Chỉ trong chốc lát, ‘bom Ác Ma’ đã từ nhập môn đạt tới thông thạo, đồng thời cũng tiêu tốn 10000 điểm giá trị thuộc tính.
Tỷ lệ tăng thuộc tính của bom Ác Ma với thuộc tính trắng là một đổi mười.
Giai đoạn thông thạo tiếp theo cần 3000 điểm giá trị thuộc tính, cũng chính là 30000 điểm thuộc tính trắng.
Vương Đằng cắn răng, tiếp tục cộng điểm, bom Ác Ma từ thông thạo lên tới tinh thông!
‘Bom Ác Ma’: 1/5000 (tinh thông)
Bốn mươi nghìn điểm thuộc tính trắng biến mất, Vương Đằng xót đứt ruột. Hắn ngừng cộng điểm, cảm thấy đã hòm hòm rồi. Hiểu biết về bom Ác Ma trong đầu hắn đã vô cùng thành thạo, có thể bắt đầu chế tạo bom Ác Ma.
Gackery chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu, phân thân Hư Vô đã tiện tay hốt hơn mười phần nguyên liệu bom Ác Ma từ nó bên kia mang về, đúng lúc có thể dùng để chế tạo.
Lúc này, Vương Đằng lấy ra một phần nguyên liệu, niệm lực tinh thần mạnh mẽ trào ra, tạo thành một vầng sáng vàng bao bọc lấy hai tay hắn, sau đó dung hợp các nguyên liệu theo quy trình.
Phần xác ngoài của Hải Bì Trùng là nguyên liệu chính, sau khi luyện xong các nguyên liệu khác thì từ từ hòa vào.
Chưa đến ba phút đồng hồ, một vật thể có dạng lỏng trong suốt xuất hiện trên tay hắn, không ngừng vặn vẹo biến đổi hình dạng, nhưng đều là hình dạng bất quy tắc.
Vương Đằng chợt nảy ra một ý tưởng, dưới sự khống chế của niệm lực tinh thần, bom Ác Ma dạng lỏng trong tay hắn từ từ biến thành hình dáng của một con chim sẻ.
Con chim sẻ vẫy cánh, bay lên.
“Ngon rồi.” Hai mắt Vương Đằng tỏa sáng. Sự biến hóa của bom Ác Ma này đã vượt ngoài sức tưởng tượng của hắn, hắn cảm thấy mình lượm được của quý rồi.
“Thử xem uy lực thế nào nào?”
Hắn điều khiển bom Ác Ma bay về bãi đất trống phía trước, bom Ác Ma mang hình dáng một chú chim sẻ lao từ trên trời xuống đất.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất rung chuyển. Một luồng dao động nguyên lực mạnh mẽ thổi bùng tứ phía, mặt đất nổ ra một cái hố to tướng, bụi mù bốc lên, cây cối bị hủy diệt.
“Ồ hô!” Vương Đằng lập tức lùi ra sau, nhoáng cái xuất hiện ở cách đó một trăm mét, một tay che mắt nhìn về phía trước, miệng phát ra một tiếng kinh ngạc.
Hư Vô cũng xuất đầu lộ diện, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía trước.
“Uy lực mạnh quá!”
“Quả là rất mạnh, mà đây là uy lực từ một phần mười liều lượng mà ta dùng thôi đó, nếu tăng liều lượng lên thì chắc chắn đủ cho Ma noãn.” Vương Đằng cười nói.
“Ngươi chế tạo nó bằng cách nào vậy?” Hư Vô tò mò hỏi: “Ý ta là, bằng cách nào mà ngươi nắm vững được phương thức chế tạo bom Ác Ma chỉ trong thời gian ngắn như vậy. Độ khó của nó không thấp mà.”
Tuy hắn biết đôi chút về bong bóng thuộc tính nhưng không nhiều.
Theo quan điểm của hắn lúc này, Vương Đằng hẳn không có cơ hội nhặt các bong bóng thuộc tính tương ứng, vậy rốt cuộc hắn đã gia tăng độ thuần thục chế tạo bom Ác Ma bằng cách nào?
“Ta có thiên phú cao như thế, chế tạo bom Ác Ma lại chả dễ như trở bàn tay.” Vương Đằng nói.
“Có ngu mới tin ngươi.” Hư Vô lật mắt xem thường.
“Ngày mai cần ngươi đi đối phó Ngột Não Ma Hoàng đó.” Vương Đằng đột nhiên nghiêm mặt nói.
“Ta đi đối phó Ngột Não Ma Hoàng ư?” Hư Vô giật mình.
“Đúng thế!” Vương Đằng trịnh trọng gật đầu: “Ta phải đi đối phó với Ma noãn kia.”
“Liệu ta đi đối phó Ngột Não Ma Hoàng có bị phát hiện hay không.” Hư Vô cau mày nói.
“Ta sẽ tạm thời giao cho ngươi kỹ năng Ma Giáp và Hắc Ám lĩnh vực, đối phó với Ngột Não Ma Hoàng hắn sẽ không có vấn đề gì đâu.” Vương Đằng nói.
Giữa phân thân và bản tôn tồn tại một mối liên hệ nào đó, một vài kỹ năng và lĩnh ngộ có thể trao đổi được cho nhau.
“Được rồi.” Hư Vô gật đầu đồng ý. Có một số việc cần Vương Đằng đích thân đi làm, làm sao để đặt bom Ác Ma vào trong cơ thể Ma noãn là then chốt, chung quy nó không thể thay thế được.
Hai người thương lượng một số chi tiết, sau đó phân thân Hư Vô lại chui vào trong cơ thể Vương Đằng, chờ ngày mai xuất hiện.
Thật ra, đối mặt với tồn tại như Ngột Não Ma Hoàng, ngay cả nó cũng có hơi căng thẳng, không biết bản tôn ứng phó kiểu gì, ngày nào cũng tiếp xúc gần kề với Ngột Não Ma Hoàng mà không hề bị phát hiện, thậm chí đôi bên còn khá hợp nhau.
Quả là phi khoa học!
...
Hôm sau, theo như kế hoạch, Hư Vô cùng Ngột Não Ma Hoàng đi ra ngoài trải qau thế giới của hai người, Vương Đằng thì đích thân đến nơi đặt Ma noãn.
Nhưng hắn không chạm vào Ma noãn, dù sao đôi bên cũng có đôi chút kỷ niệm không vui.
Nếu hắn xuất hiện trước Ma noãn, có khi nó sẽ nổ tung ngay tại chỗ cũng nên.
Thế là Vương Đằng đến gặp Gackery, hắn không khỏi thầm nghĩ: “Con loài Hắc Ám tộc Địa Tinh này xấu thật đấy.”
Hắn xuất hiện ngay trước mặt Gackery khiến nó giật nảy mình.
“Chủ nhân!?” Gackery chần chừ kêu lên.
Nhờ mối liên kết của ‘hạt giống Mê Hoặc’ mà nó có thể cảm nhận được đây chính là người đã khống chế nó ngày hôm qua, nhưng rồi lại có gì đó khác lạ.
Ngày hôm qua người nọ được bao phủ trong lớp sương đen tím, còn hôm nay người này được bao phủ trong màn sương màu đen, khí chất cũng có chút khác biệt.
“Là ta.” Vương Đằng không quan tâm sự nghi hoặc của Gackery, hắn gật đầu, thản nhiên nói: “Hôm nay ta tới gặp ngươi là có việc muốn ngươi làm.”
“Chủ nhân cứ sai bảo.” Gackery âm thầm căng thẳng, rồi lại chỉ có thể trung thành đáp.
“Ta muốn ngươi đặt những quả bom Ác Ma này vào trong Ma noãn.” Vương Đằng lấy ra hơn chục quả bom Ác Ma, đưa cho Gackery.
Hơn mười quả bom Ác Ma đều được nén thành hình tròn nhỏ như hạt đậu, đây là hình dạng nhỏ nhất mà Vương Đằng có thể nén lại.
“Gì cơ ạ, bom Ác Ma!!!” Gackery nhìn thứ trong tay mà kinh ngạc trợn tròn mắt.
Đây đúng là bom Ác Ma!
Nhưng vị chủ nhân của nó này lấy số bom Ác Ma này ở đâu ra???
Chẳng lẽ hắn chế tạo suốt đêm qua?
Gackery nghĩ đến khả năng này và tự cảm thấy chuyện này quá hoang đường, khó mà tin tưởng nổi.
Vị chủ nhân này vừa mới nhận được phương pháp chế tạo bom Ác Ma từ nó ngày hôm qua, làm sao đã có thể tạo ra nó?