Hai lần sử dụng Mê Hoặc gần đây đều không “nhẹ nhàng” như lúc sử dụng với Wendell trước đó. Dù sao lần đó là lần đầu, Vương Đằng sợ xảy ra vấn đề, cho nên hắn dùng phương thức tương đối nhẹ nhàng tiến hành Mê Hoặc.
Mà hai lần sử dụng với loài Hắc Ám phía sau đều hoàn toàn đơn giản thô bạo, trực tiếp cưỡng ép gieo xuống ‘hạt giống Mê Hoặc’, làm cho đối phương không cách nào phản kháng.
Tên loài Hắc Ám tộc Địa Tinh này chỉ là cấp Ma Hoàng hạ vị, tinh thần lực cũng không vượt quá phạm vi thừa nhận của Hư Vô, cho nên ‘Mê Hoặc’ cực kỳ thành công.
“Chủ nhân!”
Lúc này loài Hắc Ám tộc Địa Tinh từ dưới đất bò dậy, cung kính nói.
“Ngươi tên là gì? Có thân phận gì trong loài Hắc Ám?” Hư Vô lạnh nhạt hỏi.
“Ta tên Gackery, là một nhà khoa học!” Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh thành thật trả lời.
“Nhà khoa học!” Hư Vô có cảm giác vô lực chế nhạo, tựa như đối phương đang nói một chuyện hết sức buồn cười.
Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh dùng bộ dạng bẩn thỉu, chững chạc đàng hoàng nói ra ba chữ “nhà khoa học”, quả thật có cảm giác mắc cười.
Bất kể là ai thấy nó, chỉ sợ đều rất khó liên hệ đối phương và thân phận nhà khoa học này với nhau.
Gackery dường như cảm nhận được ý kỳ lạ trong giọng nói của Hư Vô, nội tâm vô cùng tức giận, da mặt màu xanh biếc đều sung huyết đến hơi đỏ bừng, cực kỳ kỳ lạ.
“Gackery là một nhà khoa học!!!”
Nó kìm nén lửa giận, cực kỳ trịnh trọng lặp lại một lần.
Nếu không phải bị gieo ‘hạt giống Mê Hoặc’, có thể nó sẽ xông lên đánh nhau một trận với Hư Vô rồi.
Nó cảm thấy mình bị nhục nhã.
“Khụ khụ, được, ngươi là nhà khoa học.” Hư Vô nghiêm túc gật đầu nói.
Hắn cảm thấy nên tự kiểm điểm lại mình một chút, không lấy vẻ ngoài phủ định người khác. Người ta đúng là một nhà khoa học đúng nghĩa, còn biết chế tạo bom nữa đó.
Gackery thấy vậy, sắc mặt mới hoà hoãn lại, lại hơi sợ hãi. Nó cực kỳ nhát gan, nếu trong tình huống bình thường, nó tuyệt đối không dám cãi Hư Vô, nhưng ba chữ “nhà khoa học” dường như là vảy ngược của nó, một khi bị đụng vào, thế nào cũng sẽ tức giận mặc kệ tất cả.
“Được rồi, ta hỏi ngươi, bom Ác Ma ngươi chế tạo vừa nãy là thứ gì?” Hư Vô không đếm xỉa tới có thể tạo thành tâm lý rối rắm cho đối phương hay không, trực tiếp hỏi.
Sở dĩ hắn khống chế loài Hắc Ám tộc Địa Tinh này cũng vì cảm thấy có chút hứng thú với bom Ác Ma.
Mặc dù Gackery vẫn chưa thành công, hình dạng cuối cùng của bom Ác Ma cũng chưa hiện ra, nhưng trực giác nói cho hắn biết, thứ này không đơn giản.
Vừa nói đến lĩnh vực chuyên ngành của bản thân, Gackery đã vô cùng phấn khởi, chẳng thèm quan tâm việc Hư Vô rốt cuộc là ai, giải thích một mạch.
Thì ra bom Ác Ma này là một loại “bom sinh vật”, trước đó Hư Vô thấy nó nhúc nhích như sinh vật sống cũng vì nó có đủ đặc trưng sinh mệnh nhất định.
Mà nguyên liệu chính của loại bom này đến từ vỏ ngoài của một loại sinh vật tên là “Hải Bì trùng”.
Loại thể sinh mệnh này cực kỳ kỳ lạ, thân thể của bọn chúng tựa như một vũng nước, không có hình dạng cố định, du đãng ở nơi sâu dưới đáy biển, bình thường rất khó gặp.
Đồng thời bọn chúng có một đặc điểm... Ăn não!
Chúng tự ăn não mình, sau đó biến bản thân thành một cái vỏ rỗng không có chút ý thức.
Hư Vô cũng suýt bị thao tác kỳ quặc này làm cho ngẩn người.
Còn có dạng sinh vật này, ăn cái gì không tốt cứ phải ăn não mình, không biết không có não là một vấn đề rất nghiêm trọng sao?
Nói đây là vì đói hả? Thế nhưng có đói nữa cũng không thể ăn não mình, nó là cái quỷ gì vậy.
Hư Vô tỏ vẻ, không hiểu.
Trở lại chuyện chính, tuy nói sau khi Hải Bì Trùng này ăn não mình thì chỉ còn lại một cái vỏ rỗng, nhưng vỏ rỗng này lại có sinh mệnh tồn tại, vẫn chưa chết hoàn toàn.
Lòng tò mò của sinh linh trí tuệ luôn rất nặng. Có người trong lúc vô tình phát hiện thể sinh mệnh kỳ diệu này, cũng tiến hành nghiên cứu nó. Cuối cùng không biết là kỳ tư diệu tưởng của vị tiền bối nào, lại chế tạo vỏ ngoài của sinh mệnh này thành bom sinh vật có được sinh mệnh.
Đây chính là nguồn gốc của bom Ác Ma.
Về sau Gackery lấy được phương pháp chế tạo bom Ác Ma. Là một nhà khoa học tự nhận là thiên phú xuất chúng, nó đụng phải loại đồ vật thú vị này, đương nhiên là muốn nghiên cứu, cũng dự định chế tạo ra nó.
Đáng tiếc mặc kệ nó thử thế nào đều không thể thành công, đến nay chỉ có thể làm được một nửa, không có cách nào tiếp tục thêm nữa.
“Thú vị!” Hư Vô sờ cằm, tự lẩm bẩm trong lòng: “Bản tôn chắc sẽ cực kỳ thích vật này.”
Nó là phân thân, không cách nào nhặt bong bóng thuộc tính. Mặc dù loài Hắc Ám tộc Địa Tinh này không thể chế tạo ra bom Ác Ma thành công, nhưng dù sao nó đã nghiên cứu lâu như vậy, tóm lại cũng có chút kinh nghiệm, có thể làm cho bản tôn ít đi rất nhiều đường vòng.
Nghĩ như vậy, Hư Vô mở miệng nói: “Đưa phương pháp chế tạo bom Ác Ma cho ta xem một chút.”
Gackery lập tức lấy ra một quyển da thú cũ kỹ từ trong trang bị không gian của mình, đưa cho Hư Vô.
Hư Vô nhìn thoáng qua, sau khi xác định không có vấn đề gì, gật đầu, thu hồ nó i, lại hỏi: “Ma noãn bên ngoài là do ngươi đang bồi dưỡng à?”
Gackery căng thẳng trong lòng. Nó đoán được đối phương xuất hiện ở đây nhất định có mưu đồ. Trước kia còn không biết mục tiêu của hắn là gì, bây giờ nghe đối phương nhắc đến Ma noãn, nó đã biết đối phương nhất định đến vì Ma noãn.
“Trả lời câu hỏi của ta.” Hư Vô thấy nó chần chừ, lạnh giọng nói.
“Là ta đang bồi dưỡng.” Trong lòng Gackery chợt nhảy lên, nó chỉ có thể thành thật trả lời.
“Tới mức độ nào rồi?” Hư Vô hỏi.
“Tinh thể căn nguyên Hắc Ám Ma Hoàng đại nhân cho đã dùng hết một nửa, thêm tám ngày nữa sẽ hoàn toàn dùng hết. Đến lúc đó Ma noãn hẳn sẽ hoàn toàn trưởng thành, đủ để ảnh hưởng hành tinh này.” Gackery hơi chần chừ nói.
“Xem ra không khác với lời Ukup nói là mấy.” Hư Vô trầm ngâm một hồi, rơi vào do dự, không biết có nên lập tức động thủ không, bèn thông qua liên hệ với bản tôn báo việc này cho Vương Đằng.