Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1796 - Chương 1796. Người Này Có Hơi Xấu Xa! (2)

Chương 1796. Người này có hơi xấu xa! (2)
Chương 1796. Người này có hơi xấu xa! (2)

Một lát sau, mắt hắn sáng lên, tạm thời từ bỏ ý định lấy đi Ma noãn.

Đây là quyết định của Vương Đằng.

Sau đó Hư Vô dặn dò Gackery một phen, rời khỏi đại điện của Ngột Não Ma Hoàng.

Không bao lâu sau, buổi hướng dẫn dạy học bên phía Vương Đằng và Ngột Não Ma Hoàng cũng kết thúc. Ngột Não Ma Hoàng lại bỏ lại Vương Đằng trong rừng rậm lần nữa, mình thì truyền tống trở lại đại điện.

Nó trực tiếp xuất hiện trên vương tọa, xoa trán một lượt, ánh mắt hiện ra vẻ kỳ dị: “Lực lĩnh ngộ của tên nhóc này thực sự đáng sợ!”

Dạy học hôm nay vẫn kết thúc rất nhanh, mặc dù Vương Đằng chuẩn bị không ít câu hỏi, nhưng so với những người khác, toàn bộ quá trình vẫn rất nhanh. Điều này khiến Ngột Não Ma Hoàng cảm thấy kinh ngạc, đồng thời còn hơi... mệt lòng!

Đồ đệ quá thông minh, cũng là một loại áp lực rất lớn đối với sư phụ.

Bây giờ Ngột Não Ma Hoàng thực sự có loại cảm giác này. Nó cảm thấy có thể mình không cần dạy mấy lần nữa, ở giai đoạn hiện tại nó đã không còn gì có thể dạy cho Giáp Đằng Ưng.

Về phần biến hoá ở tầng càng sâu, cần lĩnh ngộ lực căn nguyên. Dưới cái nhìn của nó, Giáp Đằng Ưng chỉ là cấp Ma Vương, cách lĩnh ngộ lực căn nguyên còn quá xa, bây giờ nói những chuyện này chẳng có chút ý nghĩa nào.

Nhưng nó không biết, Vương Đằng đã sớm lĩnh ngộ lực căn nguyên.

“Nhưng như vậy cũng tốt, với thiên phú của hắn, cho dù là lĩnh vực Huyết Hải thì lại thế nào. Lĩnh vực có mạnh hơn, cũng phải xem rơi vào trong tay ai, cho dù là lĩnh vực yếu, rơi vào trong tay người thiên phú mạnh, cũng sẽ phát huy ra hiệu quả lớn.” Ngột Não Ma Hoàng phát ra một tiếng cười khẽ, dường như dự cảm được hình ảnh vô cùng thú vị.

...

Vương Đằng trở lại nơi đóng quân của tộc Ma Giáp, hôm nay thu hoạch của hắn rất nhiều, uy lực của Hắc Ám lĩnh vực lại tăng lên hai phần mười.

Mặc dù so ra thì ít hơn hôm qua, nhưng không thể so sánh ngang nhau, bởi vì đây là hai phần mười tăng lên lần nữa trên cơ sở hôm qua.

Thật ra Vương Đằng cũng cảm giác được, Ngột Não Ma Hoàng đang cố ý áp chế, không muốn hắn hoàn toàn học xong nhanh như vậy.

Đây là chút quật cường cuối cùng của nó!

Vương Đằng tỏ vẻ đã hiểu, dù sao hắn cũng không cưỡng cầu được.

‘Hắc Ám lĩnh vực’: 2100/3000 (tam giai)

Vương Đằng nhìn xuống giao diện thuộc tính. Mấy ngày này, Hắc Ám lĩnh vực của hắn hẳn là có thể tăng lên tới tứ giai, đó là tin tức không tệ.

Sau khi trở lại nơi đóng quân của tộc Ma Giáp, Vương Đằng hiện thân, sau đó tìm cớ ra ngoài tu luyện để mấy người Giáp Ohad không sinh nghi, rồi lại rời khỏi nơi đóng quân.

Ban đêm.

Trong rừng rậm, Vương Đằng khoanh chân ngồi trên một cành cây lớn, cầm một quyển da thú trong tay, đang hăng hái xem.

Bên trên đúng là ghi lại phương pháp chế tạo bom Ác Ma.

Hư Vô đứng bên cạnh hắn, nhìn bộ dạng xem say sưa ngon lành của hắn, nói: “Ta biết ngươi nhất định sẽ thích thứ này mà.”

“Không hổ là phân thân của ta, hiểu ta.” Vương Đằng cũng không ngẩng đầu lên, cười ha ha nói.

“Những việc này đều không quan trọng.” Hư Vô lắc đầu, dò hỏi: “Đã tìm được Ma noãn, tiếp đó ngươi định làm thế nào?”

“Ngươi cảm thấy lén nhét vào Ma noãn mấy quả bom Ác Ma thế nào? Lúc loài Hắc Ám muốn sử dụng Ma noãn, chúng ta lập tức kích nổ bom Ác Ma, sau đó... bùm! Thế giới liền thanh sạch!” Trong mắt Vương Đằng loé lên tinh quang, cực kỳ hào hứng miêu tả.

“...” Hư Vô hơi ngơ ngác, bị phương pháp của Vương Đằng doạ hoảng sợ.

Người này có hơi xấu xa!

Hắn phát hiện ra bom Ác Ma trước, sao lại không nghĩ đến phương pháp này?

Quả nhiên hắn vẫn quá đơn thuần sao?

“Thế nhưng còn chưa có cách chế tạo bom Ác Ma này được, hơn nữa ngươi phải bảo đảm thế nào để khi bỏ bom Ác Ma vào trong Ma noãn sẽ không bị phát hiện?” Hư Vô nghĩ tới vấn đề mang tính then chốt, vội vàng hỏi.

“Để ta nghiên cứu xem có thể chế tạo nó không.” Vương Đằng trầm ngâm nói: “Còn làm sao để không bị phát hiện thì cũng không khó lắm.”

“Hở?” Hư Vô có chút kinh ngạc nhìn Vương Đằng, bản tôn thật sự có cách giấu được bom vào Ma noãn ư?

Phải biết rằng, đến cả hắn tìm kiếm trong ký ức truyền thừa cũng không tìm ra cách, chuyện này thực hơi khó tin.

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết.” Vương Đằng cười bí hiểm.

Hư Vô dở khóc dở cười lắc đầu. Hắn đã dần hiểu tính cách của Vương Đằng, cũng không lạ gì với sở thích quái quỷ của bản tôn.

Hắn không hỏi thêm nữa mà nói: “Vậy ta lui trước, có việc gì thì gọi ta”.

“Được rồi, vất vả.” Vương Đằng khoát tay với Hư Vô, hắn vẫn đắm chìm trong cuộn da thú về bom Ác Ma.

Hư Vô lắc đầu bất lực một lần nữa. Hắn hóa thành làn sương tím sẫm, trôi về phía Vương Đằng rồi biến mất.

Vương Đằng chăm chú vào cuộn da thú trong tay, ghi nhớ kỹ càng quá trình chế tạo bom Ác Ma, sau đó nhìn về phía giao diện thuộc tính, tìm kiếm nửa ngày mới tìm được giá trị thuộc tính của bom Ác Ma trong phần kỹ năng đặc biệt.

‘Bom Ác Ma’: 1/1000 (nhập môn)

“Quả nhiên là có.” Vương Đằng thầm mỉm cười, nhưng lập tức lại cau mày: “Nhập môn cần 1000 điểm giá trị thuộc tính. Bom Ác Ma này có độ khó chế tạo cao, bảo sao con loài Hắc Ám tộc Địa Tinh kia thử bao nhiêu lần vẫn không chế được.”

“Dùng thuộc tính trắng để cộng điểm vậy.”

Sau đó hắn nhìn về phía cột thuộc tính trắng.

Trong những ngày ở trong hang ổ của loài Hắc Ám này, lúc rảnh rỗi là hắn lại đi săn tinh thú trong rừng để gia tăng thuộc tính trắng.

Loài Hắc Ám cũng ra ngoài kiếm ăn hằng đêm, hành vi của hắn tình cờ phù hợp với quy luật hành động của loài Hắc Ám, nhờ thế mà không khiến người khác nghi ngờ.

Sau một mấy ngày tích lũy, thuộc tính trắng của hắn đã đạt 54300 điểm, một con số đáng kể.

Vốn định chờ tích góp đủ rồi sẽ gia tăng ‘Linh Thị’ và ‘đôi mắt Nguyên Chất’, nhưng xem ra, giờ chỉ có thể gia tăng bom Ác Ma trước!

Hệ thống, cộng điểm!

Thuộc tính trắng giảm xuống nhanh chóng, trong khi giá trị thuộc tính của ‘bom Ác Ma’ bắt đầu tăng lên.

Hết chương 1796.
Bình Luận (0)
Comment