gian trôi đi thật là nhanh!

Vương Đằng lấy hình tượng tộc Ma Giáp ngồi xổm dưới một gốc cây to, nhìn thung lũng bị sương mù màu đen bao phủ, khẽ thở dài.

Lúc này trong lòng hắn thật bất đắc dĩ.

Hai loài Hắc Ám tộc Ma Não kia không ra ngoài, hoàn toàn chưa cho hắn cơ hội ra tay.

“Hay tộc Ma Não đều là otaku vậy?”

Vương Đằng không nhịn được nảy sinh suy đoán ác ý trong lòng.

“Đi ra ngoài tè một bãi cũng được!”

“Cả ngày trạch trong phòng không buồn bực sao?”

“Nhịn thành bệnh thì phải làm sao?”

Hết chương 1770.
Bình Luận (0)
Comment